Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 337: Giang lang




Giang Siêu võ vai Mộ Dung Minh Hiên.

Xem ra là hắn không nhận nhầm đồ đệ và em vợ rồi.

Khi hắn không có ở đây, nếu không có người phụ trách thì chắc là sẽ không làm ra được các bộ phận của máy hơi nước nguyên thủy.

Hiện giờ chỉ còn xem sau khi lắp ráp, máy hơi nước có thể hoạt động được hay không.

Nếu có thể hoạt động được thì hắn sẽ bắt đầu cải tiến.

Đầu tiên là phải chế tạo khuôn máy hơi nước, có khuôn máy hơi nước là có thể sản xuất ra nhiều máy hơi nước, máy hơi nước có thể được sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau.

Ví dụ như máy tiện hơi nước, có máy tiện hơi nước là sẽ làm được nòng súng, thậm chí là nòng pháo.

Khi ấy, nòng pháo thô sơ được đúc từ khuôn sẽ được thay bằng nòng pháo được chế tạo nhờ máy tiện.

Ngoài ra, đạn pháo sẽ không còn là kiểu châm ngòi nổ để nổ, mà sẽ được làm thành kiểu bắn ra liên tục.

Có điều, rất khó để có thể sản xuất hàng loạt trong thời gian sắp tới.

Nhưng chỉ cần cho Giang Siêu thời gian hơn một năm, chắc là hắn có thể bắt đầu sản xuất hàng loạt, thậm chí có khả năng chế tạo ra súng.



Hiện nay Giang Siêu chỉ còn thiếu thuốc nổ không khói.

Thuốc nổ đen của hiện giờ có rất nhiều khói bụi và cặn bã sau khi nổ mạnh, lâu ngày sẽ làm nòng súng bị tắc nghẽn.

Thuốc nổ không khói có ưu thế rất lớn so với thuốc nổ đen.

Không biết bên phía Giang Vân đã nghiên cứu thế nào rồi.

Từ khi về thôn Kháo Sơn cho đến khi đi, Giang Siêu vẫn chưa có rảnh đi chỗ Giang Vân để xem.

Đợi lần này quay về thôn Kháo Sơn, hắn nhất định phải đi chỗ Giang Vân xem mới được.

Thấy ý cười trên mặt Giang Siêu, trên mặt Mộ Dung Minh Hiên cũng hiện lên ý cười thỏa mãn. Sau đó, hắn ta tiếp tục chỉ huy mọi người lắp ráp.

Đông Ly Nguyệt đứng bên cạnh không biết Giang Siêu bảo Mộ Dung Minh Hiên làm gì. Trong mắt nàng tràn đầy vẻ tò mò.

“Giang lang, bọn họ đang lắp ráp gì vậy?”

Nghe Đông Ly Nguyệt hỏi, Giang Siêu cười cười, trong mắt hiện lên vẻ thần bí: “Chờ lắp ráp xong là nàng sẽ biết.”

Thấy Giang Siêu không nói, Đông Ly Nguyệt có chút bất mãn lườm Giang Siêu một cái.

Nhưng lườm thì lườm chứ trong mắt nàng lại tràn đầy tình yêu.



Nàng luôn rất bất ngờ trước những tư tưởng kỳ diệu và những phát hiện thú vị của Giang Siêu.

Tuy rằng Giang Siêu không nói cho nàng biết bọn họ đang lắp ráp cái gì, nhưng mà nàng tin chắc rằng nó sẽ là một thứ gì đó rất ghê gớm, giống như là chiếc xe chở nước bên bờ sông kia.

Nàng không biết nó sẽ mang đến sự thay đổi gì cho tộc Dạ Lang. Có điều, nàng tin chắc rằng nó sẽ làm tộc Dạ Lang trở nên khác biệt hơn nữa.

Vài giờ sau, một máy hơi nước thô sơ đã được lắp ráp xong.

Nó cao khoảng hai mét, rộng khoảng hai mét, dài khoảng ba mét.

Bên trong nó có buồng đốt và buồng nhiệt, hơi nước bay lên từ buồng nhiệt được dùng chủ yếu cho việc đập bằng búa.

Đầu búa khổng lồ được thiết kế theo kiểu có thể thay đổi được.

Chỉ đầu búa thôi là đã có vài kiểu dáng rồi.

Mộ Dung Minh Hiên sai người đổ nước vào buồng nhiệt, rồi sai người nhóm lửa ở dưới.

Thời gian dần trôi qua, tới khoảng nửa giờ sau, hơi nước bắt đầu rò rỉ ra từ van hơi.

Mộ Dung Minh Hiên mở van, hơi nước bay ra cùng với những tiếng tu tu, khiến đám thợ rèn và Đông Ly Nguyệt rất chấn động.