Thượng Tướng Tà Ác, Hôn Nhẹ Nhàng Thôi

Chương 11: Giống Như Là Đang Mời Mọc Tôi Lên Trên Cô






Tư tưởng của người đàn ông này, đến cùng có bao nhiều bẩn thỉu cùng vô sỉ?

Rõ ràng là hắn đang chơi đùa cô, thế nhưng có thể nói lời như đúng lý hợp tình như vậy, khiến cô vốn là người bị hại, nghiễm nhiên trở thành tội nhân!

Thất Dạ cũng không roc hiện tại ở nộ khí đang dâng lên trong đáy nội tâm kia không biết có thể đả thương người đàn ông này hay không, nhưng lúc này cô lại cảm giác lồng ngực như bị ép chặt, hai gò má nóng bừng, hai mắt đen nhánh, chỉ kém chút không có ngất xỉu!

Nhưng thấy mặt mày người đàn ông rạng rỡ, đáy mắt kia thần sắc mặc dù vô cùng bình thản, nhưng đuôi lông mày lại trong lúc mơ hồ có trận khí lạnh xông ra, Thất Dạ trong lòng không khỏi khiếp sợ.

Cô rất rõ ràng, có thể trở thành thượng tướng của cái đế chế vương quốc tinh cầu biến thái này, người đàn ông này nhất định phải có thực lực không gì sánh kịp, anh ta cao cao tại thượng như thế, không phải cô có thể chọc nổi!

Mẹ nó!

Trong lòng rủa thầm, cô lại không dám mắng ra miệng, chỉ là cắn chặt hàm răng, cặp mắt quật cường kia, liều mạng nguýt người đàn ông, giống như anh ta có không đội trời chung mối thù giết cha với cô vậy!

"Muốn mắng tôi?" Đối mặt với gương mặt u oán của Thất Dạ, con ngươi Gia Mậu nhẹ nhàng nhíu lại, đồng tử đen như mực, tựa như ma quỷ giết người không chớp mắt, tùy thời đều có thể đoạt mạng người!

"Không có!"

Quả đấm của Thất Dạ siết chặt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn tràn đầy huyết sắc, liều mạng nắm chặt, mới cắn răng nghiến lợi nỗ lực khạc ra hai từ trái với lương tâm này.

"Đó?"

Một đơn âm tiết không chút để ý từ môi mỏng của Gia Mậu khạc ra, đầu ngón tay của anh đang chôn ở trong Thất Dạ bỗng chốc nhất câu, đầu ngón tay mượt mà liền hung hăng chọt trúng một điểm nhạy cảm của cô gái!

Thất Dạ kêu đau một tiếng, nhưng eo cảm giác tê rần, cả người liền cũng mềm nhũn. Con ngươi chợt mở lớn, kinh ngạc nhìn chằm chằm người đàn ông, theo ngón tay chơi đùa dai của anh đặt trong khu vườn thần bí rậm rạp của cô trêu chọc ra vào mấy cái, liền thấy một cỗ chấn động lan khắp toàn thân, khiến cho đầu óc cô cũng dường như sung huyết, nóng bừng đến không cách nào suy nghĩ được nữa!

Ông trời, đây là lần đầu tiên cô gặp phải loại đối đãi khuất nhục như thế, hơn nữa còn là ở trước đám đông!

Nhưng cố tình, kỹ thuật tình ái của người đàn ông này thật không ngờ xuất thần nhập hóa, khiến cho cô cảm giác hai chân mình run rẩy, sợ đến hoàn toàn không có biện pháp gì phản kháng!

"Biểu tình này của cô, thật đáng yêu!" khóe miệng Gia Mậu khiêu khích, khuôn mặt tuấn mỹ đẹp trai bức người đã chôn vào trong tuyết mềm mại linh lung phập phồng lên xuống của cô, như có như không nhẹ cọ cô, này hai mảnh môi mỏng tà khí như được đẽo gọt bằng dao, lúc này phát ra nụ cười nhạt vui vẻ lại lành lạnh, nhạo báng: "Giống như là mời tôi. . . . . ."

Anh hơi ngưng lại, đồng tử màu mực, thoáng thấy tà mị ma quỷ khúc xạ xuất ra, hai chữ phía sau phun ra, rõ ràng lại mập mờ: "Lên trên, cô!"

Anh XX miệng chó không mọc ra ngà voi, dung mạo cao ráo tốt nhìn thì ra lại là một đại sắc lang khoác da dê!

Thất Dạ oán thầm, đôi mắt trợn tròn.

"Tức giận?" Đầu ngón tay giữ chặt cằm của cô, lông mày người đàn ông run run, nhè nhẹ giương lên.

Nói nhảm!

Thất Dạ liều mạng cắn môi dưới, mới không có mắng anh ta một câu bệnh thần kinh!

Từ đôi môi anh đào khạc ra mấy câu, lời nói nhàn nhạt êm tai: "Anh chơi đùa, cũng đã đùa qua, đã đủ thỏa mãn tâm lý biến thái của anh chưa?"

Thật không có ngờ tới, cô cư nhiên bảo trì bình thản đến mức đó, sự bình thản này so với bộ dáng hốt hoảng trốn chạy lúc trước ở trong phòng khách hoàn toàn khác hẳn, có chút thú vị!

Cánh môi khêu gợi của Gia Mậu bĩu một cái, không chút mùi vị gì cả nói: "Còn lâu mới đủ!"

Câu này âm điệu còn chưa nói xong, chẳng thèm quan tâm đến bọn họ lúc này đang ở trước công chúng, cúi người bất ngờ tập kích đôi môi mang theo ướt át sáng bóng xinh đẹp của cô.