Sau bảy ngày.
Tô Đình đi trên đại địa phương tây.
Nhưng lần này, hắn không tiếp tục cố áp chế bản thân nữa.
Hắn bắt đầu cảm ngộ đại đạo, bắt đầu vận chuyển công pháp.
Tiễn cảnh mỗi một ngày đều cực kì rõ ràng.
Hắn đã áp chế việc tu hành ba mươi hai năm.
Sau khi một lần nữa phóng thích, giống như nước vỡ đê, ngày càng tăng vọt.
"Chân Tiên đỉnh phong..."
Năm đó Tô Đình trải qua đại đạo chân hỏa chiếu rọi, đã cảm ngộ qua cảnh giới Chân Tiên tầng năm.
Hắn chỉ thiếu tích lũy.
Hắn không có thời gian lắng đọng, không có tu hành lâu dài, không từng bước một đi trên con đường đã rõ ràng này.
Mà tới bây giờ, chỉ mới bảy ngày mà hắn có cảm giác tích lũy của mình đã đến mức đủ để đạp phá Chân Tiên tầng năm.
"Bảy ngày qua, đừng nói là đối với tiên thần, cho dù là phàm phu tục tử, cũng là khoảng thời gian nháy mắt."
Tô Đình ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng đầy cảm khái, chậm rãi nói: "Đây chính là kỳ tài ngút trời, khoáng thế kỳ kiệt, thiên cổ tuấn ngạn, cái thế anh hào... Khoảng cách tới Chân Tiên đỉnh phong, cảnh giới Tiên gia chí cao chỉ còn nửa bước."
Đến tình trạng bây giờ, hắn đã có tư cách bước tới tầng năm, ánh trăng trong Nguyên Thần chiếu rọi tòa tiên thành thứ năm.
Nếu như hắn vẫn là Thiên Đình U Minh Chân Quân , như vậy bây giờ hắn tất nhiên đã bế quan, thử nghiệm bước qua một bước này.
Nhưng bây giờ hắn là phản thần Thiên Đình, là đào phạm của tam giới.
Một bước này nếu trực tiếp trèo lên Chân Tiên đỉnh phong cảnh, cũng sẽ khiến x mưu đồ sau cùng của mưu đồ diễn ra.
Nhưng nếu một bước này có chút sai lầm, hoặc là trong quá trình bị ngăn trở, như vậy hắn sẽ triệt để bại lộ trong mắt chư thiên tiên thần.
Không tới cảnh giới Chân Tiên chí cao, chắc chắn sẽ có họa sát thân.
Lần này, không có cảnh tượng hỗn loạn như khi Chính Nhất thu lại khí vận đạo môn, cũng không có cảnh tượng hỗn loạn khi chém giết Lôi Bộ Tổng binh sứ giả, hắn chưa hẳn thoát khỏi tay các vị đại năng giả cấp độ Chân Tiên đỉnh phong... Như Đạo Nguyên Tiên Tôn, như Hoán Hoa tiên tử, như Lữ Dương Tiên Tôn, như Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế , Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, thậm chí có thể sẽ có Đạo Huyền Tiên Ông, đều vô cùng có khả năng xuất thủ vào lúc này.
"Có thể đột phá Chân Tiên đỉnh phong, lại không thể trong nháy mắt đột phá cảnh này."
"Hoặc là lại lần nữa tích lũy, hậu tích bạc phát, trong chớp mắt đột phá cảnh này, chiếu rọi năm thành đều thông triệt."
"Hoặc là... Lại có chuyện như lần trước để che giấu, hấp dẫn ánh mắt của chư thiên tiên thần, minh tu sạn đạo, ám độ trần thương."
"Thế nhưng thời cơ ở đâu?"
Tô Đình chau mày, thầm nghĩ: "Hay là trèo lên lên thiên giới, tập sát Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế ? Nếu chém Bạch Hổ kia, động tĩnh gây ra nhất định chỉ mạnh chứ không yếu so với Lôi Bộ Tổng binh sứ giả vẫn lạc."
Nhưng việc này hoàn toàn không thể nào làm được.
Không nói tới chuyện hắn có thể dùng bản lĩnh Chân Tiên tầng bốn, đánh bại Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế , đồng thời chém giết nó hay không.
Chỉ riêng lúc hắn xuất thủ đã đủ để thu hút ánh mắt của chư thiên tiên thần.
Chém Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế làm thiên cơ hỗn loạn, nhưng hắn lại bị chư thần nhìn chăm chú, triệt để bại lộ thì có ý nghĩa gì?
"Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế , sớm muộn gì cũng phải chém."
Tô Đình sờ lên cằm, lầu bầu nói: "Nhưng việc này còn phải suy nghĩ tỉ mỉ một chút."
——
Lăng Tiêu Bảo Điện.
Thiên Đế chắp hai tay sau lưng, cúi nhìn phía dưới.
Tứ đại thần tướng quỳ sát ở phía dưới, không dám vọng động.
" Trú đời Chân Tiên của Thủ Chính Đạo Môn- Chính Nhất, lên trời cầu kiến."
"Tuyên!"
"Tuyên Chính Nhất của Thủ Chính Đạo Môn yết kiến!"
"Đệ tử Chính Nhất, bái kiến Đế Quân."
Ngoài điện có một đạo nhân tuổi trẻ đi đến, tướng mạo tuấn tú, khí độ lạnh nhạt, lông mi bình tĩnh chầm chậm đi tới, nhưng nhất cử nhất động như tự nhiên mà thành, dường mang theo vết tích đại đạo.
Đây là trú đời Chân Tiên của Thủ Chính Đạo Môn.
Vừa mới đạp phá Chân Tiên đỉnh phong, đồng thời tụ hợp khí vận đạo môn.
Trên thế gian, chỉ có Thiên Đình Đế Quân, cao hơn hắn một bậc.
Ngoài ra , bất kỳ Chân Tiên nào , bất kỳ tiên thần nào đều kém hắn.
Bao gồm cả Đạo Nguyên Tiên Tôn của Thủ Chính Đạo Môn.
Thậm chí là vị Quảng Nguyên Cổ Nghiệp Thiên Tôn kia.
Toàn bộ Thiên Đình tụ hợp lại, có thể so với một vị Đạo Tổ, mà dù là Thiên Đình Đế Quân, coi như là nửa Đạo Tổ... Nhưng ngoài Đế Quân ra, vị đạo nhân trẻ tuổi trước mắt này mới là người gần đạo nhất giữa thiên địa, trong tam giới lục đạo.
"Chính Nhất, ngươi có biết tội của ngươi không?"
"Đệ tử biết tội."
"Tội ở đâu?"
"Chưa xin chỉ thị, chưa từng báo cáo Thiên Đình đã lấy khí vận đạo môn, tập trung vào bản thân, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục."
"Ngươi vẫn biết ngươi tụ tập là khí vận đạo môn." Thiên Đế chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Ngươi có cho rằng tụ tập khí vận thiên địa chính là Đạo Tổ hay không? Chẳng lẽ ngươi đột phá Chân Tiên đỉnh phong là thật sự cho rằng có thể áp đảo phía trên Thiên Đình? Ngươi làm ra chuyện lớn thế này lại chưa từng báo rõ với Thiên Đình, không khác gì khinh thường Thiên Đình! Tội ngươi làm lần này còn nặng hơn cả phản thần Tô Đình!"
"Đệ tử hiểu rõ." Chính Nhất nói ra: "Lúc trước đệ tử tọa trấn Thủ Chính Đạo Môn, làm tiên một núi, cho nên là Địa Tiên... Bây giờ tụ hợp khí vận đạo môn, chính là Chân Tiên đạo môn, cho nên lên trời, thỉnh cầu Đế Quân ban cho vị trí Thiên Tiên."
"Ngươi dường như không hề sợ hãi, thật sự cho là trẫm không thể diệt ngươi?" Đế Quân lạnh giọng nói.
"Đệ tử tự biết đại tội, nguyện lấy công chuộc tội." Chính Nhất đáp như thế.
"Làm gì để lấy công chuộc tội?"
"Tử kim bạch hắc thanh, ngũ sắc tiên liên vốn đồng căn."
"Trẫm biết chuyện này." Sâu trong đáy mắt Thiên Đế hiện lên một một tia kỳ dị nói ra: "Trong ngũ sắc tiên liên, Tử Liên biểu tượng khí vận đạo môn, Kim Liên biểu tượng khí vận triều đình, bạch liên hóa người lại bái nhập làm môn hạ Đạo Tổ, hắc liên hóa thành chân thân Ma Tổ, Thanh Liên có thể thai nghén thần khu."
"Ngũ sắc tiên liên vốn đồng căn." Chính Nhất bình thản nói: " Bây giờ đệ tử tụ hợp khí vận đạo môn, như hóa thân Tử Liên, không thua gì Ngọc Linh tiên tử do bạch liên hóa thân, không thua gì Ma Tổ do hắc liên hóa thân... Bây giờ đệ tử có thể xem xét biết vị trí hắc liên, đồng thời dựa vào đệ tử Thủ Chính Đạo Môn, hợp lực tru diệt hắc liên, chặt đứt một mối họa lớn trên thế gian."
"..."
Thiên Đế trầm mặc hồi lâu, trong ánh mắt lóe lên dị sắc, không khỏi khiến tiên thần phía dưới cũng cảm thấy e ngại, có lẽ cũng chỉ có Chính Nhất có tu vi gần với Đế Quân, mới có thể nhẹ nhàng như thế, đối diện cùng Đế Quân.
"Đế Quân nghĩ như thế nào?"
"Tốt!"
Thiên Đế chậm rãi nói ra: "Nếu bây giờ ngươi có thể tru diệt hắc liên, chặt đứt căn cơ ma đạo, loại trừ Ma Tổ hiện nay, trẫm sẽ đặc xá tội ngươi tự tụ tập khí vận đạo môn, còn ban thưởng ngươi vị trí Thiên Tiên, danh hào Tru Ma Đại Đạo Quân, chức nhất phẩm."
Chính Nhất bình tĩnh thi lễ, nói: "Thần nhất định có thể làm được."
Thiên Đế vung tay lên một cái, nói: "Ma đạo họa loạn thiên địa, đến nay đã ngàn năm, nếu ngươi có thể triệt để đoạn trừ ma loại, chính là công đức vô lượng... Nhưng nếu ngươi không thể làm được, hai tội đồng thời phạt, trẫm nhất định tự mình xuất thủ, lấy uy thế Thiên Đình nhốt ngươi vào thiên lao, lại không có ngày thoát thân."
Chính khẽ khom người nói: "Thần cáo lui, trong vòng ba ngày, tất diệt hắc liên."
Thiên Đế thần sắc như thường, nói: "Chỉ có ba ngày!"