Thông Thiên Đại Thánh

Chương 462: Cửu Thiên Sát Lôi luyện cương khí, tử lôi hiện (1)





Hô, hô, hô!

Ba, ba, ba!

Bên trong dòng lốc xoáy, ánh sao màu xanh cùng với điện quang màu lam đang hòa quyện với nhau, thỉnh thoảng phát ra thanh âm quái dị.

Răng rắc!

Hô, hoa!

Ngay khi tốc độ dòng xoáy chuyển động tới cực hạn, bên trong trung tâm của lốc xoáy dần ngưng tụ lại, một tầng quang mang đang chậm rãi hình thành bên trong dòng nước xoáy, tuy rằng tốc độ ngưng tụ rất chậm nhưng lại có thể thấy được hết sức rõ ràng.

Thần niệm của Tiểu Báo Tử có thể quan sát rõ ràng tình hình bên trong. Thanh quang đang chớp động kia là nội khí của Thanh Ngọc Kiền Nguyên công đã biến thành thể lỏng, không chỉ có nội khí, ở bên trong lốc xoáy cũng có lôi quang chớp động. Dưới sự ngưng tụ của lôi quang, thanh quang cũng chậm rãi ngưng tụ về phía trung tâm lốc xoáy.

- Thật sự là thần kì, nội khí có chứa lôi thuộc tính nguyên bản là dữ dằn vô cùng, thế nhưng lúc này lại ôn nhu như nước, tĩnh lặng như gương!

Trong lòng Tiểu Báo Tử cảm thán, nhưng trong đầu cũng không dám buông lỏng chút nào.

Nội khí của hắn tùy thời có thể từ lục phẩm tiến vào thất phẩm. Nhưng đồng thời hắn cũng muốn luyện chế phi kiếm. Bất kì việc nào trong hai việc này cũng đều không thể trì hoãn được.

Một lần nữa ngưng tụ lại thần niệm của mình, ngón tay của Tiểu Báo Tử chợt động, bắt đầu luyện chế phi kiếm của mình.

Thần niệm của Tiểu Báo Tử tiến vào, lốc xoáy màu xanh cũng bởi vì nội khí ngưng tụ thành thể lỏng mà chậm rãi chấm dứt xoay tròn. Cuối cùng khi một tia lôi quang hóa thành thể lỏng dung nhập vào bên trong trung tâm dòng xoáy, lốc xoáy cũng tự động ngừng lại.

Phốc!

Một tiếng vang nhỏ, lốc xoáy màu xanh chợt tan biến, hóa thành hơn mười cột " nước" màu xanh. Nguồn truyện: Truyện FULL

Những cột nước này trôi nổi trước mặt Tiểu Báo Tử. Tổng cộng có chín chín tám mươi mốt giọt, mỗi một giọt đều giống nhau như in, đều có màu xanh giống như thạch anh, tản ra quang mang chói lọi, bên trong quang mang thỉnh thoảng lại có dị quang màu u lam chớp động.

- Ngưng!

Tiểu Báo Tử quát lạnh một tiếng, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, chín chín tám mươi mốt giọt nước màu xanh ngưng tụ lại thành một quả cầu lớn hơn hạt đậu một chút. Viên cầu này không phải ở dạng lỏng mà là ở thể rắn phát ra quang mang yếu ớt giống như là kim chúc.

- Ha ha, kiếm hoàn, trong lúc vô tình ta lại có thể ngưng tụ ra kiếm hoàn!

Sắc mặt của Tiểu Báo Tử trở nên cực kì vui vẻ, nâng ngón tay trỏ lên, nhẹ nhàng điểm lên kiếm hoàn kia một cái, kiếm hoàn kia liền tự động phân tán, biến thành hai cái linh quang màu xanh biếc. quấn vòng quanh đầu ngón tay của Tiểu Báo Tử như hai con linh xà. Biến thành một cái nhẫn màu xanh biếc quang mang nội liễm.

- Màu như ngọc bích, du động như linh xà, từ nay về sau tên của ngươi không còn là Lục Châu nữa, gọi là Bích Du đi!

Một đạo quang mang màu xanh bích mỏng như dải lụa mang theo tiếng xé gió thê lương từ trong phòng của Tiểu Báo Tử bắn ra. Dải lụa dài phát ra uy thế không cùng, trong nháy mắt liền bay ra ngoài mấy trăm trượng.

- Xoẹt!

Một khối đá núi cách đó trăm trượng bị cắt thành hai đoạn, giống như là đậu hũ. Không hề phát ra một chút tạp âm, sau khi dải lụa màu xanh cắt đôi viên đá lớn ra, liền biến đổi phương hướng bay thẳng lên trên trời. Dường như chỉ trong nháy mắt đã biến mất trong chín tầng mây, nhanh đến nỗi ngay cả Lão Kim Kê cũng không kịp phản ứng.

- Tên tiểu tử này thật là lợi hại, ta chỉ cho hắn một gốc vạn niên thần mộc, cứ tưởng rằng phi kiếm của hắn có thể tăng lên tới huyền giai, nhưng thật không ngờ là hắn lại có thể tăng lên đến địa giai. Địa giai phi kiếm, cho dù là ở vào thời đại kiếm tu cường thịnh cũng không có quá nhiều!

Thanh thế kinh người của dải lụa xanh đã kinh động đến Thanh lão và Lão Kim Kê đang đàm luận ở phòng bên, hai người đồng loạt chạy ra, vừa đúng lúc thấy được cảnh kiếm quang màu xanh ngọc chém đứt đôi tảng đá rồi phóng thẳng lên thiên không. Ánh mắt của Thanh lão chớp chớp, có chút cảm thán nói.

- Địa giai phi kiếm?

Lão Kim Kê sửng sốt, có chút không thể tưởng tượng nổi nhìn kiếm quang màu xanh ngọc biến mất ở giữa bầu trời.

- Tốc độ cũng không nhanh như vậy chứ?

- Tốc độ chỉ là một phương diện thôi!

Thanh lão nói:

- Nếu ta đoán không sai, bên trong thanh phi kiếm kia còn được trộn lẫn một loại tài liệu cực kì đặc thù. Không đơn giản chỉ là phi kiếm mà còn có một viên ngoại đan của hắn, hơn nữa còn là một viên ngoại đan có tu vi lục phẩm đại viên mãn, hiện tại được vạn niên thần mộc tẩy luyện, tu vi của khỏa nội đan này chắc chắn đã đạt đến thất phẩm?

- Ta biết hắn có một viên ngoại đan, nhưng mà không có nghĩ đến lại có thể dùng viên ngoại đan này luyện chế thành phi kiếm!

Kim Ngọc Tuyền cười khổ lắc đầu nói:

- Viên ngoại đan kia tu luyện chính là Thanh Ngọc Kiền Nguyên công, chắc chắn là do Xà Vương truyền cho hắn!

- Thanh Ngọc Kiền Nguyên công có tiềm lực vô cùng to lớn, lại có lôi thuộc tính cường đại, lúc này lại dung hợp với một tia lôi nguyên bên trong vạn niên thần mộc, điều này cũng coi như thành toàn cho hắn!

Thanh lão híp mắt, như có suy nghĩ gì nói.

- Ngoại đan của hắn bây giờ đã có tu vi thất phẩm, lại còn tu luyện Thanh Ngọc Kiền Nguyên công, xem ra vận khí của hắn thực sự là rất nghịch thiên!

Nghe thấy ngữ khí dị thường trong miệng Thanh lão, Lão Kim Kê hơi sững sờ.

- Thanh lão nói vậy là như thế nào?

- Gọi hắn xuống đây rồi sẽ biết!

Thanh lão nói.

- Dạ !

Lão Kim Kê không có hỏi nhiều, thân hình chợt lóe lên một đạo kim quang, bay thẳng lên không trung. Nhưng khi hắn vọt lên trên tầng mây mới phát hiện, vừa rồi Tiểu Báo Tử làm ra thanh thế lớn như vậy nhưng bây giờ đã bỏ đi mất không còn một chút dấu vết. Đưa mắt nhìn ra phạm vi mấy nghìn dặm cũng không hề thấy một chút thân ảnh của hắn.

- Điều này không thể xảy ra, từ khi nào mà kiếm quang của hắn lại trở nên nhanh như vậy?

Phải biết rằng, với tu vi thất phẩm của Lão Kim Kê, nếu đứng ở độ cao ngàn trượng giữa không trung đưa mắt nhìn lại, thì tất cả các động tĩnh lớn nhỏ trong vòng ngàn trượng đều có thể nhìn thẩy rõ ràng.

Nhưng vô luận là cương khí phi hành hay là ngự kiếm phi hành, thì trong khoảng thời gian ngắn như vậy cũng không thể bay ra ngoài ngàn dặm được. Đây là một chuyện tình làm cho người ta thập phần kinh sợ. Trừ bỏ cửu phẩm cường giả hắn vẫn chưa từng nghe nói qua người nào có tốc độ phi hành như vậy

Lời còn chưa dứt, liền thấy một đạo quang mang màu xanh ngọc lóe lên ở bên ngoài ngàn dặm, nhưng mà chỉ trong một vài cái hô hấp thì đã bay tới trước mặt hắn.

- Lão Kim Kê, sao ngươi lại tới đây?