Ý của Trình Tiểu Mễ rất rõ ràng, đó là hy vọng Sen nhà mình cứu binh lính kia.
Thống đốc đại nhân lại hiểu được ý của cô, sau đó ôm móng vuốt của cô lại nói: “Chỉ là tiêu hao tinh thần lực quá mức, người máy chữa bệnh sẽ mau chóng chữa trị tốt vết thương của cậu ta.” Thấy tiểu sủng vật thân thiết với người khác, trong lòng anh hơi không thoải mái cho lắm, có loại cảm giác trống trải.
Mẹ nó, còn không phải trống trải sao, tiểu sủng vật đột nhiên liền nhắm hai mắt lại đầu cũng gục xuống dưới.
“……” Có nguy hiểm, dường như cô đã cạn kiệt sức lực . Nữ thần bị cạn kiệt sức lực không phải là hiện tượng tốt, sẽ chết người.
“Người đâu, mở phòng ngự mạnh nhất chủ hạm ra, để phó hạm chung quanh toàn diện khai hỏa về phía chủ hạm.”
“……” Thống đốc đại nhân, ngài điên rồi đi, sẽ chết người đó.
“Thống đốc đại nhân, thống đốc đại gia, nếu không thì ngài ra ngoài trước rồi chúng ta lại khai hỏa được không?” Bắc Thần còn đang ở ngoài liều mạng với phù du, nhưng lại không ngờ được thống đốc đại nhân vừa ôm tiểu sủng vật nhà mình về vừa mở kênh tư nhân nói với anh: “Mèo con đã hôn mê vì kiệt quệ tinh thần lực, hơn nữa có hiện tượng tứ chi run rẩy, có thể là đang trong trạng thái suy kiệt.”
“Cái gì? Mới vừa rồi không phải nó dùng tinh thần lực để trấn an phù du đấy chứ?” Nữ thần nhân loại cũng không thể làm được như vậy đâu.
“Ừm.”
“Vậy……”
“Chủ hạm mở ra phòng ngự cao nhất đại khái có thể chống đỡ ba phút, cậu phụ trách cho người dẫn toàn bộ phù du tới quanh chủ hạm, sau đó dụ vào trong. Vừa đến ba phút thì ngừng bắn, rồi ra ngoài quét tước chiến trường.” Đây là phương thức chiến đấu nhanh nhất, nếu anh ở hiện trường nhất định sẽ không dùng loại phương pháp này, bởi vì phòng ngự mạnh nhất tương đương từ bỏ một nửa phần ngoài chiến hạm, tất cả mọi người tập trung tới gần tháp chỉ huy, tổn thất như vậy có hơi lớn.
Nhưng mà lúc này tiểu sủng vật đã như vậy, lại không cho nó chút lương thực có khả năng nó thật sự sẽ chết.
Nghĩ đến việc nó sẽ chết thống đốc đại nhân cảm thấy cực kỳ không dễ chịu, thật giống như nơi trái tim bị người khác khoét một lỗ. Chờ đi đến phòng mình anh liền đặt tiểu động vật lên giường, nhìn bốn móng vuốt trắng nhỏ của cô không ngừng run rẩy, dáng vẻ dường như vô cùng khó chịu.
Tình huống hiện tại cần phải lấy tinh thần hải của mình tới bổ sung tinh thần hải của tiểu sủng vật, nhưng làm vậy sẽ khiến cho tinh thần hải của một người một thú chân chính tương dung, có khả năng sau này anh không thể có nữ thần được nữa, bởi vì cho dù có nữ thần có thể cộng dung với anh thì tinh thần hải của anh đã không có cách nào tiếp nhận nữa rồi, thậm chí còn sẽ cực kỳ bài xích.
Việc này chứng minh thống đốc đại nhân sẽ độc thân cả đời, nói không đáng tiếc là giả, nhưng anh cũng không thể nào trơ mắt nhìn tiểu sủng vật chết trước mắt mình. Hơi do dự một chút liền cởi quân mũ xuống đặt ở một bên, sau đó cởi hết quân trang trên người.
Nghe nói chân chính cùng hoà hợp thoải mái hơn một vạn lần so với được nữ thần đơn phương trị liệu, anh không biết đó là cảm giác gì, tóm lại có chút chờ mong cũng có chút sợ hãi khó hiểu.
Đúng vậy, nếu nó là một người phụ nữ thì anh cũng không sợ hãi, nhưng tiếc lại là động vật, trời biết sẽ xảy ra chuyện gì chứ.
Chờ chuẩn bị xong mọi thứ, hai cánh tay anh chống ở bên đầu tiểu sủng vật, sau đó đem cái trán dán lên trán của cô.
Vốn dĩ trình độ tương dung tinh thần hải của hai người cực kỳ cao, nhưng hiện tại Trình Tiểu Mễ bên này đã tinh thần lực hao hết cực cần tẩm bổ, có một khối thịt to ở trước mắt cô, không ăn mới là lạ, vì thế oàm một ngụm nuốt xuống. Tiếp theo, trước mắt liền xuất hiện một cảnh tượng vô cùng kỳ ảo, cô dường như đang trong một giấc mộng, sau đó trong mộng cô biến thành hình bóng một thiếu nữ mờ ảo.
Nhưng còn cái đuôi sau lưng cùng tai mèo trên đầu là chuyện thế nào? Cô động thủ sờ sờ, phát hiện còn rất có cảm giác.
Đặc biệt là lỗ tai, còn có thể cảm thấy nhột nhột.
Này là có chuyện gì?
“Đây là màu sắc ngụy trang tinh thần lực của mi sao?” Thống đốc đại nhân nhìn thấy bóng dáng mơ hồ như sương như khói phía trước, không thấy được cô trông thế nào, chỉ nhìn đến lỗ tai nho nhỏ trên đầu cùng một cái đuôi lông xù xù như sóc.
Cái này có chút manh quá rồi, căn bản chính là phạm quy được không?
Tinh thần hải tương dung có thể cho bọn họ nhìn thấy được một mặt chân thật nhất của đối phương, thống đốc đại nhân nhìn thấy là một cô gái tai mèo, mà Trình Tiểu Mễ nhìn được lại là một bóng dáng đen tuyền, anh vô cùng cường đại, đến nỗi khiến cô run rẩy.
Chẳng qua còn may là gương mặt trên hình bóng đó không thay đổi, ít nhất còn có thể nhận ra người tới là Sen của cô.
Hiện tại cô còn vẫn duy trì đặc tính của mèo, có chút mê mang nhanh chóng nhào tới chỗ Sen, cảm giác được anh thân thiết hơn trước đây.
Thậm chí, muốn ôm ôm anh hôn hôn anh, tốt nhất là hòa thành một thể thì tốt hơn.
Đây đúng là cảm giác tinh thần hải tương dung, giống như hai người đồng thời uống thuốc kích thích, cực kỳ muốn ôm ấp gần gũi đối phương. Mà hơn phân nửa khả năng đàn ông và phụ nữ xuất hiện loại tình huống này thì sẽ xảy ra chuyện không thể miêu tả, cho nên thống đốc đại nhân mới do dự một người một thú không biết sẽ xuất hiện loại tình huống gì, hiện tại tốt hơn quá nhiều so với tưởng tượng của anh, tuy rằng là một nửa thú, nhưng cũng có hình dáng người không phải sao?
Chỉ là thấy không rõ thật sự có chút buồn bực, nhưng một con thú nho nhỏ thoạt nhìn thật sự rất đáng yêu.
Thấy cô bổ nhào lại đây liền ôm chặt anh, hai linh hồn tới gần tinh thần hải, lại tới gần, tiếp đó liền kích động ôm hôn nhau.
Tuy không thấy rõ người nhưng cảm giác lại rất chân thật, thống đốc đại nhân độc thân lâu năm nháy mắt ném chuyện một người một thú gì đó ra sau đầu, chỉ cần cảm tình tốt cho dù bất đồng giống loài cũng chẳng sao.
Anh chính là người tam quan bất chính như vậy, hơn nữa loại tình huống trước mắt này thoải mái tới chết người, có thể thu tay lại mới là lạ.
Xúc cảm này thật tốt, mềm mịn, cảm giác không khác vuốt lông là mấy, nhưng đây là làn da con người, còn vô cùng đàn hồi. Ồ, lại còn có thể sờ được hai cái bánh bao, thống đốc đại nhân cảm thấy phúc lợi của mình quá là tốt.
Toàn bộ quá trình Trình Tiểu Mễ lại mơ mơ màng màng, cô vẫn luôn cho rằng mình đang nằm mơ. Tuy rằng rất chân thực, nhưng mình chỉ là mèo, vĩnh viễn không thể nào ôm anh làm như vậy như vậy được, thật là quá ngượng ngùng.
Hai tay mới cái gì cũng không hiểu cứ như vậy tinh thần hải quấn quýt cùng một chỗ, mà thống đốc Reuel cũng không hiểu cái gì gọi là khách khí, vì thế đã xảy ra chuyện sai mà mỗi người đàn ông đều sẽ mắc phải. Anh và tiểu sủng vật của anh thật sự rất tương dung, quá trình không phải quá tốt đẹp, nội dung không phải quá bạo lực đâu!
Trong quá trình Bắc Thần có chút lo lắng nên muốn đến xem tình hình một chút, anh cũng chưa có kinh nghiệm tương dung với nữ thần nào, nhưng nghĩ cũng biết nhất định là rất kịch liệt. Vốn dĩ anh cho rằng, dựa vào sức mạnh ý chí của thống đốc đại nhân cũng chỉ cho tiểu sủng vật chút tinh thần lực để nó khôi phục một chút là được. Nhưng hoàn toàn không ngờ được, đến phòng anh vừa định gõ cửa liền nghe được bên trong truyền đến tiếng rên rỉ, thanh âm này anh lại hết sức quen thuộc, rõ ràng là thống đốc đại nhân nhà mình.
O (≧ 口 ≦) O
Trời má ơi, Bắc Thần cảm thấy tam quan của mình nháy mắt vỡ vụn, chuyện này ngày mai sẽ bị báo đào ra mất, toàn vũ trụ đều phải nổ tung. Hiện tại, anh nổ banh trước, tuy rằng âm thanh của thống đốc đại nhân nhà mình rất gợi cảm rất mê người, nhưng mà anh cảm thấy toàn bộ vũ trụ đều lạnh lẽo rồi.