Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 143: Tiến Triển




Sau khi thi đấu kết thúc, Lộ Lê rời khỏi Tinh Võng, đuổi Nhạc Hiểu đi rồi đến căn cứ.



Gần đây rất bận, y đã có một đoạn thời gian không tới căn cứ, nhưng mấy ngày trước, khi Đại Chiến Chế Tạo Cơ Giáp còn chưa bắt đầu, y lại bán một đám linh kiện cho xưởng gia công của Khương xưởng trưởng.



Chỗ linh kiện này y chế tạo trêи chiến hạm Vinh Diệu trêи đường tới Liên Bang, hơn một tháng, y chỉ ở Liên Bang có mấy ngày, sau đó vẫn luôn ở trêи chiến hạm, thời gian nhàn rỗi rất nhiều.



Trong khoảng thời gian này tích lũy không ít linh kiện, vì giảm bớt gánh nặng, y lấy ra một phần bán cho Khương xưởng trưởng.



Lúc sắp đến căn cứ, Lộ Lê đột nhiên liếc gương chiếu hậu một cái.



Black Light đời thứ 3 mức độ tân tiến thể hiện ở cả gương chiếu hậu, tầm nhìn rất rộng, gần như đạt tới 180 độ tầm nhìn, phía sau có người hoặc xe nào vừa nhìn là biết ngay.



Vừa nhìn đã phát hiện có một chiếc xe huyền phù từ khi y rời khỏi Tần gia vẫn luôn đi theo y.



Lộ Lê điều chỉnh phương hướng, sau đó gia tốc, xe huyền phù bay vụt đi.



Người theo dõi phía sau hơi sửng sốt, cũng gia tốc đuổi theo, không đến năm phút là bị bỏ lại phía sau, đối phương tốc độ quá nhanh, tính năng của xe huyền phù rõ ràng mạnh hơn nhiều so với phương tiện hắn điều khiển, lập tức gọi vào một số liên lạc.



“Như thế nào rồi, có tiến triển?” Thanh âm Serrill truyền ra.



“Tứ vương tử, tôi bị bỏ lại rồi, xe huyền phù của hắn tốc độ quá nhanh, tôi theo không kịp.” Người theo dõi Lộ Lê là một thủ hạ tâm phúc của Serrill, đúng sự thật bẩm báo.



Serrill không vui nói: “Kỹ thuật của anh không phải rất tốt sao?”



Thủ hạ trả lời: “Nhưng xe huyền phù của hắn là loại mới nhất của tập đoàn Tây Huy, là Black Light đời thứ 3, tốc độ trải qua cải tiến tăng cường lực, kỹ thuật lái xe của đối phương cũng không kém hơn so với tôi, hơn nữa hắn hình như đã phát hiện ra tôi.”



Xe huyền phù tính năng tốt, kỹ thuật lái xe cũng không kém, có thể đuổi kịp mới là lạ.



Serrill đã nghe nói qua Black Light đời thứ 3, nghe vậy cũng biết không thể trách hắn, nhưng sắc mặt vẫn khó coi như cũ, “Được rồi, trở về đi.”



Tắt máy truyền tin, Serrill nghĩ nghĩ, gọi điện, dò hỏi việc điều tra người đàn ông ngày đó nói chuyện với Lộ Lê, không ngờ chỉ biết manh mối đã bị chặt đứt, bị một thế lực cường đại giành trước, bọn họ sợ bại lộ thân phận, nên đã rời khỏi đó, chờ đến lúc tiếp tục điều tra, đã tìm không thấy người đàn ông kia.



“Thế lực kia là kẻ nào, tra được không?” Lông mày Serrill nhăn chặt, không ngờ mọi thứ không thuận lợi như vậy.



“Hình như, hình như là người của thượng tướng Tần Vũ.”



Serrill cảm thấy hít thở không thông, bỗng nhiên ý thức được một việc.



Tần Vũ lâu như vậy cũng không có động tĩnh, không phải hắn vẫn còn hoài nghi, mà là hắn luôn giúp người kia che dấu việc này.



Nếu hắn không phải không nghi ngờ, thì căn bản không tính toán cùng người kia ngả bài, hắn luôn bảo hộ nam nhân kia, biết rõ thân phận của y khả nghi, cũng không ngại muốn bảo bọc y.



Serrill cắn chặt răng, lần đầu tiên mất đi tự tin, không được, nam nhân kia tám chín phần mười chính là gián điệp Liên Bang phái tới, hắn tuyệt không thể để y tiếp tục lưu lại Vinh Diệu tinh, càng không thể để y tiếp tục lưu lại bên người Tần Vũ.



Không biết mình đã bị phát hiện, Serrill còn đang tự hỏi, phải dùng biện pháp ổn thỏa hơn mới được.



Lộ Lê bỏ lại kẻ theo dõi mới quay đầu về căn cứ, lấy bản vẽ cơ giáp cấp F Milo đại sư cho y ra.



Một bản vẽ toàn bộ cơ giáp gồm nhiều phần, mỗi phần đều kỹ càng tỉ mỉ miêu tả cấu tạo bên trong cơ giáp, y vứt tạp niệm rồi bắt đầu tập trung cao độ.



Bản vẽ đã xem qua rất nhiều lần, mỗi lần đều cảm thấy người thiết kế ra bản vẽ cơ giáp thật là lợi hại, nếu không xem bản vẽ, chính y tự mày mò chế tạo một bộ cơ giáp căn bản không được.



Người thiết kế bản vẽ liệt kê từng chút cấu tạo của bộ cơ giáp, như vậy nhìn rất trực quan, rất nhiều thứ trước đây không rõ, một khắc tại đây bừng tỉnh đại ngộ.



Y cảm thấy nếu mình lại chế tạo một bộ cơ giáp, chắc chắn sẽ không giống lần đầu tiên làm.



Kinh nghiệm đều là tích lũy mà ra.



Lộ Lê cân nhắc hai lần mới động thủ.



Trực tiếp lấy ra linh kiện tốt, y không bán hết, mỗi cấp bậc ít nhất để lại một ít.




Điều chỉnh xong trạng thái tinh thần rồi bắt tay vào làm, lúc này đây từ lúc bắt đầu đã rất thuận lợi, cảm giác tinh thần lực bao trùm linh kiện, tựa như một bộ phận thân thể của mình.



Thời gian qua rất nhanh, không gian yên tĩnh, chờ khi y hoàn hồn, thời gian đã qua hơn hai tiếng.



Một bộ cơ giáp uy phong lẫm liệt đứng trước mặt y, rộng hai mét, cao ba mét rưỡi, bề ngoài khó coi, vì mặt ngoài còn chưa dùng nguyên liệu quét qua, trêи thị trường có rất nhiều loại cơ giáp ngoại hình đẹp lại ngầu đều là dùng nguyên liệu sơn qua mặt ngoài.



Nguyên liệu tốt quét lên xong có thể gia tăng lực phòng ngự cho cơ giáp, cho nên chọn lựa nguyên liệu che phủ cũng phải cẩn thận nghiêm túc.



Lộ Lê đem bộ cơ giáp này thu vào không gian khấu, rời khỏi căn cứ, y cố ý nhìn xem còn có người theo dõi mình hay không, xác định đã không còn mới thả lỏng tâm tình đến học viện thánh Florence.



Tới phòng làm việc Milo, Lộ Lê chào hỏi những người đi ngang, Tiểu Trần chính diện đi tới.



“Ly Lục, sao anh lại tới đây, hôm nay không phải tham gia Đại Chiến Chế Tạo Cơ Giáp sao?”



“Đã xong rồi, tôi tìm lão sư có chút việc, lão sư bây giờ có rảnh không?” Lộ Lê hỏi.



“Đại sư đang ở phòng thí nghiệm điều chỉnh thử một bộ cơ giáp, có khả năng phải nửa tiếng sau mới có thời gian.”



“Tôi sẽ chờ một lát.” Lộ Lê đến phòng nghỉ chờ.



Tiểu Trần rót nước cho y.



Nửa giờ sau, Milo đại sư điều chỉnh xong, Tiểu Trần nói Lộ Lê tìm ông, liền bảo Tiểu Trần gọi người tới.



Lộ Lê đi vào nhìn thấy Milo đại sư, “Lão sư, tôi hôm nay chế tạo một bộ cơ giáp, muốn tới thí nghiệm số liệu một chút, còn muốn nhờ ngài giúp tôi nhìn xem có vấn đề gì hay không.”



“Nhanh như vậy cậu đã bắt đầu chế tạo cơ giáp?” Milo đại sư hơi kinh ngạc, ông cho rằng đệ tử này muốn lý giải thông thấu cần mấy ngày nữa.



“Ba ngày sau thi đấu chiến đội có thể liên quan đến chế tạo cơ giáp, tôi muốn thử một lần, không ngờ thành công ngay, chỉ là số liệu còn chưa kiểm tra.” Căn cứ của Lộ Lê không có dụng cụ điều chỉnh thử nghiệm và máy kiểm tra số liệu cơ giáp.




Milo đại sư dẫn y đến phòng kiểm tra điều chỉnh, một lần nữa đeo bao tay, chỉ vào mấy bộ dụng cụ ở giữa, “Cậu lấy cơ giáp ra, để ở đây.”



Lộ Lê lấy không gian khấu, bỏ cơ giáp ra ngoài.



Trêи đất bằng hiện ra một bộ cơ giáp vẻ ngoài thường thường không có gì kì lạ.



Milo đại sư vòng quanh nó xem một vòng, bình tĩnh trong mắt toát ra một tia kinh ngạc, “Bề ngoài tuy rằng khó coi, nhưng chỉnh thể rất hoàn mỹ, rất nhiều chi tiết nhỏ cậu đều chú ý.”



“Vẫn là nhờ bản vẽ lão sư đưa, lần đầu tiên tôi chế tạo cơ giáp, không cần đề cập tới cũng được.” Lộ Lê ngượng ngùng cười cười.



“Đó là do cậu thiên phú cao,” Milo đại sư cười nhìn y một cái, “Rất nhiều người cho dù có bản vẽ, cũng chưa chắc có thể một lần đã thành công, rất nhiều người đều trải qua vô số lần thất bại mới có lần đầu tiên thành công.”



Đây là lần đầu tiên đệ tử chế tạo cơ giáp, Milo đại sư tự mình thao tác dụng cụ thí nghiệm số liệu cơ giáp.



Lộ Lê một bên nhìn, một bên học.



Máy trắc nghiệm còn có thể điều chỉnh thử cơ giáp, nhìn xem nơi nào có vấn đề, đều là vấn đề nhỏ, nhưng cũng không thể bỏ qua.



Dụng cụ thí nghiệm thập phần tinh vi, rất nhiều vấn đề nhỏ rà quét không bỏ sót, Milo đại sư giúp y cải tiến, hơn nữa nói cho y những vấn đề cần chú ý.



Lộ Lê học nghiêm túc, thỉnh thoảng gật đầu.



Nửa giờ sau, kết quả thí nghiệm hoàn chỉnh hiện ra, hiện trêи màn hình quang não, Lộ Lê nhìn Milo đại sư lộ ra thần sắc hơi kϊƈɦ động.



“Lão sư, số liệu thế nào?”



Milo đại sư hít một hơi, “So với những cơ giáp cấp F khác, tính năng của nó có thể ngang với cơ giáp cấp E, mỗi linh kiện cậu sử dụng đều đạt tới 99 trở lên, động cơ cũng rất cường đại, số liệu này là có thể dự kiến được.”



Ánh mắt Lộ Lê sáng lên, “Nói như vậy, bộ cơ giáp này không có vấn đề?”




“Ừm, không có gì vấn đề lớn, cậu thông minh nhiều hơn ta nghĩ.” Milo đại sư rất vui mừng, “Nhưng cơ giáp tính năng này chỉ sợ không thể dùng năng lượng thạch cấp 1, tốt nhất là dùng cấp 2, nguồn năng lượng cơ giáp phát ra tuy tiết kiệm, nhưng nếu muốn cử động mạnh, dùng năng lượng thạch cấp 2 phối hợp là tốt nhất.”



“Tôi đã biết, cảm ơn lão sư.”



“Đúng rồi, ở nơi này ta có chút nguyên liệu sơn phủ, cậu có thể lấy một ít đi thử xem, bộ cơ giáp này lực phòng ngự đã cao hơn so với cơ giáp cấp F bình thường, cũng không cần quá để ý phương diện lực phòng ngự, nhưng nếu muốn tăng cường lực phòng ngự cũng có thể.”



“Cảm ơn lão sư.” Lộ Lê không cự tuyệt, đây là tâm ý của lão sư.



“Tuy lần đầu cậu đã thành công, nhưng sau này cũng không thể lười biếng, cơ giáp chế tạo sư càng mạnh, một khi lười biếng cũng sẽ lui bước, càng là người có điều kiện, càng phải chăm chỉ khắc khổ, không thể lãng phí thiên phú của mình.” Milo đại sư thật thà dạy bảo.



Lộ Lê lẳng lặng nghe, trong lòng thập phần cảm kϊƈɦ lão sư.



Tiểu Trần biết y chế tạo ra một bộ cơ giáp cấp F, vốn dĩ cảm thấy y rất lợi hại, không nghĩ còn có thể lợi hại hơn, người vừa mới đến phòng làm việc, đại đa số nếu không phải còn là trợ thủ, thì là trợ lý, hoặc là chỉ chế tạo linh kiện.



Không hổ là đệ tử thân truyền của Milo đại sư, lợi hại không chịu được, cơ giáp cấp F đã có thể chế tạo, nói không chừng không lâu nữa, cơ giáp cấp E cũng có thể.



Lộ Lê từ kho hàng của lão sư chọn một ít nguyên liệu sơn, loại nguyên liệu này chiết xuất từ thực vật, đều ở dạng lỏng, trộn lẫn vài loại với nhau, hỗn hợp sẽ thành dạng khác, sau đó chờ nó đặc sệt lại thì sơn lên trêи cơ giáp, rất nhanh là làm xong.



Nguyên liệu tác dụng bất đồng, lúc điều chế sẽ có ảnh hưởng, cho nên những thứ này cũng cần học tập.



Lộ Lê xem qua tư liệu, y biết đại khái tác dụng của nguyên liệu, y không chọn quá sang quý, dù sao là bộ cơ giáp đầu tiên, về sau sẽ còn có rất nhiều bộ khác, đến lúc đó lại cần đi mua nguyên liệu.



Mang theo nguyên liệu đã điều chế xong, Lộ Lê và lão sư nói một tiếng rồi rời phòng làm việc.



Lúc đi ra ngoài có đi ngang qua cửa học viện thánh Florence, từ cửa sổ xe nhìn thấy một đám học sinh tràn đầy hơi thở thanh xuân đi qua, mơ hồ nghe được có người gọi Eddie.



Lộ Lê quay đầu lại, học sinh bên kia đã đi vào, chẳng lẽ, Eddie và bọn Lý Hà cũng là học sinh học viện thánh Florence?



Nếu thật sự là như vậy, bọn họ rất có duyên phận.



Trở lại Tần gia, Tần Vũ còn chưa trở về, Nhạc Hiểu gần đây bị y đuổi chạy về quân đoàn I, cũng chơi vui đến quên cả trời đất.



Quả nhiên, đối với Nhạc Hiểu mà nói, ở quân đoàn I là thoải mái nhất.



“Đại thiếu phu nhân, ngài đã trở lại, uống ly nước trái cây dinh dưỡng đi.” Tần quản gia bưng một ly nước trái cây đến trước mặt y, tươi cười đầy mặt nhìn y.



“Cảm ơn Tần thúc.” Lộ Lê đã quen mỗi ngày trước ba bữa cơm Tần quản gia đều sẽ đưa y một ly nước dinh dưỡng, có khi là nước trái cây, có khi là nước rau củ, dù sao đa dạng loại nào cũng có.



May mắn y không kén ăn, ăn cái gì cũng không có vấn đề, bằng không lâu dài uống suốt, y không ói cũng phải nôn.



Uống xong đi lên tầng, thay đi quần áo đã hơi bẩn, xuống tầng đúng lúc Tần Vũ về.



Tần Tuyết cùng Tần phu nhân đi vào, đại để gần đây có cô đứng giữa chu toàn, Lộ Lê rất ít khi gặp Tần phu nhân, lỗ tai thanh tĩnh đi không ít.



Sau khi Tần nguyên soái trở về, mọi người mới ăn cơm.



Vương cung cũng đang dùng bữa tối, vương hậu phát hiện con gái nhỏ nhất cùng con trai nhỏ nhất đều đang ăn với bộ dáng thất thần, con gái nhỏ thì bà biết nguyên nhân.



Mấy ngày hôm trước biết tài khoản mình bị đóng băng, trở về nàng náo loạn một hồi trước mặt phụ vương, cuối cùng cũng không thể thay đổi quyết định phụ vương nàng, vương hậu cũng không giúp được nàng, thế cho nên nàng vẫn không chịu nói chuyện với mọi người.



Còn con trai nhỏ, vương hậu nhìn hắn ngày thường thoải mái, thật đúng là không biết hắn có việc gì phiền lòng.



Sau khi ăn xong hỏi hắn, Serrill nói gần đây suy nghĩ bài tập, cho nên ăn cơm hơi thất thần.



“Serrill, con là con trai nhỏ nhất của phụ vương và mẫu hậu, không cần nỗ lực quá như vậy, ngoan, buổi tối đi ngủ sớm một chút, học tập là chuyện tốt, nhưng không cần quá nhiều.” Vương hậu sờ sờ đầu hắn bảo hắn đi ngủ.



“Con đi ngủ, mẫu hậu ngủ ngon.” Serrill vâng một tiếng liền đi ra ngoài.



Rời khỏi phòng vương hậu, hắn không về phòng mình, ngược lại đến một phòng khác.