Thượng Thần Đến Rồi [Quyển 1]

Chương 93: Ngực lớn thật là tốt




Mộ Cửu hờ hững đáp: " Không biết."

Sau đó nói tiếp: " Ta đột nhiên thấy Hồ Vương nói cũng rất đúng. Thanh Khâu có người bị đả thương trước, hơn nữa có chứng cứ cho thấy chuyện này là do đệ tử Xiển giáo gây nên. Không biết các ngươi có chứng cứ gì chứng minh hung thủ không phải là mình? Nếu có thể chứng minh, ta sẽ làm chứng cho các ngươi, Thanh Khâu nếu thật sự gϊếŧ người, đương nhiên phải gánh chịu hết thảy hậu quả."

Cơ Mẫn Quân trầm mặt, tìm chứng cứ chứng minh mình không gϊếŧ người? Chuyện này làm sao có thể!

Thời gian lâu như vậy rồi, hành tung của Lâm Tiếp cũng không tra được, coi như nếu tra được, hắn là một Tán Tiên, lúc đến lúc đi là điều vô cùng bình thường, không phải cũng không đủ cho người ta tin sao!

Hóa ra là cá mè một lứa!

Nhưng không hề có lí do gì a, Thiên Đình và Cách Hận Thiên có quan hệ thân cận như sắt đúc, là tiên sai, làm sao có khả năng giúp Thanh Khâu nói chuyện ?

" Nếu không tìm ra được, vậy cũng chỉ có thể chờ Liễu Diệp Đế Cơ trở về đối chất thôi." Mộ Cửu mang bộ dạng giải quyết việc chung, " Án này không có quan hệ gì với ta, ta chỉ phụ trách án Thánh Khâu mưu sát, có điều bởi vì án này cũng có liên quan đến Xiển giáo, vì thế ta có quyền bàng thính."

Nói xong, nàng liền lui về đứng bên cạnh Lục Áp.

Nàng không có ý định thay Lâm Kiến Nho giải quyết bất bình, đây là chuyện nhà hắn, huồng hồ chưa chắc hắn đã cần nàng nhúng tay.

Biết đại khái chuyện gì đã xảy ra là được.

" Bẩm báo quốc vương, Liễu Diệp Đế Cơ đã hồi cung!"

Nàng vừa nói xong liền có thị vệ đi vào bẩm báo.

Ngay sau đó, ngoài cửa lóe lên một bóng người đỏ rực, một mỹ nhân đầy cao ngạo, khuôn mặt lành lạnh bước vào.

" Ai tìm ta?"

Nàng quét mắt qua toàn bộ Cửu Xương Điện, ánh mắt dừng trên người Mộ Cửu một chút, sau đó liền quét đến người của Minh Nguyên Tông đang mặc trang phục của môn đồ Xiển giáo.

" Phu quân ta Lâm Tiếp có phải đã chết trong tay ngươi?" Cơ Mẫn Quân lần thứ hai giơ nhúm lông đỏ lên, nhìn cực kì giống người đang chào hàng thuốc cao da chó, " Nhúm lông này có phải của ngươi?"

Mộ Dung Liễu Diệp nhìn nhúm lông đó, hừ một tiếng: " Ta đã gϊếŧ rất nhiều, ai biết phu quân ngươi là cái rễ hành nào?"

Hai mắt Cơ Mẫn Quân trừng lên như sắp lồi cả ra ngoài: " Ngươi đã gặp được hai Tán Tiên ở Bắc Di, một người bị ngươi đánh chết tại chỗ, một người bị trọng thương, phu quân ta chính là người bị trọng thương đó! Đêm hôm trước, trong tông ta vô duyên vô cớ xảy ra một đám cháy, sau khi giải quyết đám cháy xong, phu quân ta liền chết không rõ ràng! Chúng ta tìm được thứ này bên gối hắn, ngươi còn dám nói không phải?!"

Mộ Dung Liễu Diệp nhíu mày.

Mộ Cửu đứng một bên giải thích: " Chính là phụ thân của Lâm Kiến Nho, người đi cùng ta lúc trước. Đây là mẹ cả của hắn."

Mộ Dung Liễu Diệp vốn không cảm thấy hứng thú với chuyện này, nhưng biết được hóa ra Lâm Kiến Nho chính là nhi tử của kẻ mà nàng từng truy sát qua thì cười cười, hất cằm: " Hóa ra là hắn! Ta quả thật muốn gϊếŧ hắn, nhưng ta không có thời gian a! Mấy ngày nay phu nhân của Đông Hoa Đế Quân, Hàm Vân Đế Cơ quá sinh, ta đến làm khách ở Bồng Lai, nào có tâm tư đến tông môn của các ngươi."

" Vậy nhúm hồ mao này là gì!" Cơ Mẫn Quân tức giận, là quận chúa của Tử Cưu quốc, nàng ta được hưởng đãi ngộ cực cao, bây giờ nhìn thấy con hồng hồ ly trước mặt hoàn toàn không để nàng ta vào mắt, quả thật là sỉ nhục cực lớn, " Lẽ nào nó sẽ từ Bồng Lai bay đến Minh Nguyên Tông của ta?!"

Mộ Dung Liễu Diệp nhếch môi cười lạnh, nhìn ngắm xung quanh: " Bản Đế Cơ thân là Thần Thú, rụng mấy sợi hồ mao không phải là chuyện thường sao? Cũng không biết các ngươi đi theo mông ta nhặt được lúc nào, giờ lại mang đến đây vu oan cho ta. Có điều..." Nói tới đây, nàng lại khỉnh bỉ, " Coi như ta gϊếŧ thì cũng chẳng có gì ghê gớm, nếu không phải ta vừa về nên hơi mệt, mấy người các ngươi ta cũng gϊếŧ hết!"

" Ngươi đây là ngang nhiên quịt nợ?!" Cơ Mẫn Quân đã tức đến không thở nổi.

" Ta cần sao?" Mộ Dung Liễu Diệp tiến đến trước mặt Cơ Mẫn Quân, vóc người cao gầy khiến bộ ngực lớn của nàng trực tiếp bức lui Cơ Mẫn Quân ba bước, " Ta gϊếŧ thì sẽ nói là ta gϊếŧ, không gϊếŧ sẽ nói là không gϊếŧ, chẳng lẽ còn cần phải lừa ngươi?"

Mộ Cửu nhìn bộ ngực kia, mới biết vóc người đẹp hóa ra cũng có chỗ tốt...

Cơ Mẫn Quân tức giận đến run rẩy, quay đầu nhìn Hoa Thanh.

Hoa Thanh liền nói: " Nếu Đế Cơ đã thừa nhận túm lông này là của ngươi, còn nói nó là do chúng ta kiếm được, vậy xin hỏi Đế Cơ, chúng ta sẽ có thể tình cờ nhặt được một túm lông chỉnh tề như vậy sao? Huống hồ đệ tử môn hạ của ta còn chính mắt nhìn thấy ngươi tuyên bố muốn truy sát sư đệ, lẽ nào ngoại trừ Đế Cơ, trên đời sẽ còn có thể có người nhặt được một túm lông hoàn chỉnh như vậy, sau đó đúng lúc đúng nơi đưa đến Minh Nguyên Tông để vu oan?"

" Vấn đề này chẳng phải phải do các ngươi nghĩ cách tìm đáp án sao? Chết cũng không phải người của ta, làm sao ta biết được?"

Nói có đạo lý lắm...

Nếu như nói đặc điểm của Mộ Dung Thiếu Khanh là lòng dạ nhỏ mọn, của Mộ Dung Tuyết Cơ là thích nam sắc, vậy Mộ Dung Liễu Diệp này chính là có năng lực làm người ta tức chết không đền mạng, nàng ta vừa nói xong, hơn mười người Minh Nguyên Tông đều có nguy cơ bùng nổ, nhưng không thể không nhịn xuống, miễn cưỡng nhịn thành một đám cá nóc.

Mộ Cửu thấy được năng lực của Mộ Dung Liễu Diệp, đơn giản cũng không lên tiếng, lui về phía sau hai bước.

Nàng đương nhiên không tin Lâm Tiếp là do nàng ta gϊếŧ, đừng nói nàng ta là một Đế Cơ thuộc Thấn tộc không cần bận tâm đến mấy tiểu tông môn như Minh Nguyên Tông, nếu nàng ta thật sự đến đó, với đạo đức của nàng còn không diệt môn luôn sao! Đối với nàng ta mà nói, gϊếŧ một trăm hay gϊếŧ mười cũng chẳng khác nhau chỗ nào đâu.

Vì thế, nàng vô cùng hiếu kì, nhúm hồ mao kia rơi vào tay Cơ Mẫn Quân như thế nào.

Có điều Mộ Dung Liễu Diệp tuy không gϊếŧ Lâm Tiếp nhưng cũng đã gϊếŧ một Tán Tiên khác trong môn phái họ, nói như vậy cũng không oan uổng cho nàng. Huống hồ, Lâm Tiếp quả thật đã bị nàng đả thương.

Như vậy liền liên quan đến việc khiến Mộ Cửu phải đến Thanh Khâu giải quyết rồi.

" Hồ Vương! Chẳng lẽ đây chính là thái độ của Thanh Khâu các ngươi?" Mộ Cửu đang đắn đó xem nên làm gì để dẫn dắt chuyện nàu, Hoa Thanh luôn luôn thận trọng cũng không nhịn được mà động khí, nghĩ đến việc đang có nhiều sư đệ đệ tử phía sau như vậy, chưởng môn hắn cảm thấy rất khó chịu và mất mặt!

Hồ Vương nhún vai: " Tiểu nữ nói cũng không sai a, các ngươi không đủ chứng cứ, làm sao mà chúng ta biết được? Các ngươi tùy tiện mang một nhúm lông đến, rồi còn bảo đệ tử môn phái theo chỉ thị mà làm chứng, muốn đổ tội sao? Tiên sai phá án đang ở đây, có gì oan khuất, đi tìm họ mà phân xử."

Mộ Cửu đang muốn xem trò vui, không nghĩ tới lão hồ ly lại đá quả cầu đó sang cho nàng, lão già gian xảo! Đang định đá lại cho lão, nào biết Cơ Mẫn Quân còn nhảy ra nhanh hơn: " Nói một vòng lớn như thế, hóa ra các ngươi vẫn là có chủ ý quịt nợ! Hôm nay chúng ta mang theo thi thể, nếu các ngươi không cho chúng ta một lời giải thích, ta liền đốt thi thể ngay bên trong đại điện này của các ngươi!"

Mang thi thể vào bên trong đã là vô cùng mạo phạm, đốt thi thể trong điện thì càng không phải nói!

Hơn nữa, họ lại còn định làm điều đó tại Thanh Khâu!

Hồ Vương lập tức biến sắc: "Ngươi dám!"