Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1082: Phá Hư Thần Kiều, Thời Gian Chi Luân





- Ngươi không chú ý đến biển cả dưới chân sao? Đó cũng không phải là nước biển tầm thường!

- Đúng vậy, đây là Bích Linh Hải, Bích Linh Hải trong truyền thuyết, nơi này đến cùng là địa phương nào, sao lại có Đại Thế Giới nghịch thiên như vậy, Bích Linh Hải, không phải là!

Phảng phất nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt của Ngọc Đồng bỗng nhiên trở nên khó coi

- Đây không phải là thế giới do Bích Lạc Thiên trong truyền thuyết diễn biến thành chứ? !

- Bích Lạc Thiên, một trong Thượng Cổ Tam Thập Tam Thiên trong truyền thuyết, Bích Lạc Thiên của Bích Lạc Đại Đế? !

- Đúng vậy, chính là Bích Lạc Thiên, ngươi nhớ rõ truyền thuyết kia chứ? !

- Ta quả thật nhớ rõ truyền thuyết kia, nhưng giờ mới qua bao nhiêu năm chứ? !

Thái Thương lắc đầu

- Lấy tiểu thế giới diễn biến Đại Thế Giới, chuyện này chưa từng có người làm qua, chỉ là một lý luận thôi, huống chi, cho dù là lý luận thì thời gian cần thiết cũng quá dài, diễn biến của Đại Thế Giới, thời kỳ thượng cổ, nhóm Phương Sĩ đã tính toán qua, điều kiện để tiểu thế giới diễn biến thành Đại Thế Giới ít nhất cần thời gian 10 tỷ năm, thời gian 10 tỷ năm, cho dù là tồn tại vô cùng khủng bố thì cũng đã tiêu vong rồi, cho dù có thể khống chế thời gian, cũng không thể khống chế đến tình trạng nghịch thiên thế này được, cái này mới mấy trăm vạn năm, chênh lệch vẫn còn xa, đây không thể nào là Bích Lạc Thiên được!

- Ngươi nói có đạo lý, đây không thể là Bích Lạc Thiên được, nơi này là Thái Cổ Tinh Vực, chính là phế tích thời Hoang Cổ, nghĩ đến Đại Thế Giới này hẳn là là một thế giới hạt giống lưu lại từ thời Hoang Cổ, trải qua cơ duyên tạo thành một Đại Thế Giới, lúc này chúng ta đã tiến vào sâu trong Thái Cổ Tinh Vực, quả nhiên sáng suốt, thậm chí có thu hoạch lớn như vậy nữa.

- Tốt rồi, không nên lãng phí thời gian nữa, chúng ta lập tức tìm kiếm chỗ Tạo Hóa của phương Đại Thế Giới này đi, ngươi có lẽ cảm thấy cổ khí tức Man Hoang này, Tạo Hóa trong thế giới này tuy rằng hoàn thành, nhưng có lẽ còn ở vào trạng thái hỗn độn, chỉ cần chúng ta có thể từ trong đó lấy ra một ít Hỗn Độn nguyên khí, Tạo vật pháp tắc, đối với việc phát triển của chúng ta trong tương lại thập phần có lợi, vượt qua sáu lần lôi kiếp, tấn vị Thiên Quân căn bản chỉ là chuyện dễ dàng!

- Bất quá, chỉ cần đạt được một chút Hỗn Độn nguyên khí, chúng ta liền có thể nhẹ nhõm vượt qua sáu lần lôi kiếp, thành tựu Thiên Quân nghiệp vị, trở thành trưởng lão trong tông môn!

Ngọc Đồng liên tục gật đầu, lần đầu tiên phát hiện ra, nguyên lai Thái Thương này lại có trí tuệ, có ý nghĩ như vậy, so với mình thì tỉnh táo hơn nhiều.

- May mắn lần này chúng ta mang theo Ngân Sương Thành Bảo, bằng không thì nào thu được cơ duyên và chỗ tốt lớn như vậy được!

Thái Hư vỗ vỗ vai Ngọc Đồng, vẻ mặt ôn nhu, Ngọc Đồng cũng liếc nhìn hắn, lại lần nữa khởi động Phá Hư Thần Kiều.

Chiếc cầu lớn màu bạc này lại lần nữa từ trong Ngân Sương Thành Bảo kéo dài ra ngoài, xuyên thẳng vào chỗ sâu trong Bích Lạc Đại Thế Giới.

Mà ở trên tháp lâu của Ngân Sương Thành Bảo, hai người Thái Thương và Ngọc Đồng đều dùng một loại ánh mắt lưu luyến quan sát Bích Linh Hải dưới chân, nhìn ngọn núi hoàn toàn do Bích Huyền Thạch cấu thành, nhìn bảo tàng vô cùng vô tận, cuối cùng, ánh mắt chuyển thành kiên định, thúc dục Ngân Sương Thành Bảo bay thẳng vào chỗ sâu trong Bích Lạc Đại Thế Giới.

Cũng cùng lúc này, Kình Thập Tam đang thương nghị với một đám yêu tiên bỗng nhiên biến đổi thần sắc

- Không tốt, có người ngoài tiến vào Bích Lạc Đại Thế Giới!

- Cái gì, ngoại nhân tiến nhập Bích Lạc Đại Thế Giới sao? !

Vài tên yêu tiên nguyên bản ngồi ngay ngắn ở chung quanh đều đứng lên, những yêu tiên này, đại đa số đều là bộ hạ cũ theo sau Bích Lạc Đại Đế vào thời kỳ Thượng Cổ, biết rõ rất nhiều bí mật của hư không và thế giới, đương nhiên cũng rất rõ chỗ giá trị của Bích Lạc Đại Thế Giới này, phải biết rằng, Bích Lạc Bí Cảnh tuy rằng thần diệu vô cùng, nhưng lại ẩn nấp sâu trong vô tận hư không, trọng điệp cùng một chỗ với vô số khe nứt không gian, ở trong không gian không có khả năng bị phát hiện ra, cũng chỉ có một ít người có được thông đạo cố định mới có thể tiến vào, hơn nữa Bích Lạc Bí Cảnh phần lớn thời gian đều bị bao phủ trong nguyên khí triều tịch, không có pháp khi như Định Phong Châu, cũng chỉ người có tu vị Chân Tiên đi vào mới có thể miễn cưỡng giữ mình mà thôi, nào phải như hiện giờ tạo thành một Đại Thế Giới, vô cùng rêu rao trong phiến tinh vực này, cũng may là Bích Lạc Đại Thế Giới ở trong Thái Cổ Tinh Vực, ít có người tới, bằng không thì từ sớm đã bị người phát hiện ra rồi.

Mặc dù nói Tạo Hóa Ngọc Điệp của Bích Lạc Đại Thế Giới là do Chu Báo chưởng quản, bất quá Chu Báo cũng không có ý tứ muốn nhúng tay vào toàn bộ Đại Thế Giới này, mà chuyển giao một bộ phận trách nhiệm cho Kình Thập Tam, do hắn làm thay, cũng không phải hắn tín nhiệm cỡ nào đối với Kình Thập Tam, mà là hắn đối với Tạo Hóa Ngọc Điệp thật sự quá mức hiểu rõ, trong nội tâm tinh tường, coi như giao Tạo Hóa Ngọc Điệp cho Kình Thập Tam sử dụng thì Kình Thập Tam cũng sẽ không tạo thành bất luận uy hiếp nào đối với mình cả.

Mà sau khi Kình Thập Tam nắm giữ một bộ phận công năng của Tạo Hóa Ngọc Điệp cũng giống như Chu Báo đã đoán trước, cho tới giờ cũng không lạm dụng, hắn chỉ dùng để ngẫu nhiên giám sát toàn bộ Đại Thế Giới, nhìn xem có chỗ nào dị thường không thôi, chính vì như thế, cho nên, Ngân Sương Thành Bảo kia xuất hiện không lâu liền bị hắn phát hiện.

Đương nhiên, sở dĩ bị hắn phát giác, cũng không phải vì hắn có bao nhiêu lợi hại, mà là vì Phá Hư Thần Kiều kia kéo dài mà ra, đột phá hư không, trực tiếp cắm tới Thần Uy Hải, Thần Uy Hải kia chính là hạch tâm của cả Bích Lạc Đại Thế Giới, cất giấu rất nhiều bí mật, càng là nơi tu luyện của Chu Báo, Thời Gian Chi Luân và Tạo Hóa Ngọc Điệp đều giấu ở sâu trong thời không của Thần Uy Hải, cái này mỗi lần bị Phá Hư Thần Kiều xúc động, dĩ nhiên là kinh động đến Kình Thập Tam, cũng kinh động tới cả Chu Báo.

Hai người cơ hồ đồng thời chạy tới Thần Uy Hải.

Đồng thời chứng kiến một câu cầu lớn màu bạc kẹp lấy hư không, đã có uy thế phá vỡ thời không trùng trùng điệp điệp, giá lâm Thần Uy Hải.

- Khổ Hải Kim Kiều? !

Vừa nhìn thấy cây cầu lớn màu bạc này, sắc mặt của Kình Thập Tam đại biến, còn không có đợi hắn kịp phản ứng, Ngân Sương Thành Bảo đã theo sát phá vỡ hư không mà đến.

- Không phải Khổ Hải Kim Kiều, là một phỏng chế phẩm!

Thấy rõ diện mục của Phá Hư Thần Kiều, Kình Thập Tam rốt cục thoáng thở dài một hơi, nhưng khi nhìn thấy Ngân Sương Thành Bảo, sắc mặt hắn lập tức trở nên khó coi.

- Thượng khí La Thiên pháp khí, phiền toái!

Hắn chửi nhỏ một tiếng, thân hình như điện, không nói câu nào, thân thể khổng lồ vậy mà hóa thành một cự kình đến ngàn trượng, mãnh liệt đụng vào Ngân Sương Thành Bảo kia

- Yêu tiên, cái này, không...!

Chứng kiến thân thể cự kình cực lớn đánh tới, sắc mặt của Thái Thương và Ngọc Đồng đều thoáng cái trở nên trắng bệch.

Bọn họ đều là ngũ kiếp Chân Tiên, nhân vật cấp Tôn Giả đỉnh phong, cho dù trong tông môn của mình cũng là nhân vật quan trọng, nhưng đối mặt với sự trùng kích bản thể do Thượng cổ yêu vật như Kình Thập Tam hóa thành, vẫn cảm giác mười hai vạn phần kinh ngạc.

Bất quá, kinh ngạc vẫn là kinh ngạc, bọn hắn không thể nào bị một đầu yêu thú hiện nguyên hình dọa sợ được. Chỉ thấy Thái Thương kia vỗ mạnh tường thành trước người một cái, toàn bộ Ngân Sương Thành Bảo lập tức tản mát ra ngân sắc quang mang vô cùng chói mắt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com

Oanh!

Kình Thập Tam và Ngân Sương Thành Bảo hung hăng đâm vào một chỗ, trong khoảng thời gian ngắn, đất rung núi chuyển, toàn bộ Thần Uy Hải phảng phất như đều bị chấn động.

Trải qua va chạm lần này, thân hình dài hơn trăm trượng của Kình Thập Tam hung hăng bị đụng bay ra ngoài, mà Ngân Sương Thành Bảo kia, cũng mãnh liệt lay động, thối lui ra khỏi vài chục trượng.

- Đây là yêu thú thủ hộ hạch tâm của Đại Thế Giới này, nhanh, khởi động Ngân Sương Thần Quang oanh kích, nhanh!

Trông thấy Kình Thập Tam tuy rằng bị đẩy lui, nhưng cũng không bị trọng thương, sắc mặt Thái Thương đại biến, giận dữ rống lên, theo tiếng gào thét của hắn, đỉnh Ngân Sương Thành Bảo bắt đầu chớp động lên một hồi ánh sáng màu lam yêu dị.

- Ngân Sương Thần Quang, đáng chết, đây là pháp chế phỏng chế Viễn Cổ Thánh Thành, trong La Thiên pháp khí này khẳng định có dung luyện mãnh vỡ của Viễn Cổ Thánh Thành, nhanh, mau ra tay ngăn cản bọn hắn, chúng ta không ngăn được Ngân Sương Thần Quang đâu!

Nghe được thanh âm của Thái Thương, Kình Thập Tam thoáng cái đã làm rõ lai lịch Ngân Sương Thành Bảo, giận dữ rống lên.

- Phiền toái!

Trông thấy ánh sáng chói lọi màu xanh da trời bắn ra, Chu Báo không dám lãnh đạm, khẽ quát một tiếng, xé rách hư không, trong hư không của Thần Uy Hải, một cái bàn quay cự đại ẩn hiện, chậm chạp xoay tròn lấy.

Cơ hồ cùng lúc đó, quang hồ trên đỉnh Ngân Sương Thành Bảo đã bắn ra, ngưng tụ thành một cột sáng màu xanh đậm, bắn tới Kình Thập Tam.

Một cái đại thủ thoáng hiện trong hư không, nắm thật chặt lấy bàn quay đang chậm chạp xoay tròn kia, vận tốc của bàn quay đột nhiên đình chỉ lại.

Mà đạo ánh sáng màu xanh da trời bắn về phía Kình Thập Tam khi chỉ còn cách chân thân Kình Thập Tam 3-4m cũng bị định trụ lại, không chỉ có như thế, hết thảy chung quanh đều dừng lại, phảng phất như bị cái gì đó định trụ vậy.

- Thật đúng là phiền toái ah, hai tên này đến cùng có lai lịch gì, sao lại chạy đến Bích Lạc Đại Thế Giới chứ, xem bộ dáng của bọn hắn cũng không giống người của Đông Tứ Vực ah, chẳng lẽ là Tây Tam Vực sao?

Chu Báo cau mày nhìn một nam một nữ và toàn thành màu bạc bị định trụ kia, sắc mặt trở nên có chút khó coi.

B-A-N-G... GG!

Ngay khi Chu Báo kinh nghi, chỉ thấy tòa thành màu bạc kia vậy mà lại lần nữa nổi lên ánh sáng màu xanh da trời chói lọi, phảng phất đang giãy giụa khỏi trói buộc vậy, thoáng cái liền bắt đầu chuyển động, bất quá, Ngân Sương Thần Quang kia cũng trong lần giãy giụa này mà tiêu tán.

- Pháp khi thật lợi hại, lại có thể giãy giụa khỏi sự trói buộc của thời gian!

Trong nháy mắt Ngân Sương Thành Bảo đung đưa, Chu Báo chỉ cảm thấy một cổ đại lực theo Thời Gian Chi Luân truyền tới, mở bàn tay của hắn ra, lại một lần nữa bắt đầu chậm chạp chuyển động.

- Đó là cái gì? !

Lúc này, Thái Thương và Ngọc Đồng đều thấy được bàn quay ẩn hiện trong hư không kia, tuy rằng không biết đó là vật gì, nhưng chỉ một tia khí tức nhàn nhạt phát ra từ trong bàn quay liền khiến cho cả Ngân Sương Thành Bảo bắt đầu trở nên run rẩy, nhìn nhìn lại đạo thần quang bỗng nhiên biến mất kia, sắc mặt của hai người đều thay đổi.

- Tiên khí, đây là khí tức của tiên khí, chỉ có tiên khí mới có khí tức khủng bố như vậy, mới có uy thế kinh khủng như vậy!

Phảng phất thoáng cái ý thức được gì đó, sắc mặt của Thái Thương thoáng cái trở nên trắng bệch.

- Tiên khí, điều này sao có thể, đây chỉ là một Đại Thế Giới vừa được tạo thành, tại sao có thể có tiên khí tồn tại được? !

Ngọc Đồng cũng hét lên.

- Không tốt, đi mau, Đại Thế Giới này đã bị người nắm giữ, tiên khí này là dùng để trấn áp Tạo Hóa của thế giới này, chết tiệt, chúng ta nhanh rời khỏi đây, thông tri tông môn, thái thượng trưởng lão hắn sẽ đến đây tranh đoạt ~!

Thái Thương thoáng cái hiểu rõ, không do dự nữa, tay mãnh liệt đẩy tưởng thành trước mặt, Ngân Sương Thành Bảo kia lại phát ra ngân quang chói mắt, Phá Hư Thần Kiều lại hiện ra, đâm vào chỗ sâu trong hư không.

- Không nên để bọn họ chạy thoát, nếu không hậu hoạn vô cùng!

Kình Thập Tam kêu lớn lên.

Chu Báo cũng minh bạch đạo lý thả hổ về rừng, chứng kiến Ngân Sương Thành Bảo muốn đi, chỉ cười lạnh một tiếng

- Muốn đi sao? Cũng không dễ vậy đâu!

Oanh!

Một cột sáng màu vàng vừa thô vừa to đột nhiên xông ra từ trong hư không, đập thẳng vào Phá Hư Thần Kiều, theo một tiếng oanh minh cực lớn vang lên, cây cầu lớn màu bạc kia bị đánh cho nát bấy.

- Đây là cái gì? ! Điều đó không có khả năng, cái này, cái này, cái này, tiên khí, vậy mà lại là một kiện tiên khí!

Trông thấy kim quang từ trên trời giáng xuống, hai người trên tháp lâu đều mở to hai mắt nhìn, trong thời gian cực ngắn, bọn hắn vậy mà gặp được hai kiện tiên khí, điều này thật sự thật bất khả tư nghị, ở thời điểm này, kinh hoảng vẫn là kinh hoảng, bọn hắn vẫn chưa mất đi lý trí, lời Kình Thập Tam vừa nói cũng thu rõ ràng vào tài, cũng hiểu được tâm lý của Kình Thập Tam, địa phương trân quý như Bích Lạc Đại Thế Giới, tự nhiên cần không tiếc bất cứ giá nào để giữ bí mật, cho nên, biện pháp tốt nhất chính là phải giết người diệt khẩu hai người bọn họ, việc này căn bản không có gì để nói nữa, đã là cục diện không chết không ngớt rồi.

Quả nhiên, cột sáng màu vàng sau khi làm vỡ ngân kiều cũng không dừng lại, mà là hiển lộ ra thực hình, dĩ nhiên là một lâu cốt đan lô màu vàng, đây chính là Thất Khiếu Thăng Tiên Lô do Chu Báo dùng đầu lâu của Tiên Thiên Thần Chi luyện chế thành.

Thất Khiếu Thăng Tiên Lô một lần hành động làm vỡ nát cầu lớn màu bạc, cũng không dừng lại như vậy, trái lại, bên trong thất khiếu cơ hồ đồng thời tuôn ra hỏa diễm cực nóng, nhưng hỏa diễm này sau khi tuôn ra, hình thành bảy đạo dây thừng hoàn toàn do diễm quang tạo thành mãnh liệt cuốn về phía Ngân Sương Thành Bảo.

- Không tốt, La Thiên mở ra, Ngân Sương vô tận!

Chứng kiến bảy đạo dây thừng hỏa diểm phảng phất có thể dung luyệt không gian xông tới, Thái Thương rốt cục gào thét một tiếng, lúc này đây, hắn cũng không đẩy tường thành trước mặt nữa mà thân hình thoáng một cái hóa thành một đạo lưu quang, đầu nhập vào trong tòa thành, nữ tử bên cạnh hắn cũng giống vậy, hai người một trước một sau vùi đầu vào chỗ sâu trong tòa thành, cùng lúc đó, một cổ sóng cả màu xanh đậm từ sâu trong toàn thành tuôn ra, thoáng cái bao trọn Ngân Sương Thành Bảo lại, bảy đạo hắc diễm kia và sóng cả màu xanh đậm đâm vào một chỗ, phát ra tiếng thanh minh xoẹt xoẹt, từng đợt khói trắng đầm đặc bốc lên, bảy đạo hắc diễm thoáng cái liền xuyên thấu sóng cả màu xanh đậm nhưng cũng không đụng vào bản thể tòa thành, mà lâm vào trong một mảnh không gian vô tận.

- Đây là không gian trong La Thiên pháp khí sao? ! ?

Cảm ứng được hắc diễm do Thất Khiếu Thăng Tiên Lô phát ra tựa hồ muốn mất phương hướng trong không gian, Chu Báo chỉ cười lạnh một tiếng, một tay vỗ mạnh một cái lên Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, chỉ thấy hai tròng mắt của Thất Khiếu Thăng Tiên Lô mãnh liệt nháy lên, một đạo ánh lửa màu tím từ trong hai mắt bắn ra ngoài.

Tử Cực Thiên Hỏa!

Cái này mặc dù chỉ là một đạo hỏa quang, nhưng chỉ đụng một cái vào sóng cả màu xanh kia, sóng cả nhìn như vô tận kia vậy mà lập tức bị thiêu đốt, híz-khà-zzz một tiếng, sương trắng như thực chất nổi lên, bị cái Tử Cực Thiên Hỏa tiêu dung một mảng lớn, Tử Cực Thiên Hỏa thế đi không giảm trực tiếp đầu nhập vào trong mảnh không gian kia của Ngân Sương Thành Bảo.

Vù vù vù vù vù vù, vừa vào hư không, Tử Cực Thiên Hỏa liền hừng hực thiêu đốt lên, đồng thời khi Chu Báo lợi dụng Thất Khiếu Thăng Tiên Lô đánh ra Tử Cực Thiên Hỏa còn thi triển ra Đại Tiêu Dung Thuật, hiện giờ trong cơ thể của hắn hoàn toàn là Động Huyền Thần Quang, không giống như lúc trước có Thực Long Thu yêu hóa, giống như Cửu Long Thần Hỏa Kỳ Lân cương, muốn thi triển lúc nào liền thi triển lúc đó, nhưng Đại Tiêu Dung Thuật nói cho cùng là một loại đại thần thông vận dụng hỏa diễm, vận dụng Chân nguyên mà yêu hỏa của Thực Long Thu có thể sử dụng, vận dụng Tử Cực Thiên Hỏa trong Cửu dại Thiên Hỏa đương nhiên cũng có thể thi triển ra, hơn nữa, lấy nhiệt độ tinh khiết mà nói, Tử Cực Thiên Hỏa thân là một trong Cửu đại Thiên Hỏa, nhiệt độ hơn rất xa hỏa diễm của Thái Cổ Thực Long Thu, Đại Tiêu Dung Thuật này bị Chu Báo thoáng cái thi triển ra, lập tức bắt đầu tiêu dung hoàn toàn không gian chung quanh, La Thiên không gian trong La Thiên pháp khí bắt đầu sụp đổ.

- Không tốt, thần thông thật là lợi hại, lại muốn tiêu dung cả Đại La Thiên!

Lúc này, ở chỗ sâu trong Ngân Sương Thành Bảo, trong một cung điện màu bạc khổng lồ sâm nghiêm, sắc mặt hai người Thái Thương và Ngọc Đồng sắc bệch, ở trước mặt hai người bọn họ lại là một tòa trận pháp hình tròn rộng chừng 10m, trận pháp này đồ vân dày đặc, huyền ảo dị thường, ở tiết điểm sâu trong đồ hình trận pháp, có những lỗ khảm lớn chừng quả trứng gà, nhưng những lỗ khảm này đều không có gì cả, phảng phất đang chờ đợi thứ gì đó vậy.

Tuy rằng trên những lỗ khảm này cũng không khảm nạm gì cả, nhưng nó lại tản ra một tầng ánh sáng màu lam mở mịt, trên đỉnh hào quang của màu xanh da trời, xuất hiện một bộ đồ hình nổi của Ngân Sương Thành Bảo, trên thực tế, còn có không gian đang bị tiêu dung trong trong trung tâm thành bảo nữa.

- Thái Thương, ngươi thật xác định muốn khởi động phòng hộ trận pháp? !

- Đương nhiên, nếu không, chúng ta không cách nào thoát khỏi!

Sắc mặt Thái Thương tái nhợt, chẳng biết lúc nào, trong tay của hắn nhiều hơn một khối tinh thạch lớn chừng nắm tay, chớp động lên sắc thái yêu dị mị hoặc

- Ngươi không thấy không gian của La Thiên pháp khí đã bị tiêu dung sao? Chỉ có khởi động đại trận, triệt để phát huy ra toàn bộ lực lượng của Ngân Sương Thành Bảo, mới có thể mở ra kim kiều, thoát khỏi kiện tiên khí kia, nếu không, chúng ta đều phải chết ở chỗ này!

- Thế nhưng khối Thần Nguyên Thạch này...!

- Thần Nguyên Thạch tuy rằng trân quý, nhưng chẳng lẽ đáng giá hơn mạng của chúng ta sao? !

Nghe được Ngọc Đồng đến nước này còn suy nghĩ giá trị của Thần Nguyên Thạch, trong mắt Thái Thương hiện lên một tia giận dữ, nghiêm nghị quát.

- Thế nhưng...

Nhìn khối Thần Nguyên Thạch trong tay Thái Thương, trong mắt Ngọc Đồng vẫn lộ ra một tia thần sắc không muốn.

- Ngu xuẩn!

Thái Thương chửi nhỏ một tiếng, không quan nữ nhân ngu xuẩn này nữa, trực tiếp đánh nát khối Thần Nguyên Thạch trong tay, chia làm sáu khối, phân biệt đặt vào sáu tiết điểm trên trận pháo, sáu khối Thần Nguyên Thạch vỡ vụn vừa lập đầy sáu lỗ hổng kia, lập tức quang minh đại phóng.

Thần Nguyên Thạch vừa đến vị trí, hào quang sáng ngời lập tức lan khắp toàn bộ trận pháp, tất cả hư không của ngân sương thành đều đang bị tiêu dung bỗng nhiên cưng lên, dưới không gian áp lực khổng đè ép, đoàn Tử Cực Thiên Hỏa kia vậy mà xuất hiện dấu hiệu sụp đổ, mà bảy đầu hắc diễm thăm dò vào trong La Thiên pháp khí thì liền lập tức bị dập tắt.

La Thiên lại lần nữa trở nên vững chắc, Ngân Sương Thành Bảo lại càng ngân quang đại thinh, một cổ khí tức trầm trọng như núi tản phát ra từ trong thành bảo, trong khoảnh khắc đó, Chu Báo thậm chí cho rằng thành bảo này như sống dậy vậy.

Trên đỉnh tháp lâu tuôn ra hào quang màu bạc, vậy mà oanh kích thẳng về phía Chu Báo.

- Không biết tốt xấu!

Chu Báo cười lạnh nhìn cột sáng màu bạc oanh kích tới, Thất Khiếu Thăng Tiên Lô bên cạnh tuôn ra một cổ kim quang dày đặc, chắn trước mặt Chu Báo.

Oanh!

Ngân Huy Thần Quang mãnh liệt oanh kích lên cột sáng kim sắc, khiến không gian chung quanh hoàn toàn bị nghiền nát.

- Uy lực không tệ ah, bất quá nói cho cùng, cũng chỉ là một kiện Thuần Dương pháp khí thôi, muốn công phá phòng ngự của tiên khí, nghĩ cũng thật hay!

- Thái Thương, không muốn nên phí sức nữa, đó là tiên khí, chúng ta không công phá được đâu!

- Ta đương nhiên biết rõ không công phá được tiên khí rồi!

Thái Thương tức giận nói, đối với nữ nhân đối diện này ngày càng bất mãn, bình thường thoạt nhìn thật ra vô cùng khôn khéo, nhưng đụng phải chuyện sống còn chỉ số thông minh vậy mà lại hạ xuống tình trạng này, bất quá đúng lúc này, hắn cũng không nên nổi giận, bởi vì dù sao nếu muốn chạy trốn thì còn phải nhờ lực lượng của Ngọc Đồng nữa.