Thua Bởi Động Lòng

Chương 51: Chương 51:




Tại cửa ra vào tại sân bay, một đám phóng viên nhốn nháo đã ngồi ở bên trong tranh thủ nắm lấy một chút thông tin. Cảnh tượng này, ai không biết còn tưởng người kia là một đại minh tinh.

 

Trợ lý Diêu đi qua lối đi dành cho VIP, cuối cùng cũng thấy Lục Yến Thần, người đã ra nước ngoài để phát triển khoa học kỹ thuật trở về.

 

Mặc dù thường xuyên họp công việc qua video, nhưng thỉnh thoảng lại khi về nước rồi trở lại công ty vẫn có thể chạm mặt Lục Yến Thần. Nhưng lần này, Lục Yến Thần mang những kỹ thuật hoàn toàn mới trở về, ý nghĩa không hề nhỏ.

 

“Tổng giám đốc Lục.” Một tiếng chào đơn giản chứa tất cả những đắng cay mấy năm qua của trợ lý Diêu, Lục Yến Thần trở về quản lý, công ty lại có người đáng tin cậy để gửi gắm rồi.

 

Lục Yến Thần giơ tay lên vỗ vai anh ta, trịnh trọng nói: “Vất vả rồi.”

 

Bọn họ vốn định khiêm tốn rời khỏi sân bay, nhưng khí chất của Lục Yến Thần quá mạnh mẽ khiến người ta dù không thấy mặt cũng chú ý.

 

Các phóng viên nhanh mắt phát hiện ra anh, phía sau là cả một tổ ong đuổi theo.

 

Rất nhanh chóng, hình ảnh Lục Yến Thần xuất hiện ở sân bay lan truyền trên mạng, cô gái thường xuyên lên mạng như Hứa Đóa Họa là người đến trước tiền.

 

Đầu tiên nhìn còn tưởng này đây là ngôi sao mới nổi nào, cho đến khi nhìn thấy thân phận, liên tục tặc lưỡi: “Chậc chậc, gương mặt này, vóc dáng này, đúng là khí chất được ông trời ban cho mà!”

 

Sự chú ý của các cô ấy hầu như đều đặt vào giới giải trí, không hề quan tâm tới những tin tức bình thường. Đột nhiên lại phát hiện ra một chủ tịch kiêm tổng giám đốc tập đoàn có giá trị nhan sắc cao đến mức lên hot search như vậy, nên vội vàng nhấn vào xem.

 

Gần đây nhiều bạn học đang tìm công ty thực tập, họ đều quan tâm tới những công ty lập trình phần mềm hoặc liên quan tới công nghệ, nhưng điều kiện vào tập đoàn Thiên Dự rất cao, người bình thường không dám nghĩ tới.

 

Hứa Đóa Họa liên tục chia sẻ hot search đến nhóm phòng ký túc xá 405: “Mau nhìn đi, khí phách tổng tài trong truyền thuyết ngoài đời thực này.”

 

Không đến công ty được chẳng phải sẽ lãng phí giá trị nhan sắc của tổng tài bá đạo này sao?

 

Khi tin nhắn được gửi tới nhóm phòng ký túc xá, đúng lúc Khương Dư Miên mở tấm hình kia lên, là hình ảnh Lục Yến Thần đang quay đầu trên sân bay, gương mặt rất rõ ràng.

 

Bên cạnh còn có một bóng lưng mờ mờ đi theo, cô nhận ra đó là trợ lý Diêu.

 

Mấy năm nay, trợ lý Diêu luôn nghe lời Lục Yến Thần, thỉnh thoảng sẽ tới đưa vài món đồ cho cô.

 

Quà năm mới, quà sinh nhật…

 

Hộp quả vẫn chưa mở, luôn được để trong ký túc, cô chưa từng mở nó ra. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang . Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 

 

“Miên Miên, cái váy này thế nào?”

 

Một màu đỏ rực như ánh lửa quét qua ánh mắt, cắt đứt suy nghĩ của cô, Khương Dư Miên ngẩng đầu quay lại nhìn, chỉ thấy Từ Thiên Kiêu mặc một chiếc váy dài màu đỏ xoay một vòng trước mặt cô.

 



Đẹp thì có đẹp, nhưng mục đích bọn họ tới đây mua quần áo là vì ngày hội giao lưu về vi tính sắp diễn ra, chiếc váy trên người Từ Thiên Kiêu quá lòe loẹt, không phù hợp.

 

Khương Dư Miên uyển chuyển nói: “Lần này là ngày hội giao lưu học hỏi, tớ cảm thấy ăn mặc khiêm tốn một chút vẫn tốt hơn.”

 

“Dù vậy nhưng hôm đó không chỉ có những học giả nghiên cứu mà còn có rất nhiều người làm ăn thành công. Đại đa số là đàn ông, mà đàn ông là sinh vật cảm nhận bằng thị giác mà.” Từ Thiên Kiêu xách váy xoay qua xoay lại, rất hài lòng với bản thân, dù mặc tới đó không thích hợp, cô ấy vẫn sẽ định mua để giữ lại để cuộc hẹn lần sau mặc.

 

Khương Dư Miên từ chối cho ý kiến về quan điểm của cô ấy.

 

Từ khi quen biết tới nay, Từ Thiên Kiêu vẫn luôn như vậy, dùng sự xinh đẹp của mình để nắm lấy tình cảm của đàn ông, từ đó mong muốn moi được tiền hoặc lợi ích.

 

Cô ấy có thủ đoạn, lợi dụng kẽ hở nhưng chưa từng một chân đạp hai thuyền, cũng rất lợi hại.

 

Cô ấy luôn nói: “Chuyện nam nữ, anh tình tôi nguyện, anh ta muốn sự xinh đẹp của tớ, tớ muốn tiền tài từ anh ta, hòa nhau, không ai nợ ai.”



 

Trong phòng ký túc xá, từ trước tới nay Từ Thiên Kiêu luôn đối xử với mọi người rất hào phóng, cũng ít khi nảy sinh mâu thuẫn, bọn họ không thể bàn tán quá nhiều hay chỉ trích hành động của Từ Thiên Kiêu.

 

Cuối cùng Từ Thiên Kiêu nghe lời đề nghị của Khương Dư Miên, chọn một chiếc áo sơ mi cổ chữ V, phối hợp với một chiếc quần giả váy màu đỏ.

 

Đây là một trong những lối ăn mặc “tối giản” nhất của Từ Thiên Kiêu.

 

Cuối cùng cũng đến đầu tháng bảy, đó chính là thời gian thi cử.

 

Sau khi kết thúc, Khương Dư Miên chuẩn bị cho ngày hội giao lưu.

 

Mọi việc không được chuẩn bị sơ sài, cô biết rõ về tầm quan trọng về việc giao tiếp với mọi người, huống chi lần này sẽ có nhiều giáo sư danh tiếng có năng lực và những nhân vật nòng cốt trong ngành khoa học kỹ thuật đến tham dự, nếu có thể để lại ấn tượng tốt cho người khác trong trường hợp như vậy thì công việc sau này cũng thuận lợi hơn.

 

Khương Dư Miên tra cứu tài liệu trên mạng, nhớ đại khái những người được nhắc tới trong danh sách.

 

Cô đọc rất nhanh, trí nhớ tốt, đọc một lần đã gần nhớ được hết.

 

Đọc tới cuối, chỉ còn lại Thiên Dự…


 

Ngay khi cô vừa mở tên nhân viên của Thiên Dự thì điện thoại reo lên.

 

“A lô?”

 

“Miên Miên, nhà cậu có tiện không? Cho tớ ở ké nhà cậu hai ngày nhé.”

 

Từ Thiên Kiêu giải thích nguyên nhân qua điện thoại, tuần trước cô ấy mới chia tay với bạn trai cũ, anh ta không chịu bỏ cuộc muốn tìm cô ấy để quay lại, cô ấy không đồng ý, bạn trai cũ lập tức tới trước cửa nhà chờ cô ấy đồng ý, hại cô ấy không thể về nhà.



 

Sau khi được Khương Dư Miên cho phép, Từ Thiên Kiêu nhanh chóng tới phòng ký túc xá, cô ấy bước vào, trên mặt vẫn còn trang điểm tinh tế, thở dài ai oán: “Trời nóng quá, có nhà còn không thể về, đều tại tên đàn ông xúi quẩy đó.”

 

Khương Dư Miên đưa cho cô ấy một cốc nước ấm: “Cậu cũng phải khó khăn như vậy sao.”

 

“Lần này tớ tính toán sai, chọc phải một tên mất não.” Từ Thiên Kiêu vừa khinh thường vừa đưa tay nhận lấy chiếc cốc, vừa chạm vào thì phát hiện là nước nóng, lập tức đặt xuống: “Có nước đá không?”

 

“Nước ấm tốt hơn, nước đá không tốt cho sức khỏe.” Khương Dư Miên đang tới tháng, bây giờ đã hình thành thói quen uống nước ấm quanh năm.

 

Từ Thiên Kiêu không nghe: “Tớ không uống được nước ấm, khát chết mất cho tớ hai viên đá thôi cũng được.”

 

“Được rồi.” Cuối cùng Khương Dư Miên đưa cho cô ấy một chai nước lạnh.

 

Đây là nước uống tăng lực, Từ Thiên Kiêu cảm thấy thứ này rất không hợp khẩu vị cô ấy: “Cậu vẫn uống cái này sao?”

 

“À…” Khương Dư Miên cười nói: “Thỉnh thoảng.”

 

Thực ra đây là đồ do Lục Tập kia mang tới.

 

Dãy nhà của cô gần với đường chạy bộ bên hồ, đôi khi Lục Tập luyện tập sẽ chạy tới cửa, cũng muốn uống nước đá. Cô nói không có, Lục Tập trực tiếp xuống siêu thị dưới tầng ôm một thùng lên, nhét vào tủ lạnh hai chai. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang . Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 

 

Cô không có hứng thú với đồ uống như vậy, đúng lúc có thể đưa cho Từ Thiên Kiêu.

 

Từ Thiên Kiêu tạm thời ở lại nơi này, lúc Khương Dư Miên tìm hiểu về ngày hội giao lưu học hỏi, cô ấy cũng nhìn theo mấy lần.

 

Tin tức về Thiên Dự lọt vào tầm mắt, Từ Thiên Kiêu chợt nhớ ra: “Cậu đọc tin nhắn Đóa Đóa liên tục gửi trong nhóm chưa?”


 

“Đọc rồi.”

 

“Tổng giám đốc của Thiên Dự đúng là cực phẩm thế gian.”

 

“… Đúng vậy.” Điểm này, cô không thể không thừa nhận, dù sao cô vẫn luôn thất thần vì mải ngắm nhìn gương mặt đó của Lục Yến Thần.

 

Từ Thiên Kiêu nhìn chằm chằm vào màn hình, nói: “Thực sự muốn tới Thiên Dự thực tập quá.”

 

Khương Dư Miên nói theo cô ấy: “Cậu có thể thử một chút.”

 



Từ Thiên Kiêu không nói tiếp.

 

Cô ấy không giống Khương Dư Miên, Khương Dư Miên nhận được lời mờ nhờ thực lực, còn cô ấy… là nhờ ân huệ.

 

Chớp mắt một cái đã tới lúc bắt đầu ngày hội giao lưu.

 

Ngày hội giao lưu diễn ra vào buổi chiều, Từ Thiên Kiêu bắt đầu trang điểm ăn diện từ sáng. Còn cùng Khương Dư Miên tới cửa hàng lần trước mua một chiếc quần giả váy, cô ấy ăn mặc như vậy cộng với mái tóc xoăn màu hạt dẻ, tất cả đều thể hiện cô ấy là một người đẹp đô thị.

 

Từ Thiên Kiêu đã ăn diện xong, Khương Dư Miên vẫn còn dửng dưng ăn uống, dáng vẻ không chút vội vã.

 

“Hôm nay cậu mặc gì thế? Hay để tớ phối đồ cho cậu nhé?” Từ Thiên Kiêu rất hiểu biết về phương diện thời trang này.

 

Khương Dư Miên mở tủ quần áo ra, đưa tay lấy một cái, hình như đang do dự.

 

“Không phải cậu nói muốn già dặn hơn sao? Cậu mặc áo sơ mi trắng với quần tây cũng không tệ.” Gương mặt Khương Dư Miên dịu dàng xinh đẹp, sau khi mặc bộ đồ đơn giản già dặn thì rất có khí chất, nhưng lại không quá nghiêm túc.

 

Khương Dư Miên khẽ gật đầu một cái, lấy từ trong tủ ra một cái áo lựa màu trắng cùng với một cái váy đuôi cá màu đỏ.

 

Từ Thiên Kiêu có chút bất ngờ: “Cậu muốn mặc cái này á.”

 

Vốn dĩ còn tưởng rằng cô sẽ thực sự ăn mặc già dặn, nghiêm túc thảo luận đề tài với đám học giả kia, kết quả vẫn chọn ăn diện xinh đẹp.

 

Khương Dư Miên không để bụng: “Chỉ cần tỏ ra siêng năng thôi.”

 


Màu sắc này tương đối dịu dàng, nhưng không dễ bị nhầm lẫn.

 

Cô bắt đầu trang điểm trước gương.

 

Từ Thiên Kiêu đứng ở chéo ở bên cạnh.

 

Phía trước chiếc áo lụa chưa được cột lại, xương quai xanh lộ ra, Từ Thiên Kiêu thấy bên cạnh xương quai xanh của cô có hình con bướm.

 

Mọi người trong phòng ký túc xá đều biết đó là vết bớt có từ khi sinh ra của Khương Dư Miên, còn hâm mộ nói cô có vết bớt đẹp như vậy, rất giống một hình xăm.

 

Cô ấy không hiểu tại sao Khương Dư Miên lại muốn che đi hình con bướm xinh như vậy, ngược lại cô ấy còn lấy được cảm hứng từ nó, cố ý đi xăm một hình đẹp hơn.

 

Vị trí vết bớt của Khương Dư Miên trời sinh đã hơi lệch về phía sau, mặc đồ bình thường cũng có thể che kín, Từ Thiên Kiêu thì cố ý xăm ở phía trước, cổ áo chữ V sẽ để lộ hoàn toàn. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang . Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 

 

Đang nhìn, Từ Thiên Kiêu nhận được mẩu tin nhắn, cúi đầu trả lời người kia: “Miên Miên, có người tới đón tớ rồi, tớ xuống trước.”

 

Khương Dư Miên quay đầu lại nói: “Được, lát nữa gặp.”


 

Chỉ một lát sau, Khương Dư Miên nhận được một cuộc điện thoại. Thẩm Thanh Bạch ở gần đó cũng phải tới ngày hội giao lưu, đúng lúc anh ấy đang đỗ xe gần đó.

 

Xe đỗ ở ven đường, Thẩm Thanh Bạch nhìn dáng người xinh đẹp bước tới từ xa.

 



Anh ấy hạ cửa xe xuống, đợi Khương Dư Miên mở cửa, ánh mắt dán vào bộ quần áo dịu dàng xinh đẹp trên người cô: “Hôm nay nhìn em không tệ nhỉ.”

 

Khương Dư Miên lễ phép đáp: “Anh cũng không tệ.”

 

Hiếm khi thấy anh ấy đeo cà vạt như vậy.

 

Các đám đông tụ tập lại tại ngày hội giao lưu, tự giác tạo thành ba vòng tròn.

 

Một nhóm là các giáo sư nghiên cứu, các học giả khoa học đang bàn luận về đề tài học thuật, nhóm thứ hai là các công ty đang phát triển mối quan hệ, hỏi thăm lẫn nhau, ba là rất nhiều những thanh niên tài giỏi xinh đẹp, mang học vấn và ước mơ theo đuổi tương lai phát triển tới đây.

 

“Mọi người nhìn xem, mới có hai người vào từ cửa kìa.”

 

“Tôi biết rồi, là Thẩm Thanh Bạch và Khương Dư Miên, các giáo viên trường mình thường xuyên nhắc tới hai người họ.”

 

Một thanh tiên lạnh lùng nổi bật, một cô gái thông minh thuần khiết, mặt nào cũng vô cùng xứng đôi, đứng bên cạnh nhau vô cùng phù hợp.

 

Dù sao lời nói của những người trẻ vẫn có chút thu hút hơn so với các giáo sư, nơi này còn có các tiền bối cùng khoa, nên có chút kiêng dè việc khen ngợi hai người kia là thiên tài.

 

Bị so sánh với người trẻ tuổi hơn mình, còn giỏi giang hơn mình, có bọn họ ở đó, giọng nói của bản thân đang rất lớn phải lập tức hạ xuống.

 

Người trong cuộc hoàn toàn coi như không thấy bọn họ đang nhỏ giọng bàn tán kỳ lạ, tìm được vị trí của mình thì ngồi xuống, tình cờ Thẩm Thanh Bạch ngồi bên cạnh cô.

 

Sắp tới thời điểm bắt đầu, Từ Thiên Kiêu cũng tới ngồi.

 

Có lẽ do bọn họ đều là sinh viên Cảnh Đại nên được sắp xếp ngồi cùng nhau.

 

Từ Thiên Kiêu chán ngán lại gần Khương Dư Miên nói: “Thật nhàm chán, nhìn một vòng vẫn không thấy ai hợp mắt cả.”

 

Từ khi cô ấy bắt đầu bước vào nơi này thì lập tức xem xét mục tiêu trong đám đông, tất cả đều không phải lựa chọn tốt.

 

Vất vả lắm mới đi tới nơi này, dù sao cũng phải tranh thủ kiềm lợi ích mới không lãng phí ân huệ này được.

 

Khương Dư Miên đang định đáp lời thì trong đám đông vang lên một trận ầm ĩ.

 

Những chữ có liên quan tới tập đoàn Thiên Dự dần truyền vào tai, mọi người đồng loạt nhìn lại, đám đông vốn dĩ đang chật chội dần tản ra hai bên, mở ra một con đường ở giữa. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang . Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 

 

Tầm mắt của Khương Dư Miên vượt qua đám người, nhìn thấy một bóng dáng cao ngất.

 

Người đàn ông eo nhỏ vai rộng, mặc quần tây ôm lấy đôi chân dài bắt mắt, chiếc áo sơ mi màu đen cẩn thận cài cúc tới cúc cuối cùng, phối hợp với cà vạt màu xám toát ra vẻ sang trọng.

 

Ánh mắt của anh vữa vững chắc vừa có năng lượng, đi tới đâu nơi đó liền có ánh hào quang.

 

Trong đám người, có người gọi tên anh một cách đứt quãng: “Là Lục Yến Thần.”