Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 996: Sương mù khó phân biệt




     Phủ U Minh Chân Quân.

Chỉ thấy Tô Đình khoanh chân ngồi tại chỗ.

Trước mặt hắn bày một bình ngọc màu trắng, toàn thân trắng tinh khiết.

Bên trong chính là ngọc quỳnh tiên tửu mà Thiên Đế ban tặng, khi nãy do một đội thiên binh thần tướng hộ tống đến đây.

Chỉ là Tô Đình cũng không lập tức uống ngọc quỳnh tiên tửu này, mà hơi nhắm mắt, suy nghĩ cuộc nói chuyện lúc trước cùng Thiên Đế.

Lời nói của Thiên Đế khó phân thật giả.

Dù Thiên Đế nói tất cả đều là thật.

Nhưng đối với Tô Đình thì vẫn không biết nhiều.

Nghi hoặc duy nhất hắn hiểu được, chỉ có bí ẩn mà chính mình xuyên qua.

Đây là Thiên Đế cùng Lục Áp đạo quân liên thủ gây nên.

Mà sở dĩ Lục Áp đạo quân mang hắn đưa đến thế giới địa này, vì để Tô Đình ở bên này trở nên càng cường đại, khiến cho gông xiềng lớn mạnh, mà trói buộc trên nguwoif Lục Áp sẽ càng nhỏ yếu hơn, mới siêu thoát ra bên ngoài tam giới lục đạo.

Thiên Đế nói chỉ là sở cầu của Lục Áp.

Nhưng Thiên Đế có yêu cầu gì?

"Đạo Tổ Thanh Nguyên hóa thân thành đại đạo, không có gì không biết, không có gì không làm được, chư thiên tiên thần kính sợ đối với Đạo Tổ còn hơn là kính sợ Thiên Đình Đế Quân."

"Vốn cho rằng Đế Quân kiêng kị với Thanh Nguyên tổ sư, nên những chuyện gây nên đều có quan hệ cùng Đạo Tổ."

"Nhưng đúng như lời Thiên Đế nói, Đạo Tổ không có gì không biết, cũng biết ta tồn tại, nhưng lại chưa xoá bỏ ta."

"Đạo Tổ cũng không phải là đại địch."

"Như vậy Thiên Đế kiêng kị cái gì?"

"Là chủ cả tam giới lục đạo, không kiêng kị Đạo Tổ thì là cái gì?"

"Hắn muốn mưu đồ cái gì?"

Trong lòng Tô Đình hiện lên vô số mê hoặc.

Hắn lại nhớ tới Thủ Chính Đạo Môn.

Thủ Chính Đạo Môn không ngừng truy sát những thần linh chuyển thế kia, về sau càng muốn tru sát với hắn.

Tất cả những chuyện này đều có quan hệ cùng thiên đế.

Thủ Chính Đạo Môn hiển nhiên đứng ở mặt đối lập với Thiên Đế.

Theo đạo lý thì dù Thủ Chính Đạo Môn có Đạo Nguyên Tiên Tôn, thế nhưng cũng không dám đối địch cùng Thiên Đình, với quyền hành của Thiên Đế đã đủ để hủy diệt Thủ Chính Đạo Môn.

Nhưng Thiên Đế không hạ lệnh tru diệt Thủ Chính Đạo Môn.

Đổi một góc độ khác để xét thì Thủ Chính Đạo Môn làm việc chưa chắc đã sai lầm.

——

"Dù Thủ Chính Đạo Môn làm việc quá lăng lệ, lấy danh tiếng của Thủ Chính, có thể uốn cong thành thẳng, nhưng ý niệm lập tông vẫn là vì thủ hộ thiên địa."

"Như thế mưu đồ của Thiên Đế là có hại tới tam giới lục đạo?"

"Nhưng Thiên Đế mới là chủ của tam giới lục đạo, làm sao có thể gây nguy hiểm cho tam giới?"

"Nếu như hắn gây nguy hiểm cho tam giới, e rằng Thanh Nguyên tổ sư cũng đã xuất thủ."

"Nhưng chiến sự ở Trung Thổ, phía sau thật sự có dấu vết Thiên Đế thúc đẩy."

"Nếu không có chiến sự, Đại Chu vẫn trường tồn, đổi sang một vị minh quân, thế gian vẫn phồn vinh."

"Nhưng tân triều thành lập, thậm chí Phật Môn ở phương tây xâm nhập vào Trung Thổ trước nay vốn chỉ có đạo pháp trường tồn, mà phía sau phật môn phương tây càng là khí tức Thiên Đế."

"Tân triều ức đạo giương phật, phải chăng cũng là ý của Thiên Đế?"

Tô Đình dùng Nguyên Thần Tiên gia không ngừng vận chuyển, vô số suy nghĩ hiện lên, sắc mặt liên tục thay đổi, càng phát hiện ra mê vụ càng thêm thâm trầm.

Lại liên tưởng lên lời Ngọc Linh tiên tử nói, Thủ Chính Đạo Môn có ba thức pháp kiếm.

Sau khi Thái Thượng Đạo tổ siêu thoát lại trả giá cực lớn, từ đó truyền về ba thức pháp kiếm.

Mà Cát Chính Hiên của Chính Tiên Đạo lại học được ba thức pháp kiếm này.

Ngoài ra, Huyền Không Cốc một tay nâng đỡ lên Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, lão tộc trưởng cũng học qua ba thức pháp kiếm.

Đạo Tổ của Chính Tiên Đạo là Vô Thượng tổ sư, nghe đồn con đường siêu thoát của ngài cũng không phải là siêu thoát đại đạo, vượt qua tam giới lục đạo, mà là hoàn toàn hóa vào trong thiên địa, vô tình vô dục, vô niệm vô cầu, lại không có nguồn gốc, chỉ có thiên địa.

Về phần vị trí Huyền Không Cốc, năm đó là do Tử Tiêu đại tiên một tay bồi dưỡng mà thành.

"Còn có Cửu Lê đại tướng quân, nghe đồn hắn là một vị Đại Thần Ma mạnh đi theo Thiên Đế sớm nhất trong số chư thiên tiên thần, không vào Phong Thần bảng, lại có quyền hành không thua gì Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn."

"Năm đó Cửu Lê đại tương quân không lý do biến mất không có tung tích, lại là vì sao?"

"Cửu Lê đại tương quân ít nhất có bản lĩnh Chân Tiên tầng bốn, chính là Chân Tiên đỉnh phong cũng không thể tuỳ tiện giết hắn."

"Thiên Đế nhìn như giúp ta giải hoặc, thậm chí nói cực kì thản nhiên, nhưng lại khiến cho ta có càng nhiều mê hoặc."

"Ta chỉ rõ ràng con đường Lục Áp đạo quân siêu thoát, mà ở phương thiên địa này, Đạo Tổ, Đế Quân, các Đại Tiên Tôn thiên thần, tiên tông đạo phái các nhà có mưu đồ gì thì hoàn toàn không biết."

"Nói cho cùng, cảnh giới Chân Tiên còn chưa đủ cường đại."

"Nếu như ta có thể thành tựu Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, đứng cùng Thanh Nguyên tổ sư ở một độ cao, ai dám tính toán ta nữa?"

Tô Đình mở to mắt, vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng thầm nghĩ: "Đám già chỉ biết chơi ám chiêu."

Hắn cảm thấy bất đắc dĩ, cầm lấy bình ngọc màu trắng kia.

Hắn mở bình ngọc ra, chỉ thấy miệng bình nở rộ hào quang, ngũ quang thập sắc vô cùng chói lọi.

Mùi rượu ngọt ngào theo hào quang bay ra.

Trong nháy mắt, cả phòng đầy hương thơm.

Tô Đình ngửi một cái, lập tức cảm giác mừng rỡ.

Cần biết rằng hắn đã là Chân Tiên, thiên tài địa bảo bình thường đối với hắn chẳng những không có có ích, ngược lại giống như tạp chất... Giống như ngũ cốc hoa màu đối với Tiên gia, ăn vào chỉ vô dụng, còn phải dùng pháp lực luyện hóa.

"Khó trách Thiên Đế cho rằng ngọc quỳnh tiên tửu này dủ để giúp ta đột phá đến tầng ba."

"Ta vốn chỉ kém nửa bước, lần này uống vào ngọc quỳnh tiên tửu, nếu còn không phá được tầng ba, dứt khoát tìm một khối đậu hũ để đập đầu chết đi thôi."

Tô Đình suy tư một chút, trực tiếp nâng bình ngọc rót vào trong miệng.

Dù sao lấy pháp lực Chân Tiên của hắn đã đủ để luyện hóa rượu trong bình ngọc này.

Bình ngọc này đựng ngọc quỳnh tiên tửu nhiều năm, cũng có mấy phần dược hiệu tửu lực, không thể lãng phí.

——

Trong thức hải.

Mênh mông mây mù.

Sáu vầng trăng sáng trên không trung soi sáng tất cả, chiếu rọi ra mười hai tầng lầu trong sương mù.

Mà trong tầng lầu thứ mười một.

Năm tòa Tiên thành, mỗi nơi đứng một phương.

Nguyên Thần Tiên gia của Tô Đình tựa như một vầng trăng sáng, bên trong còn có một hồ lô, dung hợp làm một cùng trăng sáng.

Ánh trăng chiếu ứng xuống hai tòa thành, mơ hồ chiếu đến tòa thứ ba.

Nhưng dường như vẫn còn có một tầng giới hạn, không chân chính chiếu tới thành thứ ba.

Mà sau khi Tô Đình uống vào ngọc quỳnh tiên tửu.

Toàn thân hắn, kinh mạch tạng phủ đều có lực tiên tửu, pháp lực Chân Tiên gần như sôi trào.

Mà Nguyên Thần Tiên gia của hắn đột nhiên tỏa sáng hào quang.

Ánh trăng sáng lan tràn tới thành thứ ba.

Trước kia dường như còn có một tầng giới hạn, đến nay cũng không có ngăn cản.

Ánh trăng từng bước lan tràn.

Giống như mặt trăng ban đêm, theo thời gian trôi qua, từng bước chếch đi, ánh trăng dần dần chiếu qua nơi vốn không chiếu tới.

Tòa Tiên thành thứ ba, trong bất tri bất giác đã bị ánh trăng sáng bao phủ.

Trong lúc này, hồ lô bên trong trăng sáng chính là Nguyên Thần Tiên gia của Tô Đình

Mà ánh trăng bao thành phủ thứ ba.

Đã tượng trưng cho Tô Đình đột phá Chân Tiên tầng ba.

"Trong cảnh giới Chân Tiên, cũng thuộc về hàng trung cấp."

Tô Đình mở hai mắt ra, mắt sáng như đuốc, khí thái ngang nhiên.

Mà đúng lúc này, bên ngoài phủ truyền tới một tiếng hô lớn.

"Thiên tử giá lâm!"

"Mệnh U Minh Chân Quân Tô Đình, nhanh đến trước cửa phủ quỳ nghênh thánh giá!"

"..."