Nguyên Phong Sơn.
Thông Huyền Giới.
Lục Nguyệt Quan.
Nơi này mới là trung tâm động thiên phúc địa của Nguyên Phong Sơn.
Dĩ vãng từng là nơi Thanh Nguyên tổ sư bế quan tu hành.
Bây giờ Thanh Nguyên tổ sư siêu thoát, Tô Đình thân là Chân Tiên đỉnh phong, lại mượn thân phận của tiểu tinh linh, rốt cục có thể vào chỗ này, coi đây là chỗ tu hành.
"Tiểu tử này tuy nói có chút hỗn trướng, nhưng bản lĩnh vẫn còn học được không sai."
Tô Đình sờ cằm, ung dung nói ra: "Tiên Tần Sơn Hải Giới cũng là truyền thừa Đạo Tổ, cảnh giới ngang nhau thì chênh lệch không lớn, hắn có thể không ngừng chiến thắng, cũng coi là được chân truyền của Tô mỗ. . . Lấy những đối thủ này ma luyện, rất nhanh có thể đột phá giới hạn tầng này."
Ở trước mặt hắn là một ao nước đang phản chiếu cảnh tượng ở Tiên Tần Sơn Hải Giới.
Tô Tân Phong đại triển bản lĩnh, liên tiếp đánh bại bảy vị trưởng lão của Tiên Tần Sơn Hải Giới, và năm chân truyền.
Về phần những trưởng lão đệ tử khác, tuy rằng cảnh giới ngang nhau, nhưng nhìn thấy mười hai vị trưởng lão đệ tử bản môn đứng hàng đầu kia đều đã thất bại, cũng không có nắm chắc có thể thắng của hắn.
Mà lúc này sau lưng Tô Đình có tiểu tinh linh, Tô Duyệt Tần, Hồng Y, cùng những cái yêu vương biến thành đồng tử này.
"Năm đó ngươi chọn đệ tử cùng thế hệ của Tiên Tần Sơn Hải Giới, bây giờ lại để cho đệ tử của ngươi đi chọn lấy đệ tử cùng thế hệ của Tiên Tần Sơn Hải Giới, có phải là khinh người quá đáng hay không?" Hồng Y thì đứng bên cạnh, lông mày cau lại, dường như cảm thấy không ổn.
"Đều là ma luyện mà thôi, đối với Tiên Tần Sơn Hải Giới thì đây cũng là ma luyện đối với môn hạ đệ tử, đệ tử Tô Đình ta đi làm đá mài đao cho Tiên Tần Sơn Hải Giới bọn hắn, còn có gì không vừa lòng?" Tô Đình tiện tay quơ quơ, lơ đễnh.
"Thế này đã sắp mài gãy đao rồi ấy." Tiểu tinh linh lầu bầu một tiếng.
"Chuyện này cũng không có cách, đệ tử mà Tô mỗ nhân dạy nên, cục đá mài đao này đúng là hơi cứng một chút, trên đời này cũng không có mấy cái." Tô Đình lại nói: "Dù sao thật sự muốn tính ra thì tiểu tử hỗn trướng này tốt xấu gì cũng coi là một người kiệt xuất nhất thế hệ này của Nguyên Phong Sơn."
". . ."
Đám người đều im lặng.
Tô Đình cảm thấy bầu không khí hơi xấu hổ, khẽ khụ một tiếng, đang muốn nói chuyện.
Nhưng Hồng Y lại chần chờ nói: "Hắn thật sự có thể đột phá?"
Tô Đình gật đầu nói ra: "Dù ta để hắn đi ngược đám hỗn trướng kia của Tiên Tần Sơn Hải Giới, để thanh danh của bọn hắn quét rác, sợ tè ra quần, làm lửa giận của ta ở phương tây Thiên giới được đè lại, nhưng dầu gì cũng sẽ không hố môn hạ đệ tử."
Lần này Chân Tiên đỉnh phong Tề Thần Sách của Tiên Tần Sơn Hải Giới xuất thủ, không chỉ tiên thần là môn hạ của ông ta cũng xuất thủ theo, ngay cả Tề Tuyên, trên người cũng mang đại đạo của Đông Thiên Hải Vận Đế Quân, đi tới phương tây Thiên giới.
Lần này làm hắn khó xử, với tính tình của Tô mỗ hắn, làm sao có thể từ bỏ ý đồ?
Tiên Tần Sơn Hải Giới là một nhà.
Sau đó còn có Hoán Hoa Các, Chính Tiên Đạo, Thủ Chính Đạo Môn.
Về phần Tây Thiên Cực Lạc Tịnh Thổ, tốt xấu gì cũng không thiếu người tương trợ, cũng coi như thôi.
Nhưng mấy nhà tiên tông đạo phái này đều phải đánh nhau một trận.
Đương nhiên, các đại tiên tông dù sao cũng là Đạo Tổ truyền thừa, cũng có Chân Tiên đỉnh phong tọa trấn, không thiếu hạng người kinh tài tuyệt diễm, Tô Tân Phong cũng chưa chắc đã hoàn toàn có nắm chắc chiến thắng.
Bởi vậy, vì để cho Tô Tân Phong có thể thuận lợi đánh mặt, Tô Đình dùng tu vi Chân Tiên đỉnh phong, dùng tầm mắt gần như nửa Đạo Tổ, tự mình dạy bảo hắn, còn tự mình tặng cho hắn lần pháp ấn quật ngã thần tiên tam giới lục đạo được luyện chế lại một.
——
Tiên Tần Sơn Hải Giới.
Vẻ mặt Tề Thần Sách lạnh lẽo, nhìn đồ tử đồ tôn của mình dần dần bị Tô Tân Phong đánh bại.
Long Hổ Như Ý chi thần Tề Sư Chính càng im lặng không nói.
Tuy nói Thanh Nguyên tổ sư đã siêu thoát, Nguyên Phong Sơn không còn chỗ dựa là Đạo Tổ duy nhất đời này, nhưng các đại tiên tông cũng đã dùng hết nội tình, đã mất đi thủ đoạn của Đạo Tổ.
Nhưng Nguyên Phong Sơn thì khác, đến nay không biết có phải còn lưu giữ thủ đoạn của Thanh Nguyên tổ sư.
Hơn nữa bây giờ Tô Đình đã thành tựu Chân Tiên đỉnh phong, lại được Đạo Tổ chỉ điểm, chỉ sợ đã gần đến bước thành đạo.
Lúc trước Tô Đình bị các đại tiên tông truy sát, bây giờ đã là nhân vật mà các đại tiên tông đều phải kính sợ.
Nhưng không ngờ Tiên Tần Sơn Hải Giới né tránh hắn, hắn lại được một tấc lại muốn tiến một thước, mệnh môn hạ đệ tử đến đây chắn cửa, làm nhục truyền thừa bản môn.
"Kẻ này cho tới bây giờ vẫn luôn bụng dạ hẹp hòi, hẳn là vì một trận chiến ở phương tây Thiên giới, bản môn ra tay giết hắn, cho nên hắn ghi hận trong lòng."
Tề Sư Chính trầm ngâm nói: "Năm đó Thanh Nguyên tổ sư cũng bị thiên hạ truy sát, nhưng sau khi thành đạo cũng xem chúng sinh bình đẳng, chỉ ở Tử Tiêu Cung, hắn tốt xấu gì cũng coi là nhân vật sắp thành đạo, thế mà vẫn có tục niệm như thế?"
Tề Thần Sách bỗng dưng hừ lạnh một tiếng, nói ra: "Ở cảnh giới ngang nhau, bản môn không có ai có thể đánh với hắn một trận sao?"
Tề Sư Chính dừng một chút, nói ra: "Nếu ở năm đó, đệ tử chưa hẳn đã kém hắn, đáng tiếc bây giờ đã là chính thần trên Phong Thần bảng, không thoát thân được."
Đúng lúc hắn nói như vậy, lại nhớ tới một người, trong lòng đột nhiên chấn động.
Mà lúc này, ở hải vực mênh mông lại hiện ra một thân ảnh.
Đó là một đạo hồng quang, vọt lên tận trời, kiếm lăng thập phương!
——
"Đây là. . ."
Tô Tân Phong đang đánh lui một vị trưởng lão của Tiên Tần Sơn Hải Giới, nghe được động tĩnh, lập tức nhìn lại, vẻ mặt nghiêm túc, lẩm bẩm nói: "Nhân vật thật mạnh."
Mà một đạo kiếm quang kia chém tới, hóa thành một thanh niên mặc hồng bào, trên mặt nở nụ cười tà dị, nhếch miệng cười nói: "Vô địch cảnh giới ngang nhau? Thật trùng hợp. . . Năm đó ta cũng có danh xưng như thế."
Tô Tân Phong nghiêm nghị nói: "Từ khi nào Tiên Tần Sơn Hải Giới có một vị chân truyền kiệt xuất như thế?"
Thanh niên ung dung nói ra: "Chín trăm năm trước."
Tô Tân Phong ngơ ngác một chút.
Thanh niên vỗ vỗ bào phục đỏ, nói: "Tề Tân Niên."
——
Trong Nguyên Phong Sơn.
"Hỏng bét, làm sao lại quên hắn rồi?"
Sắc mặt Tô Đình không tốt lắm, nói ra: "Tuy rằng hắn tương trợ ta, nhưng dù sao cũng là đệ tử Tiên Tần Sơn Hải Giới."
Chấp Niên Thái Tuế Tinh Quân- Tề Tân Niên, là hắn tự mình chém xuống.
Thanh Nguyên tổ sư thu linh hồn của hắn trước, đồng thời trả lại nguyên thân chín trăm năm trước cho hắn.
Chín trăm năm trước, Tiên Tần Sơn Hải Giới Tề Tân Niên từ Đông Hải mà tới, lực áp tất cả người tu hành trong Nam Lương, thống ngự một phương, tự xưng quốc sư, được coi là một vị chân truyền đệ tử kiệt xuất nhất của Tiên Tần Sơn Hải Giới từ khi sáng lập đến nay.
Năm đó hắn giơ kiếm chém Phong Thần đài, lại bị Bạch Hạc Đồng Tử chém giết.
Nhưng Bạch Hạc Đồng Tử tuy không phải Tiên gia, lại vô địch thiên hạ, ngay cả Chân Tiên đỉnh phong đều không chống đỡ được một kiếm của hắn.
Bản lĩnh của Tề Tân Niên rốt cuộc cao bao nhiêu, ngoại trừ Chư Thánh ra, chỉ có Bạch Hạc Đồng Tử biết được.
Dù ở thời đại kia, Thanh Nguyên tổ sư dương danh thiên hạ, trích tiên Chính Nhất có một không hai đương đại, so sánh với nhau, thanh danh Tề Tân Niên hơi nhỏ.
Nhưng trên thực tế, cho tới bây giờ Tề Tân Niên không giao thủ cùng hai vị này khi ở cảnh giới ngang nhau.
Sau một trận chiến ở phương tây Thiên giới, Tô Đình mơ hồ cảm thấy, đặt ở chín trăm năm trước, Tề Tân Niên cũng chưa chắc đã kém hơn trích tiên Chính Nhất.
Chí ít lúc này Tô Tân Phong chưa hẳn có thể thắng Tề Tân Niên.
Trong lòng Tô Đình mơ hồ cảm thấy lúc này có dấu hiệu lật thuyền.
"Thái Thượng trưởng lão."
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng hô: "Quảng Nguyên Cổ Nghiệp Thiên Tôn tới gặp Thái Thượng trưởng lão."