Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 1002: Thiên Hoa Hỏa Dịch sinh dị biến




     Tầng thứ bảy Hỏa vực.

Trong phủ đệ của Hỏa Đức Tinh Quân .

"Nơi này có Thiên Hỏa Bảo Dịch."

Hỏa Đức Tinh Quân lấy tới một bầu rượu, tựa như dùng bạch ngọc chế thành, nhưng bên trong lại càng thêm hừng hực, ánh sáng đỏ lưu chuyển, tựa như nham tương.

Trước mặt hắn có ba chén bạch ngọc, khi hắn nghiêng bầu rượu rót xuống, rượu trong hũ lại như nham tương chảy xuống.

Khí tức hết sức hừng hực dường như bị nhốt ở trong đó.

Ánh mắt Tô Đình ngưng lại, nhưng cũng có chút hâm mộ.

Cho tới nay, Tô mỗ hắn luôn muốn có thể dùng một bộ đồ uống trà cấp độ tiên bảo.

Nhưng dù sao hắn đắc đạo thành tiên chưa lâu, tích lũy cũng không nhiều, khó khăn lắm mới luyện thành một bộ này tiên bảo, đã hao hết gia tài.

Thế nhưng Hỏa Đức Tinh Quân này dùng bầu rượu chén rượu đều là do bạch ngọc chế thành, chất ngọc có phẩm giai rất cao, đã thuộc về cấp độ tiên ngọc, óng ánh trơn bóng, vào tay ôn lương, đồng thời còn khắc họa trận pháp, thu tất cả vẻ hừng hực vào bên trong.

"Bảo bối tốt."

Tô Đình không khỏi cảm khái một tiếng.

Vẻ mặt Viêm Quân lãnh đạm, nói ra: "Chỉ là một bình Thiên Hỏa Bảo Dịch mà thôi."

Tô Đình sờ lên cằm, vừa cười vừa nói: "Tô mỗ nói là bầu rượu chén rượu này lại là cấp độ tiên bảo, quả thực là khiến người ta hâm mộ."

Viêm Quân liếc hắn một cái thật sâu, mới nói: "Chỉ là chén ngọc mà thôi, nếu Chân Quân cảm thấy thú vị thì cầm thêm một lúc, xem xét tường tận rồi đi tìm tài liệu, luyện chế một bộ."

Nụ cười của Tô Đình hơi cứng đờ, trong lòng thầm mắng một tiếng quỷ hẹp hòi.

Theo đạo lý thì Viêm Quân nói câu chỉ là chén ngọc mà thôi, nếu Chân Quân cảm thấy thú vị... Phía sau câu nói này, không phải là sẽ tặng cho Chân Quân sao?

Kẻ này hoàn toàn không ra bài theo đạo lý.

"Mời Chân Quân."

Viêm Quân làm ra thế mời, lại nhìn về phía tiểu tinh linh, nói: " Mời tôn thần."

Tiểu tinh linh giơ chén ngọc lên, nhìn thoáng qua, uống một hớp, hơi nhắm mắt, mới nói ra: "Đối với Tiên gia cũng rất có ích, đáng tiếc ta là sinh linh sinh ra từ thần thụ, mà không phải sinh ra từ hỏa diễm, nếu không thì lợi ích đối với ta đã lớn hơn một chút."

Tô Đình nghe vậy, khẽ ngửi một ngụm, chỉ cảm thấy chóp mũi hừng hực, gần như nhói nhói, hoàn toàn không thể ngửi ra hương vị, chần chờ một chút mới há miệng uống vào một chén Thiên Hỏa Bảo Dịch này.

Thiên Hỏa Bảo Dịch này rõ ràng là Thiên hỏa cô đọng thành dịch, không có hương vị gì, vào cổ họng chỉ thấy hừng hực, hóa thành một ngọn lửa.

Đều nói rượu mạnh vào họng như hỏa thiêu, tiên tửu có mạnh hơn cũng không bằng Thiên Hỏa Bảo Dịch.

"Rượu ngon."

Tô Đình buông chén ngọc xuống, chỉ cảm thấy một luồng Thiên hỏa từ trong cổ họng chảy xuống, tràn lan trong lồng ngực, đốt đến ngũ tạng lục phủ rồi toàn thân, trong nháy mắt, tinh thần cả người đều tăng lên rất nhiều.

Cần biết rằng hắn là Chân Tiên, lúc này chưa từng đấu pháp, không có tiêu hao, chính là tinh khí thần cường thịnh.

Nhưng Thiên Hỏa Bảo Dịch này vẫn để hắn cảm thấy mừng rỡ.

Kì thực chính là có một tia trợ giúp đối với Nguyên Thần Tiên gia của hắn.

Nếu là Tán Tiên thì sẽ có ích càng rõ ràng hơn.

Nếu đổi lại là Dương thần, có thể trong chớp mắt, Dương thần sẽ tăng tới cảnh giới đỉnh phong.. . Còn những người trời sinh thể chất bất phàm, ngũ hành thuộc hỏa thì có ích lại càng rất nhiều.

Nhưng điều kiện tiên quyết là không bị Thiên hỏa nhập thể thiêu chết.

"Dưới Tiên gia, không người nào có thể uống Thiên Hỏa Bảo Dịch vào, nếu không thì nhất định sẽ bị thiêu cháy thành tro bụi, chỉ có Tiên gia đạo thể mới có thể chịu được."

Viêm Quân chầm chậm nói ra: "Ta đã là chính thần trên Phong Thần bảng, tuy Thần vị cao, nhưng thần lực cũng bị giới hạn, muốn tăng thêm một tia, chỉ có thể dựa vào hương hỏa nguyện lực, ngoài ra thì không còn cách nào khác."

Hắn nói lời này vô cùng sáng tỏ, chính là nói Thiên Hỏa Bảo Dịch đúng là vô cùng trân quý, nhưng lại vô dụng đối với bản thân hắn.

Tô Đình nghe vậy, trong lòng thầm nghĩ: " Mỗi ngày người này đều uống Thiên Hỏa Bảo Dịch, nhưng nghe ý của hắn thì Thiên hỏa trân quý như thế, bảo dịch có thể trợ giúp Chân Tiên nhưng cho hắn uống thì đều lãng phí rồi?"

Viêm Quân lại một chén cho Tô Đình rót, cũng rót cho tiểu tinh linh một chén, lại rót cho mình một ly.

Đầu tiên là hắn nâng chén uống cạn, mới nói ra: "Uống xong một bình này, ta dẫn các ngươi đi tầng hỏa vực thứ tám."

Tô Đình nhìn hắn uống vào chén Thiên Hỏa Bảo Dịch này,

Trong lòng không khỏi dâng lên suy nghĩ đúng là phung phí của trời, thầm nghĩ: "Đây là chà đạp bảo vật."

Dù nghĩ như vậy, nhưng trên mặt hắn vẫn mang theo nụ cười, uống Thiên Hỏa Bảo Dịch trong chén ngọc vào.

Nhưn một chén này vào miệng lại không tản ra trong lồng ngực, tiếp tục hỏa luyện Chân Tiên thể phách của hắn, mà là bay thẳng trên đầu.

"Tình huống như thế nào?"

Trong lòng Tô Đình giật mình, thầm nghĩ: "Tửu kình bay lên? Tửu lượng của Tô mỗ kém như vậy?"

Một luồng khí hừng hực này bay thẳng tới não hải, vậy mà đều tập trung vào Nê Hoàn cung ở mi tâm, xâm nhập vào trong thức hải.

Việc này không khỏi khiến Tô Đình cảm thấy nghiêm nghị, trong lòng dâng lên cảm giác nguy cơ.

Trong thức hải là vị trí Nguyên Thần Tiên gia.

Tu hành đến cấp độ này, Chân Tiên đạo thể bị hủy đi cũng có thể trùng sinh, mà Nguyên Thần Tiên gia mới là căn bản.

"Viêm Quân sao dám trắng trợn xuống tay với ta như thế?"

"Trước đó lại không có một chút dấu hiệu?"

"Huống chi tiểu nha đầu cũng ở đây."

"Tình huống không đúng."

Trong lòng Tô Đình dâng lên cảm giác kinh hãi khó tả.

Nhưng một cỗ Thiên hỏa này tràn vào thức hải của hắn, biến thức hải tựa như mê vụ thành một biển lửa.

Nhưng sáu vầng trăng sáng trên bầu trời vẫn như trước, ánh trăng chiếu khắp Cửu Thiên Thập Địa, biển lửa đều ở dưới ánh trăng.

Lục Nguyệt Bất Tịnh Quan đủ để chiệu rọi tất cả khí tức bất thiện từ bên ngoài, từ đó vạn tà bất xâm.

Nhưng ánh sáng từ sáu vầng trăng đồng thời không thể đánh tan ngọn lửa này.

"Ngọn lửa này cũng không phải là ác lửa."

Tô Đình nghĩ như vậy, mà trong chớp mắt ngọn lửa kia lại phóng tới mười hai tầng lầu.

Từ tầng lầu thứ nhất, lan dọc lên phía trên mà đi, cho đến tầng mười một.

Trong tầng mười một.

Nguyên Thần Tiên gia của Tô Đình chính là tầng lâu này.

Năm tòa Tiên thành đã bị Nguyên Thần Tiên gia của hắn chiếu sáng ba thành, tượng trưng cho tu vi của hắn đã tới Chân Tiên tầng ba.

Nhưng đúng vào lúc này, ngọn lửa bay lên, bao trùm năm tòa Tiên thành.

Mà sau một khắc, ngọn lửa bao trùm năm tòa Tiên thành, nhưng lại bay lên vầng trăng sáng trên bầu trời kia.

Một vầng trăng sáng kia tượng trưng cho Nguyên Thần Tiên gia của Tô Đình.

Bên trong còn có hồ lô của Lục Áp Đạo Quân , cũng chính là thần quang của Lục Áp Đạo Quân , cũng là gông xiềng.

Trong khoảnh khắc, chỉ thấy Nguyên Thần Tiên gia của Tô Đình cũng bị ngọn lửa nuốt mất.

Một vầng trăng sáng bị thiêu đốt thành ngọn lửa.

Tựa như mặt trời chói chang.

Chỉ là chỉ trong một chớp mắt tiếp theo.

Ngọn lửa đột nhiên thu lại.

Trăng sáng vẫn vẫn là trăng sáng.

Ánh trăng vẫn trong như nước.

Chỉ là Trảm Tiên Hồ Lô ở bên trong đã hóa thành một áng lửa, giống như bị hòa tan vậy.

" Nguyên Thần Tiên gia của ta dường như đã bắt đầu tan đi thần quang của Lục Áp Đạo Quân ?"

Tô Đình thầm nghĩ: "Hẳn là... Đây cũng là con đường Lục Áp Đạo Quân cho ta? Phòng ngừa gông xiềng của hắn trở thành gông xiềng của ta? Cuối cùng thần quang thuộc về ta, nhưng cũng sẽ không trở thành gông xiềng của ta?"

Chính là tiểu tinh linh cũng chưa từng nghĩ đến, hai chén Thiên Hỏa Bảo Dịch lại có thay đổi lớn thế này.

"Chân Quân?"

Viêm Quân chau mày, lại nói: "Ngươi sao thế?"