Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 290: Tần Sương Không Được Xem Trọng




Đặt cược có thời hạn, tuy nhiên hôm nay người tham gia trò chơi ngắm bắn rất nhiều, so với ngày hôm qua gia tăng hơn một ngàn người, nhà cái sẽ cho mỗi người tham dự đánh cược hai mươi phút quan sát, sau hai mươi phút bắt đầu, nhà cái sẽ đóng cửa.



Ngay từ đầu trận đấu, mọi người đã lập tức bắt đầu tìm kiếm người được chọn cảm thấy mạnh mẽ.



Hơn 8000 người chỉ có một đôi mắt chắc chắn không xem hết được, bọn họ chỉ có thể nhìn đại khái, mỗi tuyển thủ được quan sát không nhiều lắm, tuy nhiên vẫn có người chú ý tới động tác bắn loạn xạ của Tần Sương.



“Người này là kẻ ngốc sao, tới thi đấu cho có thôi đúng không, người cũng không thấy đã bắn loạn xạ, không lấy được điểm, còn dẫn người xung quanh lại đây.”



Trêи tầng cao nhất của tháp cao, một gã đàn ông trung niên bụng phệ ngồi ở trêи sô pha ánh vàng xa xỉ nhìn thấy Tần Sương bắn loạn xạ, cười ha hả trào phúng Tần Sương.



“Thạch gia mắt sáng như sao, người này chắc chắn sẽ nhanh chóng bị đào thải.” Mỹ nữ hỗn huyết rúc vào người Thạch Sơn Loạn cười duyên lấy lòng đối phương, tiếng nũng nịu.



Thạch Sơn Loạn cười to, chỉ vào ba người liên thủ giữa màn hình, kẻ đi đầu trêи mặt còn có một vết sẹo, “Người này vừa bắt đầu năm phút, đã đào thải mười tám người, ta đánh cược hắn xếp thứ nhất.”



Phía trêи màn hình cũng có một cái bảng xếp hạng, bảng xếp hạng này giống như máy đếm, hiển nhiên đối phương đã lấy được 18 điểm, vừa mới bắt đầu, đây là thành tích không tồi.



Ở bên cạnh hắn còn có một chuỗi số thật dài, con số này chính là tổng kim ngạch đặt cược ở trêи người hắn, bởi vì bắt đầu đã biểu hiện xuất sắc, người cược cho hắn càng ngày càng nhiều.



Tuy trước kia cũng từng có người mở đầu đã được xem trọng, kết quả không bao lâu đã bị đào thải, nhưng lần này hiển nhiên không giống nhau, đối phương có ba người, có vẻ là liên thủ.



Để gia tăng xác suất thắng lợi, có người sẽ tham gia cùng đồng bọn bạn bè thân thích anh chị em, bắt tay với nhau đào thải đối thủ, loại này cũng cần vận may, bởi vì cửa vào tùy ý chia vào ba tầng lầu.



Nếu vận may không tốt, người nào cũng vào cách xa nhau, chờ tới khi hội hợp, thời gian thi đấu đã qua hơn phân nửa.



Nhóm mặt sẹo ba người vận may có thể nói là nghịch thiên, ba người không chỉ phân phối ở cùng tầng, hơn nữa lối vào đều cách không xa, ba người tụ ở bên nhau, có thể nói cường cường liên thủ, một đường bắn phá, cho nên mặt sẹo mới có thể lấy được 18 điểm khi mới bắt đầu năm phút, hai người khác từng người cũng cầm 13-14 điểm.



“Thạch gia có ánh mắt thật tốt, tôi cũng đánh cược hắn.” Trong phòng lập tức có vài người cũng chạy theo Thạch Sơn Loạn.



“Tôi cược 1 tỷ tinh tệ.”



Thạch Sơn Loạn không chỉ không vì bọn họ cược giống mình mà không vui, ngược lại cười ha hả, ánh mắt liếc nhìn người đàn ông đối diện, híp mắt, “Justin, đã bắt đầu mười phút rồi, còn chưa đặt được sao, chẳng lẽ anh cũng muốn giống đám người bên ngoài, chờ gần đến hai mươi phút mới cược?”



Người đàn ông ngồi ở chỗ kia, tựa như một pho tượng điêu khắc tinh tế, mái tóc ánh vàng vuốt về phía sau mặt, lộ ra cái trán rộng, cùng với ngũ quan thâm thúy khuôn mặt tuấn mỹ, đôi mắt xanh lam như đại dương mênh ʍôиɠ khó lường, làn da trắng tinh tế, ngồi ở chỗ kia dường như không có ai dám bỏ qua.



Justin, anh ta chính là thủ lĩnh của một trong ba đại thế lực ở hành tinh Chiago, thân cao hai mét, cho dù đang ngồi, khí thế cũng rất kinh người, đôi tay mang găng màu trắng, đây là kí hiệu lớn nhất của anh ta.



Nghe Thạch Sơn Loạn nói, khóe miệng Justin nhẹ nhàng nhếch lên, mang vẻ tà khí, “Đương nhiên là không, tôi đánh cược chàng trai ông không xem trọng kia.”



Thạch Sơn Loạn không xem trọng rất nhiều người, nhưng là gã chỉ đánh giá có một, đó chính là Tần Sương.





Lời này nghe như Justin cố ý làm ngược với gã, trêи thực tế Thạch Sơn Loạn cũng nghĩ như vậy, nụ cười trêи mặt biến thành cười lạnh nơi khóe miệng, “Phải vậy không, chúng ta nhìn xem ai có thể cười đến cuối cùng, dám đánh cược với tôi không?”



“Ông muốn đánh cược bao nhiêu, đánh cược như thế nào?” Đôi mắt Justin híp lại, vẫn là bộ dáng nhìn như lười biếng kia, hoàn toàn không bị áp lực không khí ảnh hưởng.



“Đánh cuộc một ngàn vạn viên đá năng lượng cấp ba, nhìn xem ai bị đào thải trước hoặc là ai xếp hạng cao hơn.” Thạch Sơn Loạn nói.



Những người khác tức khắc kinh ngạc nhìn về phía gã.



Đá năng lượng ở hội giao dịch mùa thu rất quan trọng, bởi vì rất nhiều đồ vật hi hữu đều dùng đá năng lượng để giao dịch. Để nghênh đón hội giao dịch lần này, rất nhiều thế lực hoặc phú hào đều sẽ chuẩn bị trước đá năng lượng, trước khi hội giao dịch đến, đều sẽ không dễ dàng tiêu phí ra ngoài, một ngàn vạn viên đá năng lượng cấp ba không ít.



“Được, nhưng không bao gồm điểm anh em hắn chủ động đưa.” Justin không chút do dự đáp ứng, vẫn tươi cười thong dong như vậy.




“Đó là đương nhiên.” Thạch Sơn Loạn nhìn tổ ba người mặt sẹo dũng cảm, hai người khác hiển nhiên cũng coi mặt sẹo là chính, vì thế đáp ứng vô cùng dứt khoát.



Thạch Sơn Loạn nhìn về phía màn hình, lập tức có người cắt riêng hình ảnh Tần Sương và mặt sẹo ra.



Hai mươi phút qua rất nhanh.



Sau khi tắt đi con đường đặt cọc đánh cược, kim ngạch cược cho mặt sẹo đã đạt tới con số cực kỳ khủng bố, mà bị hắn đào thải cũng đã đạt tới 37 người.



Trái lại Tần Sương, đào thải chỉ có chín người, chỉ được 10 điểm, bởi vì có một người trêи người đã có 1 điểm, đào thải hắn kèm bắn máy đếm tính là 2 điểm.



Rốt cuộc cậu ta cũng đã thí nghiệm xong, cho dù trong tòa nhà này dư lại ít người, muốn lấy được ba trăm điểm, chỉ cần đào thải những người lấy được điểm cao là được.



Tưởng tượng như vậy, Tần Sương thả lỏng, thi đấu có sáu tiếng đồng hồ, hoàn toàn không cần sốt ruột.



Cảnh cậu ta thong dong dừng trong mắt đám Thạch Sơn Loạn đánh cược cậu ta thua, lại thành biểu hiện vô dụng.



“Justin này, trước kia đều nói ánh mắt anh tinh tường chuẩn xác, lúc này đây sợ là nhầm rồi.” Thạch Sơn Loạn đắc ý nhìn về phía người đàn ông kia.



“Không đến giây cuối cùng, ai cũng không biết được đáp án, hiện tại ông đã kết luận, không khỏi quá sớm.” Đôi tay đeo găng của Justin giao nhau trêи đùi, đôi mắt ánh xanh quan sát thân ảnh mạnh mẽ của Tần Sương trêи màn hình.



Lúc này, Tần Sương đúng lúc nghe được thanh âm truyền đến gần đó, như là có hai đám người đang chiến đấu với nhau, tình huống này người bình thường đều sẽ chờ bọn họ tranh đua gần chết, lại làm ngư ông đắc lợi, cậu ta cũng không ngoại lệ, lập tức chạy tới.



“Ha ha ha, Justin, cũng có lúc anh nhìn lầm, đây là người anh nhìn trúng, dễ dàng bị lừa như vậy, vừa bắt đầu nửa giờ, xem ra anh phải thua rồi.”



Có góc nhìn của thượng đế nên Thạch Sơn Loạn thấy cảnh như vậy cười rất đắc ý, bọn họ nhìn rất rõ ràng gần đó căn bản không có người đánh nhau, mà là một cái bẫy cố ý dẫn người tới.




Loại bẫy này đặc biệt thường thấy trong trò chơi ngắm bắn, thường thường rơi vào bẫy đều là tay mới.



“Vậy thì chưa chắc.” Justin vẫn thong dong như cũ.



Thạch Sơn Loạn thấy anh ta tự tin như vậy, trong lòng phỉ nhổ, gã ghét nhất chính là bộ dáng Justin tự cho là đúng. Hai vị đại ca khu vực đấu



cược, những người khác đều không dám chen vào, trong đại sảnh chỉ có tiếng hai người nói chuyện.



Tần Sương thật sự dễ dàng rơi vào bẫy như vậy sao, đương nhiên là không, đối phương gài bẫy, cậu ta dứt khoát tương kế tựu kế, sau khi bắn xuyên qua một mặt tường, dứt khoát vòng đến phía sau bọn họ, từ góc nhìn của cậu ta, có thể nhìn rõ ràng năm người mai phục tại nơi đó, may mân không chỉ có ba người mặt sẹo, năm người này cũng là một đám.



Tần Sương đứng tại chỗ quan sát một lát, súng trong tay nhắm ngay một trong số đó, tiếng súng vang không lớn, nhưng máy đếm trêи cổ tay bị bắn trúng sẽ phát ra âm thanh, sau đó tróc ra, nghe tiếng như thế sẽ biết có người bị đào thải.



Trừ người bị đào thải kia, bốn người còn lại la lên một tiếng không tốt trong lòng, không dám quay đầu lại lập tức tản ra, vừa tản ra, lại có một người bị bắn trúng.



Khi Tần Sương bắn không nhìn đã ra tay, phảng phất như người kia tự chạy ra cho cậu ta bắn trúng.



Tiếp theo là người thứ ba, thứ tư, kẻ cuối cùng may mắn trốn được vào sau vách tường.



Góc nhìn bị chắn, Tần Sương nhanh chóng dời trận địa.



Hai người vòng quanh một khu vực, Tần Sương đột nhiên thay đổi phương hướng, bỗng nhiên chuyển tới phía sau người nọ, đối phương còn chưa phát hiện đã bị bắn trúng.



Năm người bị đào thải toàn bộ.




Tần Sương nhìn bảng xếp hạng, bắt đầu đã nửa giờ, người bị đào thải đã đạt tới hai ngàn người, sau khi cậu ta đào thải năm người đi săn, điểm số gia tăng tới 36, thứ tự lập tức tiến vào top 500, với một tổ năm người mà nói, điểm số này thật là ít đến đáng thương.



Tầng đỉnh trêи tháp cao, tiếng cười của Thạch Sơn Loạn kẹt trong họng khi cậu ta xử lý người thứ năm, gã bị vả mặt ngay tại chỗ.



Bài học này lại lần nữa giáo ɖu͙ƈ gã, chưa đến giây cuối cùng, đừng có tùy tiện kết luận.



Tuy Justin không nói chuyện, nhưng Thạch Sơn Loạn lại có thể cảm giác được trào phúng sâu sắc, sắc mặt âm trầm khó coi, hai mỹ nữ hỗn huyết bên cạnh cũng run sợ trong lòng, cũng không dám phát ra tiếng hít thở quá lớn.



Trò chơi ngắm bắn còn đang tiếp tục.



Tần Sương càn quét một đường, tuy điểm số tăng chậm, nhưng lại không gián đoạn, vẫn luôn vững bước tăng lên, bốn tiếng sau, thu hoạch của cậu ta vượt quá 300 điểm, theo lý thuyết đã đạt tới yêu cầu, thứ tự cũng tiến vào top 10, nhưng những người khác còn không dừng bước, chỉ vượt qua 300 điểm cũng không phải con số có thể bảo đảm tiến vào hai mươi vị trí đầu.



300 điểm chỉ là đủ tư cách, nếu phía sau có người đá cậu ta khỏi hai mươi vị trí đầu, cho dù cậu ta có 300 điểm cũng vô dụng.




Tần Sương chỉ có thể tiếp tục càn quét, kéo điểm lên trêи.



Thi đấu tiến hành đến giai đoạn sau, người bị đào thải đã vượt quá ba phần tư, lúc này trêи người những kẻ còn lại đại bộ phận đều có không ít điểm số, chỉ cần giết thêm mấy kẻ, là có thể nhanh chóng lấy được 300 điểm, tuy nhiên việc này cũng không dễ dàng như vậy.



Bởi vì có thể tồn tại đến bây giờ đều có thực lực tương đối mạnh, hơn nữa người còn lại phân tán trong ba tầng, chỉ cần người khác không lên, hoặc là không đi xuống, điểm sẽ không tăng thái quá, như tổ ba người mặt sẹo.



Bọn họ là tổ càn quét nhất điên cuồng nhất, bản thân mặt sẹo đã lấy được 400 điểm, hai tên đồng bọn cũng đều lấy được 300 điểm, chứng tỏ tầng của bọn họ người bị đào thải tương đối nhiều, tìm kiếm những người còn lại khó khăn hơn nhiều.



Hoặc là tiếp tục tìm người, hoặc là đi đến hai tầng khác, người bình thường khi xác định mình có thể tiến vào top 20 đều sẽ bảo thủ lưu lại tầng đang ở, nhưng đám mặt sẹo có đủ tự tin, bọn họ căn bản không đợi được đến cuối cùng, khi tìm được đường đi thông lên tầng tiếp theo không chút do dự tiến hành truyền tống, chỗ truyền tống là tùy ý, tránh cho có người chuyên canh giữ ở cửa lên xuống các tầng ngắm bắn.



Tầng cao nhất trêи tháp cao đột nhiên vang lên một tiếng khen ngợi trầm trồ.



Đúng là của Thạch Sơn Loạn, nguyên nhân là tổ của mặt sẹo ba người truyền tống đến tầng số hai, là tầng Tần Sương đang ở, tuy rằng truyền tống tùy ý đến chỗ cách Tần Sương hơi xa, nhưng chỉ cần ở cùng tầng, tỉ lệ đụng phải sẽ cao hơn.



Bắt đầu nửa giờ đã bị mất mặt, Thạch Sơn Loạn gấp không chờ nổi muốn bù trở lại.



Tần Sương cũng không biết tầng của mình xuất hiện ba tên sát thần, cậu ta còn đang càn quét điểm, rất may mắn, khi đi ngang qua phát hiện hai người đang đánh nhau, cậu ta bèn tránh ở gần đó quan sát.



Nhìn nửa ngày mới phát hiện người có suy nghĩ giống mình không ít, ở nơi khác còn có hai người đang ẩn núp.



“Cậu ta phát hiện rồi.” Daley đứng ở bên trái Justin lộ ra nụ cười tán thưởng.



Ông chủ đánh cược cậu ta thắng, bọn họ đương nhiên cũng hy vọng Tần Sương lợi hại một chút, hiện tại cậu ta kém mặt sẹo khoảng 100 điểm, trận đấu bây giờ đã tiến hành được hai phần ba, điểm trêи người ai cũng không ít, muốn vượt qua không khó.



“Cũng coi như nhạy bén, nhưng thực lực chỉnh thể kém một chút.” Marina tóc đen đứng bên phải nhướng mày, dường như với việc cậu ta kém 100 điểm không vui cho lắm, nói xong nhìn về phía Justin.



Justin vững vàng nhìn chăm chú vào màn hình yên lặng bất động, như một con mãnh thú đang tìm kiếm cơ hội, đôi mắt xanh lam sâu không lường được, nhìn không thấu suy nghĩ của anh ta.



Lúc này, hai người đang tranh đấu rốt cuộc cũng phân ra thắng bại, người vóc dáng cao hơn lại thua một bậc.



Năm giây sau, vóc dáng cao hơn bị đào thải thông qua vách tường gần nhất mở cửa rời đi, máy đếm của người đó tự động tróc ra, lưu tại chỗ.



Người thấp hơn đi qua nhặt lên, đúng lúc chuẩn bị đưa điểm qua máy đếm, máy đếm trêи cổ tay cậu ta đột nhiên phát ra âm thanh, sau đó tầng màu lam bên ngoài nhanh chóng rút đi, biến thành màu trắng, máy đếm của người bị đào thải sẽ biến thành màu trắng, bất kể màu nào cũng đều giống vậy.



Người cho rằng mình là ngư ông đắc lợi người lập tức vui sướиɠ đi ra, sau đó liền bước lên vết xe đổ của đối phương, trở thành cua bị bắt trong rọ.