Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 149: Đạo nhân Cát Chính Hiên, tiểu tinh linh đầy suy nghĩ xấu




     Căn cứ vào lời nói của tiểu tinh linh này, Tô Đình suy đoán được đại khái một chút.

Vị đạo nhân luyện đan kia là muốn luyện thành đan dược ở bên ngoài, sau khi ăn vào, sẽ đạp phá ràng buộc, đắc đạo thành tiên.

Mặt khác, đạo nhân kia hiển nhiên còn nhìn trúng tiểu tinh linh này, chuẩn bị mang về Chính Tiên đạo, có lẽ là muốn cho tiểu gia hỏa này một hồi cơ duyên tạo hóa, dạy nó pháp môn, hướng dẫn nó tu hành.

Đương nhiên, cũng có khả năng là muốn mang về để luyện đan.

Nhưng nếu đạo nhân kia không trực tiếp mang tiểu gia hỏa này đi, khả năng lấy nó để luyện đan, ngược lại cũng không cao.

"Đạo nhân kia chưa trở về mang tiểu tinh linh đi."

"Mà bước cuối cùng luyện Long Hổ Huyền Đan lại xảy ra sai sót?"

"Là hắn đột nhiên có việc, vội vàng rời đi?"

"Hay là hắn còn ở trong núi, trong khi luyện đan lại xuất hiện biến cố? Thậm chí là gặp kiếp nạn mà ngã xuống?"

. ..

Trong lòng Tô Đình tràn ngập nghi hoặc, cũng có mấy phần cẩn thận.

Sau khi hỏi qua động phủ của Yêu Hổ, hắn lại cẩn thận hỏi dò tiểu tinh linh lý do.

Tiểu tinh linh dường như có vẻ vô cùng thiên chân vô tà, suy tư một líc, nói: "Đạo nhân kia bắt đầu chỉ mang theo một con rồng đến."

Tô Đình thấp giọng nói: "Chân long?"

Tiểu tinh linh gật đầu nói: "Đó là một Hỏa Long màu đỏ thắm, giương nanh múa vuốt, cả người toả nhiệt, thỉnh thoảng còn phun lửa, bị đạo nhân nhốt trong một chiếc đỉnh nhỏ, ở nhà ta luyện nó rất nhiều ngày mới làm nó an phận."

Hai mắt Tô Đình tỏa sáng, nói rằng: "Sau đó thì sao?"

Tiểu tinh linh suy tư nói: "Sau đó hắn nói trong núi này có một đại Yêu Vương, chính là loài hổ, đã sống hơn 800 năm, đạo hạnh cao đến đáng sợ, trước đó đã từng làm hại, sau đó đã thu lại không ít. Hắn nói lần này đến chính là vì con Yêu Hổ này, một là vì luyện đan, hai là vì thay trời hành đạo."

Tô Đình hắc một tiếng, cười nói: "Hắn đúng là rất thành thực, đặt việc luyện đan ở phía trước, thay trời hành đạo thả ở phía sau, đúng là không giống những nhân vật chính phái ra vẻ đạo mạo trong ấn tượng của ta."

Thầm nói một tiếng như vậy, sau đó lại nghĩ tới đầu Yêu Hổ kia, hỏi: "Trong núi này, còn có một đầu Yêu Hổ 800 năm tuổi như thế?"

Tiểu tinh linh gật gật đầu, nói: "Từ khi ta có ký ức thì đã có nó, hết sức lợi hại, có thể lật núi đổ biển, thao túng phong vân, trước đây khi ta chưa sinh ra, còn ở trong bụng mẹ, nó còn chiêu rất nhiều đồ đệ. Nhưng sau khi ta sinh ra, nó lại rất ít đi ra, nhưng ta nghe đám yêu ma quỷ quái chung quanh đây nói, con Yêu Hổ này chính là đại vương của Bạch Kham sơn này."

Tô Đình thầm nói: "Đạo hạnh 800 năm, lật núi đổ biển, thao túng phong vân, đây cũng quá mạnh rồi. . . Đạo nhân kia đúng là thật lợi hại, dám có can đảm đi bắt nó để luyện đan?"

Cũng khó trách Long Hổ Huyền Đan trong đồn đãi có thể có giúp người khác đắc đạo thành tiên.

Chỉ riêng vật liệu đã khiến người ta trợn mắt há mồm rồi.

Một đầu Hỏa Long, một đầu Yêu Hổ, hiển nhiên đạo hạnh đều không thấp, Hỏa Long còn chưa biết, nhưng đã là chân long thì tuyệt không tầm thường, mà Yêu Hổ có đạo hạnh 800 năm, chỉ sợ đã gần như Yêu Tiên.

Dựa vào hai loại này đã đủ khiến người ta kinh hãi.

Trong lòng Tô Đình không khỏi có chút cảm thán, nói: "Đạo nhân nói cho ngươi những chuyện này xong lập tức đi tìm Yêu Hổ?"

"Đúng vậy, đạo nhân này đi vào núi sau, tìm Yêu Hổ kia, đến nay vẫn không trở về."

Tiểu tinh linh nói: "Nhưng mấy ngày trước hình như chính là động tĩnh do hắn luyện đan. . . Ta biết con hổ kia ở nơi nào, hắn nhất định là ở trong nhà con hổ kia để luyện đan."

Tô Đình hơi trầm ngâm, trong lòng càng nghiêm nghị.

Kỳ thực những lời tiểu tinh linh nói cho hắn này, thật sự không nằm ngoài dự liệu của hắn.

Chỉ có điều, dự liệu tương tự, được giải thích càng rõ ràng, chi tiết nhỏ càng cẩn thận, cũng càng hoảng sợ.

Vị cao nhân luyện đan này không chỉ có trình độ luyện đan cao đến đáng sợ, bản lĩnh cũng cao đến đáng sợ. . . Một Hỏa Long đỏ đậm, một Yêu Hổ có đạo hạnh800 năm, đều bị hắn coi là tài liệu luyện đan.

Nhưng cao nhân như thế, có thể xảy ra chuyện gì?

Không tới đón tiểu tinh linh này, không luyện xong Long Hổ Huyền Đan, hẳn là đã ngã xuống?

Tô Đình hơi trầm ngâm, nói: "Đạo nhân kia có dáng vẻ thế nào?"

Tiểu tinh linh suy nghĩ một chút, nói: "Mặc đạo bào, chừng hai mươi tuổi, nhìn rất đẹp trai."

Tô Đình ngẩn ra, nói: "Chỉ như vậy?"

Tiểu tinh linh gật đầu nói: "Chỉ như vậy."

Tô Đình nhất thời không biết nên nói gì.

Dựa theo lời tiểu gia hỏa này nói, ở bên ngoài tùy tiện kéo một người trẻ tuổi có tướng mạo không sai, mặc đạo bào vào, không phải đều phù hợp với lời miêu tả của tiểu tinh linh này?

Hắn gãi gãi đầu, cẩn thận hỏi: "Đạo nhân kia là xưng hô là gì? Hắn có nói với ngươi sao?"

Tiểu tinh linh suy nghĩ một chút, cắn cắn ngón tay út, nói: "Hình như khi hắn vừa tới đã nói với ta một đoạn, nhưng ta thật sự không nhớ rõ."

"Không nhớ rõ?"

Tô Đình che ngực, hô hấp ngưng trệ.

Sau một chốc, tiểu tinh linh bỗng nhiên lô lên: "Ta nhớ lại rồi."

Sắc mặt Tô Đình bất biến, ánh mắt tràn ngập vẻ "Ngươi đang đùa ta".

"Lúc đó hắn hình như đã nói như thế này. . ."

Tiểu tinh linh suy nghĩ một chút, hai cánh hơi đong đưa, mà cánh tay nhỏ trắng nõn mà tinh tế làm lễ, giả bộ rất nghiêm túc, nói: "Tiểu đạo Cát Chính Hiên, tham kiến Thụ Thần."

"Cát Chính Hiên?"

Giọng nói Tô Đình tràn ngập kinh dị.

Cái tên này quá mức quen tai.

Tòa Kiếm sơn gần Cảnh Tú huyện kia, Kiếm các trên núi từ mấy trăm năm trước chính là do ân sư Cát Chính Hiên dựng lên.

Mà Cát Chính Hiên thu đi kiếm ý, lại lưu lại kiếm ý chính mình ngộ ra.

Tô Đình chỉ hơi ngộ được kiếm ý của hắn, đã khiến trình độ phi kiếm tăng nhanh như gió, trong thoáng chốc đã ôn dưỡng đến tiểu thành.

Bây giờ nhân vật luyện Long Hổ Huyền Đan cũng là Cát Chính Hiên?

Dù người tu đạo khó dùng tướng mạo để cân nhắc số tuổi, nhưng dựa vào lời tự xưng là tiểu đạo, chỉ sợ tuổi của hắn không lớn lắm.

Vị đạo nhân tuổi trẻ lại có bản lãnh như vậy?

Vậy chẳng phải là sắp so được với Tô mỗ?

Tô Đình trợn mắt há mồm, nhìn tiểu tinh linh này, hỏi: "Hắn có hung dữ không? Tàn nhẫn không? Có phải là một lời không hợp liền giết người? Lúc hắn giết người có chớp mắt không?"

Tiểu tinh linh lắc lắc đầu, nói: "Hắn hiền lành cực kì."

Tô Đình thở phào nhẹ nhõm, nói: "Không phải cực kỳ hung ác là tốt rồi."

Tiểu tinh linh lẳng lặng nhìn hắn, dường như có vẻ kỳ quái.

Tô Đình khụ một tiếng, nghiêm mặt nói: "Đã như vậy, khi ta đi dò tình huống, nếu đụng phải hắn, còn có thể giữ lại tính mạng cho hắn. Bằng không, nếu như hắn quá hung, ra tay với ta, đến lúc đó ta lại không thu tay được, chỉ sợ giết hắn. Ngươi phải biết rằng ta luôn luôn thiện tâm nhân từ, cũng đã thật nhiều ngày không tạo sát nghiệt rồi."

Tiểu tinh linh gật gật đầu, giòn tan nói: "Hừm, ta tin tưởng ngươi."

Sau đó, nàng giương cánh bay tới gần một chút, chỉ về một phương hướng ở đằng trước, nói: "Động phủ của Yêu Hổ chính là ở phía trước, cách đây chừng mười dặm."

Tô Đình nhìn theo hướng nàng chỉ về.

Sau đó lại nghe tiểu gia hỏa nói: "Ngươi đi tìm đan dược kia nhanh lên thôi, để tránh bị người khác nhanh chân đến trước."

Tô Đình gật đầu nói: "Đúng là phải nhanh một chút."

Hắn đại khái tìm hiểu được chút tin tức từ chỗ tiểu gia hỏa này, trong đầu có chút manh mối, cũng có thể yên tâm hơn một ít.

"Đi thong thả không tiễn."

Tiểu gia hỏa vui sướng nói rằng: "Ta ở nhà chờ tin tức tốt của ngươi."

Tô Đình chắp tay, nói: "Cáo từ. . ."

Lại nói một nửa, Tô Đình dừng một chút, tiếp tục nói: "Cái rắm!"

Tiểu tinh linh nhất thời cứng đờ ở nơi đó.

Bởi vì thần đao treo ở trước mặt nàng.

Thần đao tuy rằng không đủ một thước, nhưng kích cỡ cũng tương đương cùng nhân thân của nàng.

Đối với nàng mà nói, đây chính là một thanh đao lớn.

"Ngươi làm cái gì vậy?" Tiểu tinh linh sợ sệt nói.

"Ngươi là cái đồ xấu bụng. . ." Tô Đình cười lạnh nói: "Ngươi nghĩ bẫy ta?"