Thời Gian Quay Lại: Cho Anh Ở Bên Em!

Chương 71: Kế hoạch tác chiến




Tối hôm đó Lâm Hiểu Phong và Vương Ý Vân lái xe đến và chờ trước ở chỗ hẹn, tuy nhiên cả hai không vào mà đứng chờ bên ngoài để nghe ngóng tình hình. Lúc sáng khi Vương Ý Vân gọi điện thoại thoạt đầu bên kia từ chối trả lời có lẽ là do cô ta sợ bị Lâm Hiểu Phong phát hiện. Tuy nhiên sau khi nhận được dòng tin nhắn của Vương Ý Vân thì bên kia lập tức gọi điện lại. Cụ thể dòng tin nhắn cả Vương Ý Vân như sau:

- Tôi muốn gặp cô để nói chuyện cho rõ!

Sau khi nhấc máy chưa kịp nói gì đầu dây bên kia đã vội vàng lên tiếng:

- Tôi đây! Lâm phu nhân, nếu cô đã có ý định gặp tôi hẳn trong lòng đã biết rõ đáp án. Tôi mong cô giữ bí mật với A Phong chuyện này, tôi không muốn anh ấy phiền lòng. Tôi sao cũng được nhưng tôi mong con tôi có cha.

Vừa nghe qua quả thật đúng là một cô gái hiểu chuyện, người ngoài nghe vào còn tưởng cô gái kia mới là vợ Lâm Hiểu Phong chứ không phải Vương Ý Vân cô ấy chứ. Nói thật cô ả này không đi làm đạo diễn hoặc diễn viên thật uổng, kịch bản và cả lời thoại đều lên ý tưởng chỉnh chu thế cơ mà. Nghĩ rồi Vương Ý Vân thở ra một hơi, cô cố tình để giọng nói mình sụt sùi đánh lừa đối phương nói:

- Cô yên tâm, việc này tôi sẽ giữ kín! Dù sao truyền ra ngoài cũng chẳng hay ho gì lại tổ mất mặt chồng tôi ra nên cô không cần lo lắng. Nhưng việc cô mang thai tôi vẫn cần sát minh lại, chiều nay chúng ta gặp nhau được chứ?

Vừa dứt câu đầu dây bên kia giọng người phụ nữ lại lần nữa vang lên hết sức vội vàng. Cô ta giọng nói hớn hở trông có vẻ vui mừng ra mặt nói:

- Tất nhiên rồi! Tôi chỉ sợ cô không chịu đến gặp tôi, nếu cô đã chịu đến gặp tôi thì tôi nhất định sẽ nói rõ.

Hay cho hai chữ nói rõ, rõ rành rành là đã đi cướp chồng người ta thế mà nói cứ như mình bị oan ức lắm. Nghĩ đến đây Vương Ý Vân nhếch mép, cô híp mắt nhìn màn hình điện thoại vừa tắt, giọng nói và gương mặt đầy toan tính hiện ra. Trước giờ chưa ai từng được nhìn thấy mặt này của Vương Ý Vân, cô vừa thoải mái ngồi uống trà vừa nói nhỏ:

- Cô gái, muốn cướp chồng tôi? Cô vẫn còn non và xanh lắm!

Bên kia đầu dây sau khi cúp điện thoại thì người phụ nữ bí ẩn cũng nở nụ cười, cô ta gõ gõ vào tấm ảnh hai người đã bị cắt đôi trên bàn rồi nghiến răng nói:

- Vương Ý Vân, tôi nhất định phải có được Lâm Hiểu Phong! Anh ấy phải là của tôi!

Quay lại với thực tại, chiếc xe của Vương Ý Vân và Lâm Hiểu Phong dừng nép sát bên lề phía trong một lát sau thì có một chiếc ô tô màu đỏ chạy tới. Nhìn bề ngoài có vẻ là rất có tiền, xe sang lại còn là hàng ngoại. Bước xuống từ trên xe là một cô gái, cô ta có mái tóc nhuộm màu nâu uốn xoăn xõa dài. Chiếc đầm body ôm sát cơ thể và chiếc túi xách hàng hiệu, gương mặt cô ta bị che phủ một nửa bởi chiếc kính râm đen. Sau khi nhìn ngó ráo dác xung quanh người phụ nữ đưa tay đẩy nhẹ gọng kính đôi bước thẳng vào chỗ hẹn.

Nhìn thấy điệu bộ này khỏi phải nói cũng biết người phụ nữ đơ chính là người Lâm Hiểu Phong và Vương Ý Vân đang cần tìm. Nhìn thấy cô ta đã đi vào trong lúc bấy giờ Vương Ý Vân mới xoay sang nhìn Lâm Hiểu Phong hỏi:

- Anh biết cô gái đó không? Đã từng gặp hay có hợp tác gì với cô ta không?

Lâm Hiểu Phong nghe xong thì không cần suy nghĩ đã lắc đầu nguầy nguậy, anh nheo mắt nhìn theo người phụ nữ nói:

- Anh không quen! Lúc nãy anh đã nhìn rất kỹ lưỡng rồi nhưng vẫn không có ấn tượng gì cả.

Nghe vậy Vương Ý Vân gật đầu, cô vừa suy nghĩ vừa hỏi:

- Nếu anh đã không có ấn tượng hẳn cô ta không phải những người anh từng cặp kè. Nhưng ăn mặc và đi xe sang trọng như vậy hẳn cũng không phải hạn tôm tép. Cô ta có lẽ là tiểu thư nhà giàu nhưng vì sao lại vu oan hại anh cơ chứ?

Lâm Hiểu Phong nhìn dáng vẻ suy luận của Vương Ý Vân mà không nhịn được, anh biết bây giờ đang là thời điểm dầu sôi lửa bỏng thế cơ mà nhìn biểu cảm đoán mò của Vương Ý Vân khiến anh không cách nào kiềm chế. Thế là Lâm Hiểu Phong được nước làm tới, anh đưa tay bẹo lấy chiếc má mềm mại mịn màng của Vương Ý Vân. Đôi tay mân mê chiếc god má ửng hồng của cô anh nói:

- Anh không biết đâu vợ à! Thay vì ngồi đây đoán già đoán non anh nghĩ chúng ta nên vào gặp khách. Dù sao thời xơ cũng đến rồi không vào bây giờ thì chờ đến bao giờ nữa.

Vương Ý Vân nghe xong cũng cảm thấy vô cùng có lý, cô gật đầu đồng tình với chồng rồi cùng anh xuống xe bước vào quán ăn chuẩn bị chiến đấu. Trước khi đi anh và cô đã cùng nhau bàn bạc kế sách hết rồi, khi vào cả hai sẽ đánh ngay đòn phủ đầu để hạ bệ uy thế của người phụ nữ đó sau mới đặt câu hỏi.