Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 1000: Hỏa Vực Viêm Quân




     Bộ tiên bảo này dùng tinh vòng làm trung tâm, năm chiếc nhẫn ngũ hành làm cơ sở, chính là đặc biệt luyện chế vì tiên thuật thứ nhất tam giới lục đạo.

Lúc trước vị trưởng lão mập lùn của Nguyên Phong Sơn đưa ra phương hướng luyện chế, cũng đại khái chính xác.

Nhưng vị thần linh Hỏa bộ này luyện bảo ngàn năm, trình độ cao hơn, đã tiến hành thay đỏi ở những chi tiết nhỏ bé.

Bởi vậy bộ tiên bảo này so với suy nghĩ trước kia của Tô Đình còn bất phàm hơn.

"Xấu như vậy sao?"

Tiểu tinh linh kéo tay Tô Đình qua, đưa tới trước mắt đánh giá một cái, vẻ mặt đầy ghét bỏ, nói: "Còn ngũ quang thập sắc, phục trang đẹp đẽ, quá phong tao..."

Tô Đình sờ sờ mặt, nhìn về phía Hứa lão.

Hứa lão méo mặt, cảm thấy không biết nói gì.

"Vị này là?" Hứa lão nhìn Tô Đình.

" Môn hạ Tử Tiêu Cung."

Tô Đình nghiêm mặt nói ra: " Thân truyền của Tổ sư."

Hứa lão hơi biến sắc mặt, thi lễ nói: "Tham kiến thượng thần."

Tiểu tinh linh buông tay Tô Đình xuống, đáp lễ lại, nói: "Tôn thần."

Hứa lão hơi thoáng cảm khái, nói ra: "Năm đó lão phu đã từng gặp Thanh Nguyên tổ sư, bây giờ được phong thành thần linh Hỏa bộ lây vì dính mấy phần khí vận của Đạo Tổ, mới có phúc duyên như vậy."

Tiểu tinh linh kinh ngạc nói: " Năm đó tôn thần cùng tổ sư có giao tình?"

Hứa lão cười nói: "Năm đó ta từng thay tổ sư luyện bảo, tài liệu dùng chính là thân thể Viêm tôn thần, cũng chính bởi vậy nên lão phu bị Viêm Quân giết chết, hồn phách leo lên Phong Thần bảng, bây giờ phong thành Hỏa bộ thần linh, còn làm việc dưới quyền Hỏa Đức tinh quân."

Tiểu tinh linh lại thi lễ, dùng lễ của vãn bối.

Hứa lão vội thi lễ lại nói: "Thế này thì không được."

Tô Đình chỉ cúi đầu nhìn bộ tiên bảo trong tay này, tính toán xem mình có bộ tiên bảo này, sau này thi triển tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo thì uy năng có thể tăng lên bao nhiêu lần.

Nhưng đúng vào lúc này, trong lòng của hắn đột nhiên run lên, nhìn sang phía hỏa vực.

Tiểu tinh linh cũng lập tức nhíu mày, lộ ra vẻ không vui, quay sang nhìn.

Thần vị của Hứa lão tuy rằng không thấp, nhưng so với Chân Tiên thì tu vi thần lực vẫn kém, lúc này mới phát hiện có khác thường, vội vàng quay sang nhìn.

Chỉ thấy trong hỏa vực lộ ra hai đạo quang mang.

Kia rõ ràng là quang mang bắn ra từ hai con mắt.

Đôi mắt kia hừng hực, tựa như nham tương ngưng tụ thành, xuyên thấu qua ngọn lửa, nhìn lại, tràn đầy vẻ dữ dằn phẫn nộ.

"Viêm tôn?"

Tô Đình mở ra thiên nhãn, chỉ thấy trong hỏa vực có một cự thú.

Hai đạo quang mang này chính là hai mắt của cự thú.

Giờ khắc này, ánh mắt của Viêm tôn nhìn tới trên người tiểu tinh linh.

"Nhìn cái gì?"

Tiểu tinh linh nhíu lông mày lại, nói ra: "Năm đó tổ sư đánh chết ngươi, ngươi không dám gây sự với Đạo Tổ, bây giờ lại cho rằng bản cô nương mềm yếu là có thể bắt nạt? Dù Thần vị của ngươi không thấp, nhưng cũng chỉ là có thể so với Tán Tiên đỉnh phong, bản cô nương không cần dùng chí bảo, chỉ dựa vào bản lĩnh của chính mình đã có thể đánh cho hung thú nhà ngươi thành một con chó!"

Hứa lão nghe được lời nói hung hãn như vậy, thần sắc cổ quái, nhìn về phía Tô Đình, mang theo vẻ đồng tình.

Ông vốn còn muốn chúc mừng Tô Đình thành tựu Chân Tiên, nhưng hôm nay xem ra, cô nương này so vớiTô Đình còn hung hãn hơn nhiều.

"..."

Tô Đình hoàn toàn không còn gì để nói.

Tiểu tinh linh kích động, cũng mở ra thiên nhãn, nắm chặt nắm đấm, vung vung lên.

Nếu để nàng động thủ thật thì hung thú này thật sự sẽ bị nện thành chó.

Tô Đình đang lo lắng có nên giúp nàng ngăn cản đối phương hay không, thuận tay dùng Trảm Tiên Phi Đao, chém cho viêm tôn bất hủ bất diệt này chết đi, nhưng nhớ tới hậu quả khi chém giết thiên thần thì mới coi như thôi.

"Rống!"

Viêm tôn nổi giận gầm lên một tiếng, không chịu nổi khiêu khích như vậy, bốn vó đạp mạnh, ngọn lửa ngút trời.

Thấy hung thú này muốn xông ra bên ngoài hỏa vực.

Trong mắt tiểu tinh linh lộ ra vẻ lạnh lẽo, siết chặt nắm đấm.

Nhưng mà đúng vào lúc này, lại có một cỗ ngọn lửa hóa thành bàn tay, ấn viêm tôn vào trong hỏa vực.

Ngọn lửa này được thao túng đến xuất thần nhập hóa.

Lục Áp là trân bảo trong ngọn lửa, Tô Đình được thần quang của hắn, lại tu thành Bát Thủ Hỏa Long Đạo, khống chế ngọn lửa cũng coi như đăng đường nhập thất, nhưng nhìn thấy phía trước cự chưởng bằng ngọn lửa kia, trong lòng nghiêm nghị.

Không hổ là Hỏa Đức tinh quân,

Chính thần đứng đầu Hỏa bộ.

"Không được lỗ mãng."

Một giọng nói bình thản từ hỏa diễm truyền đến.

Hứa lão khom người thi lễ, nói: "Tham kiến Hỏa Đức tinh quân."

Tiểu tinh linh lại lộ vẻ lạnh lùng, có chút không vui.

Tô Đình dùng thiên nhãn thấy ở chỗ sâu hỏa vực, có một người chầm chậm đi tới.

Người này mạo như thanh niên, ngũ quan tuấn lãng, chỉ là lông mày mang theo vẻ kiệt ngạo bất tuần, hắn mặc áo bào đỏ như ngọn lửa, đầu đội cao quan, quanh thân lượn là ngọn lửa, khí tức cực mạnh.

Viêm tôn bị hắn dễ dàng ngăn chặn, không nhúc nhích được.

" Hỏa Đức tinh quân là chính thần đứng đầu Hỏa bộ, nhưng hắn so với Lôi Bộ Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn thì hơi thấp một bậc, chắc là cùng cấp với Chân Tiên thượng tầng."

Trong lòng Tô Đình hiện lên ý niệm như vậy, thầm nghĩ: "Ta có một bộ tiên bảo này tới tay, có lẽ còn có thể đấu cùng hắn một trận, nhưng tiểu tinh linh thì khác, nàng chính là thiên địa Chân Thần, cũng có có thể so với Chân Tiên thượng tầng, còn được Tử Tiêu Cung dạy bảo, chính diện đánh nhau thì có thể vượt trên viêm quân, nhưng... Nếu tăng thêm một chiếc gương cổ kia, mười viêm quân cũng không thành vấn đề."

Theo ý niệm trong lòng Tô Đình chớp động, Viêm quân đã đứng ở biên giới hỏa vực, thần sắc lãnh đạm, nhưng cũng hơi ngưng trọng.

Trước đó U Minh Chân Quân Tô Đình cùng Chân Thần của Tử Tiêu Cung so tài một trận tại Thiên Đình.

Lúc ấy không ít tiên thần đều đã phát giác, trong lòng đều nghiêm nghị.

Nhưng hỏa vực cách rất xa, nên đến không lắm rõ ràng.

Đối với Hứa lão cùng Viêm tôn, đều không có phát giác.

Nhưng Hỏa Đức tinh quân lại thấy nhất thanh nhị sở.

" Cổ kính của năm đó Thanh Nguyên tổ sư, bản tọa cũng là gặp qua."

Viêm quân bình thản nói: "Không ngờ sau khi tổ sư thành đạo, cổ kính cũng không hóa đạo, mà ban cho hậu bối là ngươi, xem ra ngươi ở Tử Tiêu Cung quả thật có địa vị không thấp."

Tiểu tinh linh nghiêng nghiêng đầu, nói ra: " Hỏa Đức tinh quân? Cũng là người năm đó bị tổ sư tiêu diệt kia?"

Vẻ mặt Viêm quân vẫn như thường, nói ra: "Chính là Thanh Nguyên tổ sư, đưa ta lên vị trí chính thần Hỏa bộ, nhưng cũng là chuyện cũ trước kia, không biết hôm nay, hai vị đến chỗ này, có gì chỉ giáo?"

Tô Đình vừa cười vừa nói: "Chỉ là luyện chế ra một bộ tiên bảo, tới đây thu hồi thôi, nào có chỉ giáo gì? Khi nãy là Viêm tôn không nén được, mà không phải chúng ta khiêu khích."

Viêm quân nhìn về phía Tô Đình, chầm chậm nói ra: "U Minh Chân Quân, gần đây danh tiếng cực thịnh, quả nhiên danh bất hư truyền, vị Chân Thần của Tử Tiêu Cung này cũng cực kì bất phàm. Hai vị là khách, đã tới..."

Tô Đình đang muốn cự tuyệt.

Nhưng tiểu tinh linh lại nói: "Nghe nói hỏa vực có chín khu vực, ở nơi trung tâm nhất cóTam Hỏa diễm, danh xưng là tiên hỏa chân diễm, bản cô nương đã sớm muốn kiến thức một phen."

Tô Đình nghe vậy thì khẽ giật mình, nhìn sang.

Tiểu tinh linh liếc hắn, khẽ gật đầu rồi chợt thu hồi ánh mắt.

Trong lòng Tô Đình lập tức hiểu được tiến vào hỏa vực nhất định có ích.