Thuỷ Chung Như Nhất

Chương 12: Thỉnh an




Sáng sớm tháng 10 tại hoàng cung khá lạnh, Uyển linh cố gắng nhoài người thức dậy.

Vì nàng là chủ lục cung, nên mọi việc từ hôm nay nàng phải tuân thủ theo đúng cung quy. Ngay cả lịch trình hằng ngày cũng đều được Hoàng mama sắp xếp rõ ràng.

Giờ dần (4 giờ sáng), cũng không biết giờ này gà đã dậy hay chưa? Nhưng hoàng hậu nương nương như nàng phải dậy sớm để trang điểm, thay xiêm y. Sau đó, đi kiểm tra các món điểm tâm trước khi dâng lên bệ hạ dùng ngự thiện.

Giờ mão (5 giờ sáng), nàng dẫn theo Hoàng mama cùng hai nha hoàn thân cận là Nguyệt Phù và Nguyệt Cát đi kiểm tra, xem xét công việc buổi sáng của các cung điện.

Tiếp đó, là sẽ tới Diên Thọ cung để thỉnh an Thái hậu. Nhưng lúc này thái hậu không có ở trong cung nên bước này nàng không cần phải thực hiện.

Sau khi kết thúc một vòng, nàng dẫn theo Hoàng mama và đám nha hoàn về lại tẩm cung của mình để dùng điểm tâm. Sau đó chỉnh đốn lại xiêm y thêm một lần nữa để tới chính điện nhận thỉnh an của các cung phi, hoàng tử, công chúa.

Trịnh Gia Ỷ Hiên mới lên ngôi được khoảng hơn 2 năm, vì thế nên hậu cung của hắn cũng chưa được lấp đầy. Nói cách khác, là hiện tại số người trong hậu cung ít đến thảm thương, đếm đi đếm lại cũng chưa quá 20 người.

Những cung phi phân vị cao hiện tại cũng chỉ có Lâm quý phi (tòng nhất phẩm, đứng đầu tứ phi, hiện tại là Đức phi, về sau cũng sẽ gọi theo phân vị này). Tiếp đó là hiền phi (tòng nhất phẩm), quý cơ (chính nhị phẩm), chiêu dung ( tòng nhị phẩm), thục nghi (thứ nhị phẩm)... và một số cung tần phân vị thấp khác.

Các vị trí cao còn để trống rất nhiều, nên mọi người tranh dành nhau rất gay gắt.

Chưa kể, còn hơn nữa năm nữa là đến đợt tuyển tú tiếp theo. Cũng là đợt tuyển tú đầu tiên sau khi Trịnh Gia Ỷ Hiên lên ngôi. Vì vậy nên để đảm bảo địa vị của mình ổn định, thì trong khoảng thời gian này, các cung phi tại vị cần phải cố gắng nâng phân vị của mình lên hết mức có thể. Nếu không, khi đã có thêm nhiều phi tần mới nhập cung, việc tăng phân vị là điều khó có thể thực hiện được.

Giữa giờ mão, các cung phi lần lượt tập trung tại chính điện Phượng Nghi cung. Ai nấy đều mang theo nét vui cười trên mặt, những cung phi có quan hệ thân thiết với nhau thì tụ lại một chỗ ngồi nói chuyện.

Một lát sau, Đức phi cũng mang theo hai nha hoàn thân cận cùng tới.

Nhìn thấy nàng, các cung phi có phân vị thấp đều tiến tới thỉnh an. Duy chỉ có hiền phi là vẫn ngồi im tại chỗ.

Lâm Ngọc Nhi thấy vậy thì có chút nhíu mày, nhưng rất nhanh trên mặt miễn cưỡng nở ra một nụ cười giả tạo, tiến đến thỉnh an hiền phi. Ai bảo bây giờ nàng ta có phân vị cao hơn nàng cơ chứ.

Mặc dù, hiền phi và đức phi đều cùng là tòng nhất phẩm, nhưng hiền phi lại cao hơn đức phi một bậc.

Hiền phi thấy Lâm quý phi, bây giờ là đức phi tiến tới thỉnh an thì cũng gật đầu một cái cho có lệ, sau đó thì điềm tĩnh yên lặng ngồi thưởng trà. Nàng không quan tâm lắm đến việc tranh đấu của hậu cung, ai hơn ai điều đó không quan trọng. Chỉ cần nàng không phạm cung quy, sống yên ổn trong hậu cung này thì nàng đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.

Gần tới canh giờ thỉnh an, một bóng dáng lả lướt đi tới. Nàng ta vừa mới thấy Lâm Ngọc Nhi thì tiến đến thỉnh an.

“Thỉnh an đức phi tỷ tỷ”

Nghe tới hai từ “đức phi”, gương mặt Lâm Ngọc Nhi bỗng nhiên tối sầm lại. Dẫu biết rằng bây giờ mình đã bị hàng phân vị, nhưng lời nói của Vi chiêu dung khiến cho nàng cảm thấy không vui. Mặc dù những hành động của nàng ta rất đúng mực, nhưng giọng điệu của nàng ta lúc nói với nàng thì hết sức mỉa mai. Như thể là đang cười nhạo việc nàng bị hàng phân vị vậy.

“Muội muội đa lễ. Hôm nay là ngày tốt hay sao mà sắc mặt muội muội trông có vẻ rất tươi tỉnh”

Vi chiêu dung đưa khăn lên che miệng cười khẽ: “Tỷ tỷ quá khen, chẳng qua hôm nay là ngày đầu thỉnh an tân hậu, nên muội mới cố ý trang điểm nhiều hơn một chút. Hi vọng là hoàng hậu nương nương sẽ yêu thích. Tính ra, cũng lâu rồi chúng ta cũng chưa tới nơi này để thỉnh an. Muội nhớ không nhầm, mấy ngày trước còn tới Ngọc An cung của tỷ tỷ để thỉnh an đấy. Thật đáng tiếc là thời gian đó lại quá ngắn ngủi”

Lâm Ngọc Nhi càng nghe lại càng nóng mặt, nhìn vẻ mặt đắc ý của Vi chiêu dung, nàng muốn tiến lên cho nàng ta một cái tát.

Nha hoàn Hoài Tâm thấy sắc mặt của chủ tử mình có biến thì vội giật ống tay áo, ý chỉ muốn nàng ta bình tỉnh lại.

Lâm Ngọc Nhi cũng không phải là kẻ ngốc, hôm qua nàng mới bị hàng phân vị, cũng chưa điên tới mức hôm nay lại gây sự với cung phi. Chưa kể đến việc, đây lại là sân viện của tân hoàng hậu.

Giật mạnh ống tay áo ra khỏi tay của Hoài Tâm, Lâm Ngọc Nhi tức tối ngồi vào vị trí của mình. Trước khi đi, nàng ta còn không quên buông một câu cảnh cáo. . ngôn tình sủng

“Chiêu dung muội muội, ta khuyên muội một câu. Ăn thì có thể ăn bậy, nhưng nói thì chớ nói bậy. Vạ từ miệng mà ra, cẩn thận có một ngày, gặp tai hoạ cũng không biết chừng”

Nghe một lời như vậy từ miệng Lâm Ngọc Nhi, Vi chiêu dung vô cùng tức tối, nàng ta hậm hực nhìn theo bóng dáng của Lâm Ngọc Nhi, sau đó khinh bỉ nói:

“Nhìn dáng vẻ đắc ý của nàng ta kia, chắc vẫn tưởng mình còn là quý phi đấy. Rồi có một ngày ta cũng sẽ dẫm nát nàng ta xuống dưới chân”

Nha hoàn nghe chủ tử của mình nói như vậy thì bị doạ sợ, vội tiến lên ngăn cản:

“Nương nương, ở đây đông người, nương nương chớ có nói bậy, để người khác nghe thấy lại không hay”

“Ở đây chỉ còn ta với ngươi, ta nói nhỏ như thế, sợ gì người khác nghe cơ chứ”

Nói xong, nàng ta õng ẹo đi đến hành lễ với những phi tần có cấp bậc cao hơn, sau đó quay về chỗ của mình rồi ngồi xuống.

Thấy đã tới giờ, các cung phi lại đến đông đủ. Hoàng mama tiến vào trong bẩm báo với Uyển Linh.

Uyển Linh lúc này đang nằm sỏng soài trên ghế tựa. Dậy sớm là một việc quá sức mệt mỏi với nàng.

Miễn cưỡng chỉnh lại y phục, sau đó dẫn theo hai nha hoàn ra ngoài chính điện.

Thấy hoàng hậu nương nương đến, hàng loạt các cung phi đều đứng lên.

Sau khi Uyển Linh ngồi yên vị xuống ghế, các phi tần quy cũ đồng loạt thỉnh an.

Uyển Linh thấy những cử chỉ cứng nhắc của các nàng như vậy thì cũng không lấy làm ngạc nhiên. Mọi người trong cung chẳng khác gì một cái máy vậy.

“Các muội muội miễn lễ. Ngồi xuống cả đi”

“Tạ ơn hoàng hậu nương nương”

Uyển Linh nhàn nhã ngồi uống trà, đợi mọi người đã ngồi xuống hết thì mới từ từ quan sát.

“Quả thật ai nấy đều là mỹ nhân nha”

Nàng cười cười, sau đó đưa tay ra hiệu cho Nguyệt Cát và Nguyệt Phù đang đứng phía sau tiến xuống dưới phát quà gặp mặt.

“Đây là lần đầu tiên gặp mặt. Ta cũng có chút quà tặng các muội. Hi vọng các muội sẽ thích”

“Tạ tỷ tỷ”

Từ trên xuống dưới, Nguyệt Phù và Nguyệt Cát xem trên phân vị mà sẽ đưa phần quà khác nhau.

Trước khi nhập cung, bọn họ đã chuẩn bị sẵn quà từ trước. Dựa vào danh sách mà bọn họ có được, bao gồm tên tuổi, phân vị, sở thích, quan hệ họ hàng…mà chuẩn bị phần quà sao cho phù hợp.

Đầu tiên là Hiền phi, vì hiện tại cấp bậc của nàng ta cao nhất, lại là nữ nhi của thái phó, am hiểu văn chương, tính tình nho nhã. Nên Uyển Linh đã chuẩn bị cho nàng một tập thơ cổ, kèm theo đó là một cây trâm ngọc bích nạm vàng có hình hoa mai. Thể hiện sự nho nhã, thanh tao, tri thức. Quả nhiên, khi nàng ta vừa nhận được thì yêu thích không buông tay. Nhất là tập thơ cổ kia, nàng và phụ thân đều yêu thích, chỉ là trên đời này chỉ có duy nhất một quyển, không phải ai muốn là đều có được. Không ngờ hôm nay, hoàng hậu nương nương vậy mà lại tặng cho nàng.

Nàng kích động đưa mắt lên nhìn Uyển Linh, sau đó gật đầu cảm tạ. Uyển Linh hiểu ý liền nở ra một nụ cười đáp lễ.

Tiếp đến là Lâm Ngọc Nhi, mặc dù bây giờ nàng ta đã bị hàng vị, nhưng Uyển Linh vẫn tặng phần quà đã chuẩn bị từ trước. Đó là một bộ trang sức bằng vàng, được làm bởi tay các nghệ nhân cung đình Minh Lang quốc.

Lúc Nguyệt Cát đưa đến tay nàng ta, thì các cung phi còn lại nhìn chằm chằm không chớp mắt. Bởi vì mức độ tinh xảo và độ trân quý của nó quả thật không tầm thường. So với tập sách cũ kỹ của hiền phi thì quý giá hơn nhiều. Duy chỉ có hiền phi là không nghĩ thế, dù sao thì hơn ai hết, nàng hiểu được hoàng hậu đã dụng tâm đến như thế nào khi chuẩn bị quà cho nàng. Mặc dù bộ trang sức bằng vàng kia quả thật rất quý giá, nhưng đối với người không ham vật chất như nàng thì những thứ đó rất tầm thường.

Lâm Ngọc Nhi thấy bộ trang sức bằng vàng chói loá kia thì cũng yêu thích không thôi, nàng lên tiếng cảm tạ, sau đó sai nha hoàn của mình nhận lấy.

Các cung phi khác thì tuỳ theo cấp bậc cao thấp mà sẽ có quà tặng khác nhau như vòng tay, trâm cài, hoa tai….

Sau khi đã phân phát quà xong, Nguyệt Cát và Nguyệt Phù trở lại vị trí của mình. Uyển Linh cũng cùng các phi tần nói dăm ba câu cho có lệ rồi cho họ cáo lui.