Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1481: Phóng Thích Nguyên Tổ




La Phong nhìn khí lưu hỗn độn vô tận xa xa, lặng lẽ trầm tư.
Hắn sớm đã hoài nghi, Tử Nguyệt Thủy Tổ hẳn là không có trong Vũ Trụ Nhỏ. Nếu không, cũng không đến mức bức tới mức đó mà chưa bao giờ ra ngoài. Đương nhiên cũng có một loại tình huống đặc thù gì đó. Như Tử Nguyệt Thủy Tổ bị cấm cố trong Vũ Trụ Nhỏ không thể ra ngoài, vậy mình hủy diệt Vũ Trụ Nhỏ, bằng là phóng thích Tử Nguyệt Thủy Tổ ra.
Nhưng La Phong cũng sớm có chuẩn bị.
Không nói Giới Thú Vương Giả Ma La Tát chính là tương đương với Hư Không Chân Thần, có thể nói là quét ngang tất cả Hư Không Chân Thần, ít nhất Tử Nguyệt Thủy Tổ khẳng định không cản nổi nó.
Còn mình cũng có thể thi triển Liệt Nguyên Thuật. Liệt Nguyên Thuật chính là bí thuật ý chí chí cao cao cấp hơn cả bí thuật Thần Nhãn, thậm chí đủ để làm các Thần Vương phải điên cuồng! Mặc dù ý chí của đối thủ tương đương, nếu một bên có Liệt Nguyên Thuật, cũng có thể làm đối thủ bị ảnh hưởng lớn về thực lực, thậm chí còn hôn mê!
La Phong lại còn ý chí hóa Thánh nữa
Có thể nói như thế này, với ý chí Hóa Thánh, nếu bị La Phong công kích ý chí là trăm phần trăm phải ngã xuống! Ma La Tát năm đó đều từng thử ăn Vũ Trụ Nhỏ của Đông Đế Thủy Tổ, Tử Nguyệt Thủy Tổ, cũng xác nhận ý chí Đông Đế Thủy Tổ mạnh hơn, Tử Nguyệt Thủy Tổ yếu hơn một chút.
"Trong các Hư Không Chân Thần, không ít người ý chí đạt tới Vĩnh Hằng Chân Thần. Nhưng tới ý chí hóa Thánh thì rất ít khả năng." La Phong lắc đầu: "Tử Nguyệt còn kém Đông Đế một chút, càng không thể ý chí hóa Thánh."
"Bất luận là Đông Đế, hay Tử Nguyệt, đều đã siêu thoát Luân Hồi." La Phong thầm nói: "Có sinh mạng vô hạn, như vậy họ rốt cuộc ở đâu?"
Vũ Trụ Hải quá thần bí.
Tỷ như Tấn Chi Thế Giới đã có một vài Vĩnh Hằng Chân Thần như Tứ Đại Tướng Quân. Điều này làm La Phong cũng hiểu, mình tuyệt không phải là vô địch. Do đó La Phong mới muốn giấu Giới Thú Vương Giả làm một át chủ bài.
Vèo!
La Phong dẫn Ma La Tát, bắt đầu phản hồi Vũ Trụ Nguyên Thủy.
Trong hư không Ngân Hà Thánh Địa.
- Đi, chúng ta đi Tổ Thần Giáo.
Hỗn Độn Thành Chủ có vẻ vô cùng kích động. La Phong mới từ trong Vũ Trụ Hải trở về. Hỗn Độn Thành Chủ đã lôi La Phong đi Tổ Thần Giáo, chuẩn bị yêu cầu phóng thích ra Nguyên Tổ. Hắn chờ đợi ngày này lâu lắm rồi.
- Ừm.
La Phong cũng cười đáp.
Hai thầy trò sóng vai mà đi, chẳng mấy chốc đã đến Tổ Thần Cung của Tổ Thần Bí Cảnh.
Bước vào Tổ Thần Cung, trên Tổ Thần Cung có ba vị Tổ Thần đang ngồi.
- Ba vị.
Hỗn Độn Thành Chủ nói thẳng:
- Chắc hẳn các ngươi cũng biết ý đồ của chúng ta. Hạo kiếp Giới Thú đã qua. Ý chí Bản Nguyên cũng hẳn là tuân thủ lời hứa của mình lúc trước, thả Nguyên Tổ của Nhân Loại ta ra?
Ba vị Tổ Thần nhìn xuống phía dưới. Tổ Thần già nua mở lời nói:
- Hỗn Độn Thành Chủ, không cần phải sốt ruột. Ý chí Bản Nguyên đã hứa, tự nhiên sẽ làm được.
- Lúc trước ý chí Bản Nguyên đã cáo tri cho chúng ta.
Tổ Thần Thiếu niên cũng nói:
- Lần này La Phong giải quyết hạo kiếp Giới Thú, có cống hiến cực lớn, tự nhiên có thể phóng thích Nguyên Tổ. Chắc hẳn bây giờ ý chí Bản Nguyên đã bắt đầu phóng thích Nguyên Tổ rồi. Chờ một lát, Nguyên Tổ hẳn là sẽ xuất hiện ngay tại Tổ Thần Cung.
- Đã bắt đầu phóng thích rồi?
Hỗn Độn Thành Chủ kích động.
La Phong cũng chờ mong.
Mình dù chưa từng được Nguyên Tổ chỉ dẫn dạy bảo, nhưng Nguyên Tổ có ảnh hưởng tới tộc Nhân Loại vô cùng khổng lồ.
Có thể nói như thế này. Nguyên Tổ là người dẫn đường Nhân Loại quật khởi. Cự Phủ và Hỗn Độn là người gìn giữ Nhân Loại. La Phong là người khai phá đưa Nhân Loại lên cảnh huy hoàng!
- Xin chờ một chút.
Song Diện Tổ Thần cũng nói.
Hỗn Độn Thành Chủ và La Phong cũng đứng bên trong đại điện, im lặng chờ đợi. Thời gian từ từ trôi qua, đột nhiên một chấn động cường đại xuất hiện bên trong đại điện. Chỉ thấy trong đại điện không gian méo mó, thoáng xuất hiện một không gian trùng động. Một thân ảnh mơ hồ trong nháy mắt xuyên qua không gian trùng động, xuất hiện trong đại điện.
Cảnh này làm Hỗn Độn Thành Chủ run cả người. Trong mắt hắn đầy vẻ kích động.
Thân ảnh rõ ràng dần. Chính là một nam tử áo trắng. Nơi hắn tới, như cả thời gian không gian đều bị hắn làm ảnh hưởng, tất cả đều trở nên an bình và yên lặng.
- Sư phụ!
Hỗn Độn Thành Chủ tiến lên một bước, rồi thuấn di tới trước người nam tử áo trắng, quỳ xuống, nước mắt chảy ròng ròng.
Bao lâu rồi?
Đợi bao lâu rồi?
Nguyên Tổ vừa là sư phụ vừa là cha. Nguyên nhân chính là vì phải thủ hộ cục diện mà Nguyên Tổ khai sáng, Hỗn Độn Thành Chủ vô cùng cẩn trọng, không dám buông lỏng chút nào, chăm chỉ quản lý toàn bộ tộc quần nhân loại. Thời gian đằng đẵng, chuyên tâm chí công vô tư vì tộc quần. Thậm chí còn thu đệ tử, bồi dưỡng đệ tử. Tất cả đều là vì tộc quần. Cũng làm cho cường giả nhân loại đều vô cùng khâm phục Hỗn Độn Thành Chủ!
Họ làm sao biết được, Hỗn Độn chỉ là muốn thủ hộ tất cả những gì sư phụ lưu lại, không muốn Nhân Loại suy bại.
- Đừng như một hài tử thế.
Nguyên Tổ cười nâng Hỗn Độn dậy.
Hỗn Độn lúc này mới đứng lên.
Nguyên Tổ nhìn Hỗn Độn, lập tức thở dài:
- Đáng tiếc, Cự Phủ không có ở đây.
Trong mắt Hỗn Độn cũng có vẻ thương cảm:
- Cự Phủ đã bị Giới Thú giết chết. May mà cuối cùng La Phong giải quyết xong hạo kiếp Giới Thú, cũng đưa chí bảo Cự Phủ thần phủ về.
Lần này La Phong trở về, tự nhiên cũng mang thần phủ về. Các lãnh đạo tộc nhân loại đều biết được việc này, ai nấy cũng hơi cảm thán.
- Hắn mà có thể thấy cục diện bây giờ cũng sẽ rất vui.
Nguyên Tổ khẽ thở dài:
- Tiểu tử đó vốn lỗ mãng, rất thích mạo hiểm. Lúc trước ta đã cảnh cáo nhiều lần, nếu hắn có thể có trầm ổn một nửa của ngươi, đã không đến nỗi. Chà, không đề cập tới việc này nữa, không đề cập tới nữa.
Dám nói Cự Phủ là một hài tử, e rằng cũng chỉ có Nguyên Tổ thôi.
Người đi theo bên người Nguyên Tổ sớm nhất chính là Cự Phủ, sau đó hắn lại nhận đại đệ tử Hỗn Độn. Ba người họ từng đi cùng nhau rất lâu. Hỗn Độn giống như tiểu đệ đệ, Cự Phủ là Đại ca ca, còn Nguyên Tổ như cha.
- Chúc mừng Nguyên Tổ, có thể tự do.
Ba vị Tổ Thần đều đi tới. Họ cũng rất khâm phục có thể xem là nhân vật tuyệt thế ban đầu của Vũ Trụ Nguyên Thủy.
Lập tức ba người này cũng nhìn vào La Phong mặc áo bào trắng xa xa.
Nguyên Tổ áo bào trắng, La Phong áo bào trắng.
Tộc Nhân Loại, một người đầu kỳ, một người trung kỳ, đưa ra hai nhân vật vô cùng chói mắt. Hai người có phong cách hoàn toàn khác nhau.
Nguyên Tổ bình an yên ả, làm cho những cường giả khác đối mặt với hắn đều cảm giác gió xuân.
La Phong là một thanh lưỡi dao ngút trời. Tuy nói hắn vẫn xử sự khách khí, nhưng luồng sắc bén, luồng ngoài ta còn ai, luồng kiên định thẳng vào bản tâm một cách tuyệt đối, lại đủ để làm cho bất kỳ ai đối mặt với hắn phải sợ hãi.
- Cám ơn.
Nguyên Tổ liếc nhìn ba vị Tổ Thần, cười gật đầu.
- Hỗn Độn, La Phong.
Nguyên Tổ cũng liếc nhìn La Phong thật sâu:
- Chúng ta đi đi.
La Phong gật đầu.
Hắn cảm giác được Nguyên Tổ có không ít lời muốn nói với hắn, chỉ là nơi này chính là Tổ Thần Cung, không phải nơi nói chuyện.
- Đi.
La Phong gật đầu. Lúc này ba người hư không tiêu thất khỏi Tổ Thần Cung.
Ba vị Tổ Thần nhìn ba tồn tại đỉnh cao nhất tộc Nhân Loại rời đi, không khỏi nhìn nhau. Song Diện Tổ Thần không kìm được cảm thán:
- Nguyên Tổ trở về, tộc Nhân Loại có Nguyên Tổ có La Phong, sẽ huy hoàng quang vinh hơn nữa.
- Nguyên Tổ, bị ý chí Bản Nguyên trấn áp.
Tổ Thần già nua nói:
- La Phong, thì đến cả ý chí Bản Nguyên cũng không muốn trêu vào. Đáng sợ hơn nữa. Hai người bọn họ đều là tộc Nhân Loại, tộc Nhân Loại… tương lai sẽ như thế nào chứ.
- Chỉ cần hai người bọn họ, nói về cảnh giới sợ có thể dễ dàng đạt tới cấp Hư Không rồi. Vũ Trụ Hải chúng ta, sợ là phải có thêm hai Thánh Địa Vũ Trụ nữa.
Tổ Thần Thiếu niên cũng nói.
Ai cũng biết.
Khi La Phong vừa giải quyết xong hạo kiếp Giới Thú, sẽ không còn ngoại địch nữa. Tộc Nhân Loại chắc chắn nghênh đón một thời gian dài phồn vinh. Vài vạn ức kỷ nguyên kế tiếp, tộc Nhân Loại tự nhiên sẽ kiệt lực bồi dưỡng cho đời sau, để tộc quần càng thêm cường đại hơn nữa. Còn Nguyên Tổ trở về, càng làm cho tộc Nhân Loại như hổ thêm cánh.
Sự cường đại của Nhân Loại chỉ có thể làm cho các tộc ngưỡng mộ, không có một ai dám sinh ra tâm đối địch.
Lãnh thổ nhân loại, Ngân Hà Thánh Địa
Nguyên Tổ, Hỗn Độn Thành Chủ, La Phong, ba người vừa đi vừa nhìn chung quanh.
- Xem những cửa Thông Đạo Vũ Trụ kìa.
Nguyên Tổ cười cảm khái:
- Cả Vũ Trụ Nguyên Thủy, mỗi Chân Thần đều có cửa Thông Đạo Vũ Trụ ở đây. Ha ha ha. Ta năm đó nghĩ như thế nào đi nữa cũng không tưởng tượng được cảnh hôm nay.
- La Phong.
Nguyên Tổ quay đầu nhìn về phía La Phong:
- Ta bị trấn áp rất lâu, con mới xuất hiện. Từ rất sớm ta đã bắt đầu chú ý tới con. Vốn chỉ nghĩ tộc Nhân Loại ta sẽ sinh ra một vị Chân Thần mới, chứ không nghĩ rằng con có thể tới bước này. Thậm chí có thể cứu ta ra. Ơn của con, ta cũng khó mà báo đáp, nên ta chỉ biết cúi đầu cảm ơn.
La Phong vội đưa tay ngăn lại:
- Không được.
Nghiêm khắc mà nói, Nguyên Tổ chính là sư tổ mình.
- Có ân chính là có ân.
Nguyên Tổ bị La Phong thoái thác cũng không bái được, chỉ có thể nửa bái thôi:
- Ngươi không cần quá quan tâm.
- Sư phụ cứ như vậy.
Hỗn Độn Thành Chủ một bên bất lực nói.
La Phong thấy thế, vội đổi đề tài:
- Được rồi, Nguyên Tổ. Con luôn nghi hoặc, sư tổ năm đó rốt cuộc làm cái gì mà lại dẫn đến việc ý chí Bản Nguyên trấn áp ngươi. Thậm chí trước kia lúc yêu cầu phóng thích sư tổ, ý chí Bản Nguyên đưa tin nói là bị hạn chế quy tắc chí cao, căn bản không thể thả sư tổ ra. Đợi lần này giải quyết xong hạo kiếp Giới Thú, mới thả sư tổ ra.
- Đúng rồi, sư phụ.
Hỗn Độn Thành Chủ cũng nói:
- Sư phụ lúc trước khi đề cập với con về việc này, nhưng cũng chỉ nói mơ mơ hồ hồ. Rốt cuộc tình huống nào?
Chỉ biết là Nguyên Tổ và ý chí Bản Nguyên rất đối địch, thậm chí khai chiến.
Về phần mục đích căn bản nhất, hắn lại chẳng biết.
- Không vội.
Nguyên Tổ lắc đầu cười:
- La Phong, ta nghe nói con hủy diệt Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ à?
- Dạ.
La Phong gật đầu. Việc này sớm đã truyền ra, Nguyên Tổ khống chế Vũ Trụ Giả Định sao lại chẳng biết.
- Ta muốn hỏi… sau khi hủy diệt Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ, Tử Nguyệt Thủy Tổ đi đâu?
Trong mắt Nguyên Tổ có vẻ hơi chờ mong:
- Hắn ở đâu? Hắn đã siêu thoát Luân Hồi, có sinh mạng vô hạn. Mặc dù Vũ Trụ Nhỏ tan biến, tộc quần, Vũ Trụ Chi Chủ, Chân Thần ký thác trong Vũ Trụ Nhỏ đều sẽ chết. Nhưng bản thân Tử Nguyệt Thủy Tổ hẳn là vẫn còn sống. Con có thể thấy hắn chứ?
La Phong lắc đầu:
- Không có, không thấy.
- Không có?
Nguyên Tổ giật mình.
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ chỉ là thần lực hóa thân…
Nguyên Tổ kinh ngạc đứng sững:
- Chẳng lẽ là… chẳng lẽ là… Sớm biết như vậy, sớm biết như vậy… ta đã không đi lên con đường này.
La Phong và Hỗn Độn Thành Chủ nhìn nhau.
Làm sao vậy…
----- o O o -----