Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1092: Nam Lĩnh song yêu





Mà một người khác, dáng người thon dài cân xứng, so về Mãnh Hổ biến hóa bên cạnh còn muốn cao hơn một cái đầu, làn da thập phần trắng noãn, phảng phất như sữa bò vậy, khuôn mặt thập phần tuấn lãng, khiến người khác chú ý nhất là đôi tròng mắt của hắn, ẩn ẩn lộ ra một đám kim mang, phảng phất có thể nhìn thấu thế gian vạn vật vậy, mà ở sau lưng của hắn, lại mọc ra một đôi cánh chim màu vàng, cánh chim toàn thân hiện lên màu vàng, phảng phất như được đúc thành từ hoàng kim, thập phần uy vũ.

Hai yêu quái này, đều là thế hệ to gan lớn mật, biết được nơi này có một truyền tống pháp trận, đã ẩn nấp ở đây vài ngày rồi, bọn chúng đợi đến khi gia hỏa tham gia Nhân Hoàng đại điển xuất hiện, Chu Báo và Yến Vân Thiên vừa xuất hiện, tử khí của Sơn Hà Bình Thiên Quan liền hấp dẫn sự chú ý của chúng, thoáng cái liền dâng lên sát cơ.

Thân hình hai người hóa thành hai đạo lưu quang, trong nháy mắt đã đến Bán Sơn Trấn, Bán Sơn Trấn này là một thế tục chi địa, cấm chế lợi hại chính thức cũng chỉ có ở truyền tống pháp trận, mà toàn bộ Bán Sơn Trấn, cũng không có cấm chế đặc thù nào cả, cho nên cũng không có gì có thể ngăn trở hai tên yêu tiên này, bị hai người này xông lên, liền vọt gần ba người Chu Báo.

Tốc độ của hai người thật sự quá nhanh, ngoại trừ Chu Báo ra, vô luận là Yến Vân Thiên hay là Trần Thọ Bạch đều không kịp phản ứng.

Chỉ thấy Hổ yêu kia phát ra một tiếng cười quái dị, duỗi cự trảo ra chộp tới đỉnh đầu Yến Vân Thiên, đồng thời cái đuôi sau lưng lóe lên, phảng phất như một cái roi vậy, đánh về phía thân thể Yến Vân Thiên.

Gia hỏa này thật hung mãnh!

Hổ yêu kia đột nhiên xuất hiện, mãnh liệt chộp về phía Sơn Hà Bình Thiên Quan trên đầu Yến Vân Thiên, ánh mắt Chu Báo có chút ngưng tụ, trong nội tâm cũng không khỏi cảm thán khí thế cường đại của yêu hổ này, bất quá hắn cũng không có động tác, càng không có ra tay.

Theo người khác thấy thì tựa hồ là vì ở một bên còn có một điểu nhân mọc ra cánh đang nhìn chằm chằm, gắt gao theo dõi hắn, khiến hắn không dám vọng động, nhưng lại Chu Báo có đặt điểu nhân này vào mắt không, thật đúng là khó mà nói.

- Sơn Hà Bình Thiên Quan dù nói thế nào cũng là một kiện thượng phẩm Thuần Dương pháp khí, cũng không phải ngươi muốn là có thể bắt được!

Nhìn động tác của Hổ yêu, Chu Báo chỉ cười lạnh.

Quả nhiên, ngay khi hổ yêu muốn bắt lấy Sơn Hà Bình Thiên Quan thì trên bình thiên quan kia lập tức bắn ra một đạo hào quang màu tím, ngăn trở lệ trảo của hổ yêu lại

- Lớn mật!

Thẳng đến khi bình thiên quan dùng hào quang ngăn trở lệ trảo của hổ yêu lại thì Yến Vân Thiên mới kịp phản ứng, phẫn nộ quát một tiếng, một chưởng chợt đánh ra.

- Hừ!

Hổ yêu một kích không thành, trông thấy chưởng thế của Yến Vân Thiên đã đến, cũng không kinh hoảng, chỉ âm lãnh hừ một tiếng, thu hồi một trảo kia, thân thể một quyền, né qua một chưởng này, đồng thời cũng nhìn ra có Sơn Hà Bình Thiên Quan hộ thân, trong khoảng thời gian ngắn mình cũng không thể làm gì được bọn họ, cho nên, mục tiêu của hắn liền chuyển qua phía Chu Báo.

Chu Báo hiện giờ một bộ thanh sam, thoạt nhìn văn văn yếu nhược, một bộ dáng "Ngươi khi phụ ta đi" khiến lòng hắn ngứa ngáy không thôi, cho nên kích thứ hai, liền đánh về phía Chu Báo.

- Muốn chết!

Trông thấy trảo thứ hai của hổ yêu này đánh về phía mình, Chu Báo chỉ âm lãnh cười cười, đưa tay, liền hướng hổ yêu phản trảo tới.

Đầu hổ yêu này, tu vị không tệ, đã sớm đã vượt qua Hóa Hình Lôi Kiếp, thành tựu Yêu tiên chi thân, mặc dù không đạt tới cấp bậc Tôn Giả nhưng so với Chân Tiên vượt qua một lần lôi kiếp bình thường thì mạnh hơn nhiều lắm, về mặt chiến lực, cũng tương đương với Chân Tiên cấp bậc Tôn Giả rồi, thực lực như vậy, cũng có thể đi ra lăn lộn rồi, nhưng tiếc, hắn đối mặt chính là Chu Báo.

Chỉ thấy bàn tay của Chu Báo đón lấy đầu hổ yêu này phản trảo tới, trông thấy bàn tay tinh tế thon dài kia, vô luận trong lòng hổ yêu, hay là điểu nhân đang đứng một bên nhìn chằm chằm đều nổi lên cảm giác xấu.

- Không tốt!

Hổ yêu cảm giác được tình huống không đúng, liền muốn thu hồi một trảo kia, nhưng Chu Báo nào cho hắn cơ hội này, hắn trở tay một trảo, tốc độ nhìn như chậm chạp, kì thực lại cực nhanh, sau tốc độ ánh sáng liền đụng vào một chỗ với móng vuốt sắc bén của đầu hổ yêu kia.

Ken két, tiếng cốt cách vỡ vụn vang lên.

Cơ hồ cùng lúc đó, điểu nhân ở một bên lược trận kêu to một tiếng, hai cánh chim như đúc bằng hoàng kim sau lưng có chút chấn động một cái, thân hình như điện, vọt về phía Chu Báo, cũng là vươn ra một trảo, bay thẳng tới mặt Chu Báo mà đến, hắn tấn công đến dĩ nhiên là để giảm bớt áp lực cho hổ yêu.

- Tốc độ rất tốt!

Trong tai truyền thanh âm nhàn nhạt của Chu Báo, trong lòng trấn động lớn tiếng, một cổ cảm giác cực độ nguy hiểm hiện lên trong lòng.

- Đụng phải gia hỏa muốn chết rồi!

Ý niệm bỗng nhúc nhích, móng vuốt sắc bén của điểu nhân ngừng lại, kim dực sau lưng chấn động, vậy mà liền lập tức không thấy bóng dáng đâu nữa.

Thẳng đến đúng lúc này, tiếng kêu thảm thiết mới vang lên, tay của Chu Báo đã chụp lấy cánh tay nát bấy của yêu hổ, đồng thời thuận thế về phía trước, mãnh liệt chộp tới ngực hổ yêu, thế đi cực kỳ tấn mãnh.

- Ah NGAO!

Cơn đau dữ dội lập tức khiến hổ yêu kia gào lên, hắn tuyệt đối thật không ngờ, thanh y thiếu niên thoạt nhìn văn nhược trước mặt này lại đáng sợ như thế, bá đạo như thế, vậy mà chỉ dùng một quyền liền đánh nát bấy công kích của mình, khiến mình bị trọng thương.

Đối mặt với công công kích sắc bén của Chu Báo, hai chân hắn mãnh liệt phát lực, nhanh chóng tháo chạy về phía sau, đồng thời rống to lấy, từng đạo gợn sóng vô hình từ trong miệng hắn truyền tới, hình thành vân sóng trí mạng.

PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC vân sóng vô hình đánh vào trong tay Chu Báo, khiến thế đi một trảo này của Chu Báo thoáng bị ngăn trở một chút, mượn cơ hội này, thân hình hổ yêu hóa thành một đạo quang mang, nhắm phía sau vọt tới.

- Haha, hai tên này, chạy nhanh lắm!

Chu Báo cũng khôngđuổi theo, chỉ chớp chớp ánh mắt của mình, nhìn về phương hướng điểu nhân kia đào tẩu, tương đối mà nói, điểu nhân này nếu so với hổ yêu càng khiến hắn hứng thú hơn.

- Thiên Bằng Tung Hoành Pháp, một trong Thiên Cầm Cửu Biến, trước kia ngược lại không quan tâm qua bộ thân pháp này, không thể tưởng được vậy mà nhanh như vậy, so với Tam Giới Tiểu Na Di cũng không thua bao nhiêu, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm ah, thú vị, xem ra phải hảo hảo nghiên cứu một chút mới được!

Chu Báo nhận ra thân pháp điểu nhân sử dụng để rời đi lúc vừa rồi, đúng là một loại trong sở học Thiên Cầm Cửu Biến của hắn, tên viết Thiên Bằng Tung Hoành Pháp, được xưng là thân pháp nhanh nhất trong thiên địa, thân pháp này là của một loại hung thú thời Thái Cổ, bản lĩnh xuất chúng của Kim Sí Đại Bằng Điểu, được xưng một cái bay xa được vạn dặm. Nguồn truyện: Truyện FULL

Điểu nhân kia mặc dù vận dụng không khoa trương như vậy, nhưng ngay trong nháy mắt đó, cũng đã lao ra bên ngoài mấy trăm dặm, Chu Báo nhìn thấy mà phát thèm.

- Trần chấp sự, đề phòng của Bán Sơn Trấn các ngươi cũng thật sự quá nới lỏng a, vậy mà để người khác nhẹ nhàng đột nhập như vậy, còn tùy ý công kích nữa chứ!

Sau khi hai gã yêu tiên lui đi, Chu Báo chuyển ánh mắt về phía Trần Thọ Bạch, trong ánh mắt mang theo một tia trào phúng.

- Việc này là do Trần thị từ đường ta cân nhắc không chu toàn, để người khác đột nhập!

Trần Thọ Bạch cũng không trốn tránh trách nhiệm, sắc mặt hơi trắng, trong ánh mắt lộ ra hàn mang.

- Ngươi yên tâm, Trần thị từ đường ta sẽ cho các ngươi một câu trả lời thỏa đáng!

- Ân, như vậy cũng tốt, bất quá ta ngược lại là hi vọng tên gia hỏa như vậy càng nhiều càng tốt, bọn hắn nếu như giết sạch những người cạnh tranh thì chẳng phải rất tốt sao, ha ha!

Chu Báo không tim không có phổi cười nói.

- Trên đời này nếu có nhiều việc tốt như vậy thì ta cũng tới cạnh tranh Nhân Hoàng hậu tuyển vị rồi!

Trần Thọ Bạch cười lạnh một tiếng.

- Tốt rồi, sự tình đã được giải quyết, ta nghĩ, có ngươi ở bệ hạ, an toàn của hắn sẽ không có vấn đề gì chứ?

- Ta là tới xem náo nhiệt, không phải đến làm hộ vệ!

Chu Báo trầm giọng nói.

- Đã đến địa bàn của ngươi tự nhiên là do ngươi tới phụ trách an toàn cho chúng ta, không phải sao?

- Tốt, từ giờ trở đi, ta cam đoan tuyệt sẽ không còn có người dám tập kích các ngươi nữa!

Trần Thọ Bạch tức giận nói, phẩy tay áo bỏ đi.

- Cái này cũng đúng thôi!

- Chu Báo, nơi này dù sao cũng là địa bàn của người ta, không nên quá phận mới tốt!

Yến Vân Thiên trông thấy trên mặt Trần Thọ Bạch không nhịn được, phất tay áo mà đi, không khỏi khuyên nhủ Chu Báo.

- Cũng vì đây là địa bàn của bọn hắn, cho nên bọn hắn phải chịu trách nhiệm, ta thấy Trần thị từ đường này đã an ổn thời gian quá dài, ngay cả phòng bị cơ bản nhất cũng không có, thật đúng là khiến người khác thất vọng!

Chu Báo không chút khách khí nói ẩu nói tả, cũng không khắc chế thanh âm của mình, Yến Vân Thiên nghe xong liền cau mày, cảm giác được thái độ của Chu Báo hôm nay có chút không đúng.

Ngay khi hắn đang cảm thấy kỳ quái thì lại nghe bên ngoài truyền đến một thanh âm.

- Điều này cũng không chỉ có Trần thị từ đường, Bồng Lai vực và Trung Thổ vực các ngươi bình thường cũng an ổn đã lâu rồi, hơn nữa lấy địa vị của Trần thị từ đường trong Linh Tiêu Điện, cũng không có ai sẽ ngốc đến mức chạy đến đây gây phiền phức cho bọn hắn, cho nên, thư giãn chút đi!

- Người nào?

Sắc mặt của Yến Vân Thiên thoáng cái trở nên khó coi.

Hắn ở Đại Tấn vương triều là một quốc gia chi chủ, phóng tới Đông Tứ Vực là Nhân Hoàng hậu tuyển, một thân tu vị cũng đã đến cửu phẩm, chỉ thiếu chút nữa liền bước vào Thông Huyền Bí Cảnh, thực lực cực kỳ cường hoành, có thể nói rất ít khi phải chịu thiệt, hiện giờ ngược lại tốt rồi, đến Bồng Lai vực này, còn không thấy rõ phong cảnh của Bồng Lai vực như thế nào, liền bị một đầu hổ yêu đột nhiên xuất hiện thiếu chút nửa trảo chết, lúc này vừa mới thở gấp được một hơi, lại một tên vô thanh vô tức đên gần, việc này bảo hắn không phiền não sao được.

- Sao hả, bệ hạ không nhận ra ta sao!

Một bóng người vọt đến trước mặt hai người.

- Ngọc huynh, tại sao là ngươi!

Thấy rõ người tới, mặt Yến Vân Thiên liền lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

- Sao ngươi lại tới đây?

- Ngươi tới tham gia Nhân Hoàng đại điển, ta đương nhiên phải tới rồi!

Bóng người xuất hiện này là một hắc y nam tử, chính là nam tử năm đó xuất hiện trong Tây Kinh Hoàng thành, bị Yến Vân Thiên xưng là Ngọc huynh. Nam tử này cũng là người của Ngọc gia, gọi là Ngọc Nam Thành, luận bối phận, là đường huynh của Ngọc Nam Thiên, thuộc về đời thứ hai của Ngọc gia, nhưng tuổi của hắn cũng không nhỏ, so với Ngọc Nam Thiên lơn hơn suối bốn mươi tuổi, phụ thân Ngọc Thái Huyền hiện giữ chức điện chủ Linh Tiêu Điện. Ngọc Thái Hư và đại ca của Ngọc Thái Thương bị Chu Báo tiêu diệt, trước đây thật đã chết rồi, nhất mạch Ngọc gia này của hắn, bây giờ do hắn làm chủ, bất quá thế lực cũng không lớn, xa xa so không được với nhất mạch của Ngọc Thái Hư, cũng không sánh bằng nhất mạch Ngọc Thái Thương, bất quá từ khi sau khi Ngọc Thái Thương bị Chu Báo đánh chết, trong nhất mạch Ngọc Thái Thương không còn nhân vật có thể hoàn toàn trấn áp tràng diện như Ngọc Thái Thương nữa, bắt đầu sụp đổ, Ngọc Nam Thành cũng mượn cơ hội này, bắt đầu thu lại đồ mà nhất mạch của hắn đã mất nhiều năm, thực lực đại trướng.

- Vị này, có lẽ chính là Vân Châu Chu Báo a, ha ha, thật sự trăm nghe không bằng một thấy ah, lại có thể khiến Nam Lĩnh song yêu sợ quá chạy mất, còn đả thương nặng Bạch Ngạnh Hổ nữa, thật sự lợi hại ah!

- Hai tên gia hỏa kia rất nổi danh sao?

Chu Báo hỏi.

- Nam Lĩnh song yêu ở Bồng Lai vực, nghĩ đến các ngươi cũng biết, thực lực Yêu tộc của Thất Thần Vực không so được với Hải vực, căn bản cũng không có không gian sinh tồn nào cả, phàm là yêu tiên có thể hung hăng càn quấy trong Thất Thần Vực, phần lớn đều có vài phần bổn sự, Nam Lĩnh song yêu vừa rồi chính là hai tên nổi danh trong số đấy, một tên là Bạch Ngạch Hổ, chính là hổ yêu ngàn năm, hung mãnh vô cùng. Còn có một tên là Kim Sí Ưng, so với Bạch Ngạch Hổ thì nhỏ tuổi hơn một chút, bất quá trên người có một tia huyết mạch của Thái Cổ Hung Thú Kim Sí Đại Bằng, truyền thừa Thiên Bằng Tung Hoành Pháp, được xưng thiên hạ đệ nhất tốc độ, đều là mặt hàng thập phần khó chơi, ngươi vừa đến Bồng Lai vực liền khiến bọn hắn sợ quá chạy mất, qua không bao lâu, sẽ danh truyền Bồng Lai a!

- Danh truyền Bồng Lai?

Chu Báo nhíu mày, lắc đầu nói:

- Ở đây không phải là địa bàn của ta, tên này của ta sẽ không dậy nổi đâu!

- Ngươi phế đi một tay của Bạch Ngạch Hổ, không muốn nổi danh cũng không được!

Ngọc Nam Thành mỉm cười nói:

- Nam Lĩnh song yêu là phụ tá đắc lực của Bạch Vũ Yêu Vương, chuyện này, Bạch Vũ Yêu Vương sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!

- Bồng Lai vực này không phải là địa bàn của Linh Tiêu Điện các ngươi sao sao? Linh Tiêu Điện chính là đứng đầu Ngũ đại tông môn, thực lực vô song, Bồng Lai vực sao còn có Yêu Vương, ta ngược lại lần đầu tiên nghe nói đấy!

Chu Báo khó hiểu hỏi.