Ở Na Uy đến hết năm mới, chồng chồng hai người quay trở về nhà bọn họ ở Mỹ.
Một ngày sau khi xuống phi cơ, Legna liền bị Elisa gọi điện giục đi làm, nguyên văn là: Tăng ca nhiều đến nỗi nổ tung tại chỗ rồi, mau đem theo đồ của bà đây lăn tới văn phòng, nhớ mua thêm vài thứ gì đó có thể chữa lành.
Còn Cecil tất nhiên là ở nhà ngủ ngon.
Lúc tỉnh lại là buổi chiều, cậu quyết định đến cửa hàng xem xét, sau khi xác nhận mọi thứ vẫn bình thường, cậu bắt tay chuẩn bị một thứ đã suy tính từ trước.
Mấy ngày sau, nửa đêm Legna mới tan tầm về nhà, vừa mở cửa căn hộ, trong nhà tối om, anh có chút khó hiểu, anh cho rằng Cecil ở nhà, nhưng trong bóng tối dường có có thứ gì đó di chuyển, thật kỳ quái.
Anh bật công tắc đèn hành lang lên, chỉ thấy một chú chó nhỏ màu kem tò mò nhìn mình, nó còn rất nhỏ, có lẽ mới một tháng tuổi thôi.
Legna buông cặp làm việc ra, ngồi xổm xuống, chó con vẫy đuôi chạy tới, anh vươn tay ôm lấy nó.
Đúng lúc này Cecil từ trong phòng đi ra, nhìn thấy chồng mình đang ôm chó con, liền lộ ra biểu cảm chột dạ “Em vốn muốn nói với anh trước, có thể là vừa nãy em không cẩn thận để nó chạy ra ngoài”.
“Đây là Mona Lisa.” Cecil nói, trên mặt viết “Em biết là em vẫn chưa nói với anh nhưng hi vọng anh thích nó”, bước tới bên người chồng vừa trở về: “Em gọi nó là Mona.”
Họ trao nhau nụ hôn, Legna ôm chó con không nói gì, hai người đi về phòng ngủ. Cecil hơi sốt sắng.
Legna dặt chó con lên giường của họ, chính mình cũng ngồi bên cạnh, Mona có chút ngốc nghếch cũng có chút ngạc nhiên đi tới đi lui trên giường ngửi mùi.
Anh nhìn Cecil, như thể đang chờ đợi lời giải thích từ cậu, sắc mặt Cecil vẫn là hơi chột dạ và căng thẳng như cũ.
“Nó là một chú chó săn lông vàng, em nghĩ anh có thể nhận ra được.” Cecil cẩn thận giải thích.”Dường như anh rất thích trẻ con, lúc ở Na Uy em đã cảm thấy vậy rồi, em nghĩ có lẽ anh cũng muốn có một đứa con, nhưng em không biết anh đã phát hiện ra chưa, em không biết cách chăm sóc trẻ con nên em nghĩ em có thể bắt đầu từ việc nuôi chó.”
Legna nở nụ cười, nắm chặt tay Cecil, ngón tay nhẹ nhàng xoa lòng bàn tay đối phương sa một tiểu hủy, đột nhiên mạnh mẽ kéo, hai người song song ngã lên giường, sau đó anh nói thầm bên tai Cecil: “Được.”
Cecelia.
Hai năm sau, Cecil 32 tuổi, Legna 34 tuổi, họ nhận nuôi một bé gái năm tuổi, đặt tên là Cecelia.
Bé Cecelia có mái tóc xoăn màu mật ong với đôi mắt to xanh biếc, bé gọi Legna là papa, Cecil là dad, thích ôm Mona cùng nhau ngủ trưa và thích làm bánh ngọt dâu tây với hai papa.
Kỳ nghỉ hè năm thứ hai sau khi dược hai người nhận nuôi, hai papa đưa bé đi Na Uy, ở Na Uy có ông bà, có cô chú, còn có Chris và Caroline, bọn họ đối với bé vô cùng thân thiết. Bé sống ở nhà ông bà, cô của bé cũng ở đó, sau kỳ nghỉ hè kia bé và Caroline càng trở nên thân mật, sau đó Cecelia luôn dành mỗi kỳ nghỉ đông và kỳ nghỉ hè ở nhà ông bà tại Oslo.
Lúc bảy tuổi Cecelia đã nói tiếng Nauy rất khá, gần như không có khẩu âm, ở nhà papa cũng hầu như luôn dùng tiếng Na Uy nói chuyện với bé, bé thích dùng tiếng Nauy cùng papa tâm sự bí mật nho nhỏ, dad ở bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện rồi đồng thời cười to sẽ tức giận đến nhảy cẫng lên.
Lễ Giáng sinh hàng năm quay trở lại Nauy, Cecelia và Caroline từ hai bé gái mỗi người ôm một bên đùi Legna biến thành hai thiếu nữ mỗi người kéo một cánh tay Legna. Cecil bày tỏ sự kháng nghị sâu sắc đối với điều này.
Hai người cha kể từ khi nhận nuôi bé chưa bao giờ hút thuốc trước mặt bé, nhưng lúc Cecelia mười lăm tuổi đã tự mình biết cách hút thuốc rồi, Cecil từng vì điều đó mà buồn bã một khoảng thời gian, còn Legna lại chỉ nhún nhún vai, không nói gì.
Bất kể là Cecelia năm tuổi hay Cecelia mười sáu tuổi đều rất thích làm nũng với Legna, Cecelia năm tuổi thích dành thời gian chơi với Cecil, đôi khi là với lego, Cecelia mười tuổi bắt đầu học cách sử dụng máy may, Cecelia mười sáu tuổi cãi nhau với dad, cô thường xuyên có loại cảm giác kỳ lạ, tính cách của dad có lúc khiến cô cảm thấy dường như dad chưa bao giờ trưởng thành, nhưng papa có vẻ rất thích dad như vậy.
Sau khi lên cấp ba, Cecelia thường xuyên phàn nàn với bạn bè, hai papa của cô đã ở tuổi này rồi vẫn luôn không có chuyện gì sẽ ở phòng khách hôn nhau, hoặc là đang nấu ăn được một nửa lại ôm nhau ve vãn trong nhà bếp, thật sự là quá con mẹ nó buồn nôn. Thêm nữa dad của mình cái con quỷ ấu trĩ kia còn thường xuyên lén ở phía sau papa làm mặt quỷ với cô.
Hừ.
Phàn nàn xong, bạn bè chỉ vỗ vai cô rồi an ủi..
Một buổi sáng mùa thu, trước khi đi học, cô đã cãi nhau với dad. Có một bạn nam lái xe tới chở cô đi học, là thành viên đội bóng bầu dục trường họ, là kiểu mà học sinh trung học nghĩ là ngầu và đẹp trai, nhưng người lớn lại nghĩ là tùy tiện và thiếu hiểu biết.
Cecelia chẳng có quan hệ gì với anh ta cả, chỉ là bạn bè nên khó từ chối mà thôi, thực ra bạn nam tới đón cô sau đó còn phải đến con phố bên cạnh đón một bạn học khác nữa, chỉ là không khéo nhà Cecelia lại là điểm đầu tiên thôi. Cecil rất không vui, cậu vốn định lái xe đưa Cecelia đi học.
Cũng không biết tại sao lại ầm ĩ lên. Chuyện đó khiến Cecelia thực sự đau đầu.
Khi tan học, không ngờ papa lại đến đón cô.
“Papa, không phải giờ này papa nên ở văn phòng sao ?” Lúc nhận được cuộc gọi từ Legna, Cecelia rất nghi hoặc, trong thời gian làm việc Legna luôn rất bận rộn.
“Papa nghe nói sáng nay con và Cecil cãi nhau.” Điện thoại truyền đến giọng papa, hắn nghe không có vẻ gì là tức giận, nhưng cũng không phải là vui vẻ.”Chúng ta sẽ nói chuyện về việc này.”
Học sinh gần như đã về hết, phòng học bên cạnh bãi đỗ xe chẳng còn ai cả, Cecelia ngồi trên bậc thang móc một gói thuốc lá trong cặp ra, cô mặc nàng áo khoác cao bồi và váy ngắn, đi boot màu da ngắn cổ. Khiến Legna nhớ tới bộ dáng Cecil năm hai mươi tuổi, mặc dù họ không có quan hệ máu mủ, nhưng Cecelia lại rất giống với Cecil trước đây —— đằng sau vẻ ngoài xinh đẹp kia là tính cách nóng nảy bất an —— mà anh rất hạnh phúc khi được chăm sóc họ.
Legna lấy ra một điếu thuốc từ áo khoác, cũng châm một điếu, rồi đưa bật lửa cho con gái.
“Sao lại cãi nhau?” Legna hỏi.
“Bởi vì dad là một tên ngốc.” Cecelia hút một hơi, có điểm không đồng ý.
Lông mày Legna hơi động, biểu tình có chút nghiêm khắc, Cecelia lập tức ngậm miệng, xoay 180 độ: “Là lỗi của con, con nghĩ dad hiểu nhầm rồi, con nên giải thích rõ ràng, thái độ cũng không nên gay gắt như vậy.”
“Biết sai là tốt, về nhà xin lỗi dad đi.” Legna nói, sau đó cười gảy búng trán cô một cái.”Đừng giả bộ đáng yêu, hút xong điếu này chúng ta về nhà.”
“Trên đường về nhà chúng ta có thể đi mua bánh kem nhỏ mà dad thích không?” Cecelia đề nghị.
“Con cảm thấy dad của con sẽ dễ dàng bị bánh kem nhỏ thu phục sao?” Legna buồn cười nói.
Điếu thuốc trong tay cháy gần hết, Cecelia ném tàn thuốc xuống đất, tiến lên kéo tay papa: “Nên thử một lần mà ~ “
“Được rồi, nhớ tự bỏ tiền túi ra mua.”
“Con biết rồi.”
Hai cha con cười nói lên xe.
============
Lời của tác giả.
Tên đầy đủ của Cecilia là Cecilia August-Olafsen, là khái niệm hợp họ giữa cặp phu phu, loại thuốc lá cô hút là Camel Turkish Royals, là một thiếu nữ xinh đẹp với cặp đùi săn chắc thon thả, ở cùng Cecil thì luôn cãi nhau, nhưng ở cùng Rag lại là bảo bối ngoan ngoãn, thấy papa liền sợ hãi có lẽ là di truyền từ Cecil thấy công liền sợ hãi (?)
Sau khi chính văn kết thúc, tôi đối mặt một núi ý tưởng, sẽ có con gái vì tôi mê hình tượng “Baba mặt than cao lớn đẹp trai mặc quần áo chỉnh tề ôm con gái ăn mặc như tiểu công chúa”, sẽ có Mona vì tôi cảm thấy họ thích hợp nuôi chó, tốt nhất là cái loại mùa đông có thể ôm đi ngủ được kia.
Bộ truyện này coi như là quà Giáng sinh cho chính tôi, dù sao lúc viết bộ truyện này là lúc tôi đang rất háo hức về những ngày lễ sắp tới, qua Giáng sinh nó cũng kết thúc, hi vọng bộ truyện này như một cốc cacao nóng vào ngày đông, đọc xong cũng cảm thấy ấm áp. Các bảo bối có thể sang hầm cổ trang bên cạnh tìm tôi chơi, hoặc hẹn gặp lại trong bộ truyện phương tây tiếp theo của tôi nhé!
Lộ Lộ 12. 26. 2016