Tiên Nghịch

Chương 1816: Hai châu quyết chiến




Trong lúc Vương Lâm vừa xé tan mê vụ đại trận hộ sơn của Đạo Ma Tông, chém giết tiến vào, giơ cốt đao chém xuống một nhát kinh thiên thì ở Thiên Ngưu Châu xa xa, giờ phút này trận chiến với Lục Ma Châu đã tới mức độ vô cùng kịch liệt.
 
Trận chiến giữa hai châu duy trì hơn trăm năm qua, theo thời gian trôi qua càng ngày càng mở rộng, ngọn lửa chiến tranh lan ra, mấy ngàn dặm khói lửa, hầu như đã lan đến toàn bộ Thiên Ngưu Châu.
 
Phần lớn tu sĩ Lục Ma Châu đã vượt qua Đan Hải, tiến thẳng vào Thiên Ngưu Châu, trong đó có rất nhiều bậc toàn năng, thậm chí là Đại Tôn dẫn tu sĩ xông tới. Hôm nay rất nhiều đạo phòng hộ của Thiên Ngưu Châu đã sụp đổ. Bị đánh tới tận trung tâm rồi.
 
Đại quân tu sĩ của Lục Ma Châu hóa thành hai bộ phận, vây quanh Đại Hồn Môn và Quy Nhất Tông, triển khai trận chiến cuối cùng!
 
Ba vị lão tổ Kim Tôn của Lục Ma Châu, trừ Tông chủ Đạo Ma Tông đang bế quang ra thì hai người còn lại cũng đang ở Thiên Ngưu Châu, tụ tại bên ngoài Đại Hồn Môn.
 
về phần bên ngoài Quy Nhất Tông thì cũng có rất nhiều Đại Tôn dẫn tu sĩ Lục Ma Châu điên cuồng chém giết.
 
Trận đại chiến liên tục cả trăm năm này dù thời gian không dài lắm nhưng mức độ kịch liệt đúng là chưa từng có, tu sĩ chết trong trận chiến này hằng hà sa số!
 
Bậc toàn năng chết trận, Đại Tôn chết trận, càng không phải nói tới tu sĩ bình thường tử vong rất nhiều.
 
Nhưng trong trận đại chiến này, tu sĩ hai châu cũng có một số người vốn từ vô danh lúc này biến thành vì sao sáng chói, danh chấn hai châu. Cũng có kẻ thì vốn có uy nghiêm vô thượng, trong trận chiến này thanh thế ngập trời.
 
Thiên Ngưu Châu này Vân Dật Phong là tu sĩ hàng đầu! Tu sĩ chết trong tay Vân Dật Phong trong một trăm năm này rất nhiều. Bát đao trảm thân hồn thuật trong tay hắn thanh danh hiển hách!
 
Mấy tháng vừa rồi hắn rời Hạt Miếu, dùng bí thuật chạy thẳng về Thiên Ngưu Châu, tham dự vào trận đại chiến cuối cùng!
 
Trừ hắn ra thì Đường Giai, Biên Vân cũng dựa vào Thiên Ngưu Hồn Khải, trong trận đại chiến này thanh danh hiển hách!
 
Đại Hồn Môn cũng có mấy người quật khởi, trong trận đại chiến này tỏa sáng rực rỡ, trở thành những ngôi sao chói mắt nhất chỉ sau lão tổ!
 
Trong tu sĩ Lục Ma Châu cũng có những tu sĩ như vậy. Vân Không mà Vương Lâm giết hai lần, bổn tôn của hắn vẫn luôn ở Thiên Ngưu Châu. Vương Lâm giết chết chỉ là phân thân mà thôi.
 
Vân Không này kiếm tu bất phàm trong trận đại chiến này khiến vạn người để ý. Dưới Vân Không còn có mấy người cũng như vậy, cùng với đám người Thiên Ngưu Châu, số lượng không tới hai mươi người, hầu như đã trở thành diễn viên chính trong trận chiến tranh này!
 
Giống như trận chiến này đột nhiên diễn ra vì không tới hai mươi tu sĩ này, vì sự huy hoàng của bọn họ!
 
Chiến tranh liên tục duy trì ở Đại Hồn Môn và Quy Nhất Tông, tiến hành tới bước cuối cùng. Tổng cộng sáu mươi tu sĩ song phương chiến đấu một trận cuối cùng, tuôn ra toàn bộ lực lượng, dùng tất cả thần thông, giống như muốn khiến chiến trường này thành sân khấu, tận tình biểu diễn.
 
Cũng tỏa sáng rực rỡ còn có Vương Lâm trong Đạo Ma Tông tại Lục Ma Châu!
 
Vương Lâm cũng không phải muốn thể hiện bản thân. Hắn muốn báo thù nhưng cũng vì thế mà hiện lộ ánh sáng của bản thân. Nếu như trong u minh có người luôn quan sát trận chiến của hai châu này thì hắn tuyệt đối không thể quên Vương Lâm!
 
Nhất là những chuyện giờ phút này Vương Lâm đang làm, căn bản những tu sĩ thiên tài kia không thể sánh bằng, hoàn toàn lấn át bọn họ!
 
Thân thể hắn bay lên, giơ cốt đao trong tay, cùng với đao của ngũ hành chân thân phía sau, đao của lôi đình bản nguyên chân thân hóa thành một vùng ánh sáng chói mắt, đánh thẳng tới lão già mặc kim bào và nam tử mặc hồng bào!
 
Thân ảnh ba người dưới ánh mặt trời huy hoàng vạn trượng, trong phút chốc đã áp sát!
 
Ba tiếng sát kinh thiên động địa trong giờ phút này lấn át toàn bộ âm thanh trong thiên địa. Hấp thu toàn bộ tâm thần của hơn ba vạn tu sĩ, giống như thời gian trong nháy mắt đình chỉ, giống như năm tháng trong nháy mắt này sụp đổ!
 
Trận chiến này cũng khiến Vương Lâm nổi danh khắp Tiên Cương đại lục. Một trận chiến này khiến tên tuổi của Vương Lâm hắn nổi lên hiển hách khắp Tiên Cương!
 
Lực lượng một người đánh hai Đại Tôn Không Kiếp, đủ để kinh thiên động địa! Phải biết rằng hai Đại Tôn Không Kiếp này đều có tu vi Không Kiếp chính thức. Dù bọn họ không có cơ duyên thì cả đời này cũng không thể tu tới Kim Tôn nhưng bọn họ vẫn là tu sĩ Không Kiếp đáng sợ như trước, khiến cho vô số người phải nhìn lên!
 
Tùy ý xuất ra một người cũng mạnh hơn Thất Thải Tiên Tôn nhiều. Tùy ý một người cũng có thể giết Thất Thải Tiên Tôn như lấy đồ trong túi!
 
Hôm nay hai người bọn họ đồng thời ra tay, trận chiến này sao có thể không kinh ngươi!
 
Ánh đao quét ngang, âm đao trong tay Vương Lâm trong nháy mắt đánh thẳng tới lão già mặc kim bào tới trước. Tiếng ầm vang đỉnh tai nhức óc vang lên. Cốt đao này lượn lờ âm khí vô tận, ầm ầm va chạm với lão già mặc kim bào!
 
Lão già mặc kim bào gầm lên một tiếng kinh thiên nhất trong đời. Hai tay bắt quyết, xuất ra toàn bộ Pháp Bảo, trong đó có một số lan ra khí tức cực kỳ cường đại. Đồng thời vào lúc này, lão già mặc kim bào cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, hai tay vung lên, thi triển ra thần thông cực mạnh của tu sĩ Không Kiếp!
 
Kim cương đạo!
 
Cùng với tiếng rống của hắn, một vùng kim quang bất ngờ bao phủ toàn thân hắn. Bên ngoài thân thể hắn bất ngờ có một kim thân to lớn hiện ra. Kim thân này lộ vẻ trang nghiêm, trong ánh kim quang trong như chiến tiên, không tha cho bất cứ kẻ nào dám bất kính!
 
Đại lực ma!
 
Trong kim quang truyền ra tiếng gầm nhẹ thứ hai. Trong tiếng hô này, chỉ thấy bên ngoài kim thân của lão già mặc kim bào lập tức bốc lên hắc khí ngập trời, bao phủ toàn thân, bất ngờ hóa thành một ma tôn khổng lồ!
 
Ma tôn này tướng mạo dữ tợn. Toàn thân mặc áo giáp tỏa ra hắc vụ, đôi tay tràn ngập lực lượng như có thể hủy thiên diệt địa, lúc nắm quyền tràn ra tiếng bùng bùng kinh thiên, đánh thẳng về phía Vương Lâm, trực tiếp va chạm với cốt đao Vương Lâm chém tới.
 
Tiếng ầm ầm trong phút chốc vang vọng trong thiên địa, chấn động bát phương. Chỉ thấy cốt đao của Vương Lâm va chạm mạnh mẽ với nắm tay của ma tôn, trong tiếng ầm vang này, đao này ẩn chứa tu vi toàn thân của Vương Lâm, không chút dừng lại, chém tan lực lượng phòng hộ, lực lượng một đao này truyền vào trong cánh tay của ma tôn.
 
Một đường không hề bị cản trở. Một đao này dưới ánh sáng mặt trời âm khí tung hoành, chặt đứt tất cả Pháp Bảo ngăn cản phía trước, chém lên cánh tay của ma tôn, chặt đứt thân hình hắn, đánh lên kim thân của lão già mặc kim bào!
 
Kim quang đạo thân kia bị đánh chấn động toàn thân, lão già ở bên trong phun một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt đi, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi và kinh hoàng. Ma tôn bên ngoài Kim quang đạo thân của hắn bên ngoài giờ phút này đã sụp đổ. Bị một đao của Vương Lâm chém thành hai nửa, giống như trước mặt Vương Lâm, Đại lực ma tôn không có chút lực lượng chống cực nào!
 
Ma tôn tan nát, kim thân trong nháy mắt ầm vang. Ngũ hành chân thân phía sau Vương Lâm lúc này chém một đao tới, đánh thẳng tới kim quang đạo thân bên ngoài lão già!
 
Kim quang đạo thân nọ chấn động toàn thân, truyền ra tiếng động như gương bị nghiền nát, trực tiếp tan rã, hóa thành vô số mảnh nhỏ bị cuốn đi. Lộ ra lão già mặc kim bào đang tuyệt vọng ở bên trong.
 
Hai mắt lão già mặc kim bào lúc này bị sự sợ hãi bao phủ, lúc này hoàn toàn bị thanh đao lôi đình thu hút, chiếm toàn bộ đồng tử. Lôi quang chợt lóe lên ầm vang, lôi đình bản nguyên chân thân Vương Lâm vung đao chém tới!
 
Một chém này, lôi cốt đao quét ngang, dùng tốc độ không thể né tránh trong nháy mắt đánh tới cổ lão già mặc kim bào. Một cái đầu người trực tiếp bị thanh đạo chém bay, máu tươi tung tóe, Nguyên Thần của lão già này trong một đao này cũng tan nát!
 
Một Đại Tôn Không Kiếp cứ thế mà tử vong!
 
Tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh, khiến cho ba vạn tu sĩ Đạo Ma Tông phía dưới căn bản không kịp phản ứng. Trưởng lão tu vi thông thiên trong lòng họ lúc này đã đầu một nơi mình một nẻo, thân thể trong huyết vụ rơi thẳng xuống mặt đất!
 
Trong nháy mắt khi lão già này tử vọng, nam tử trung niên mặc hồng bào cũng tới gần. Sắc mặt hắn lập tức trắng bệch, đồng tử trong mắt co rụt lại, hầu như hồn phi phách tán, giờ phút này không cần nghĩ ngợi, điên cuồng rút lại, muốn rời khỏi nơi này. Giờ phút này hắn mặc kệ Đạo Ma Tông gì nữa, tất cả đều không quan trọng bằng tính mạng của mình!
 
Nhưng lúc này hắn mới nghĩ tới chuyện bỏ chạy đã quá chậm! Trên thực tế vào một khắc khi Vương Lâm xé mở mê vụ đại trận, tất cả mọi người nơi này đều mất đi tư cách bỏ chạy!
 
Vương Lâm xoay người, hai mắt bừng sáng, tỏa ra kim quang chói mắt. Trong kim quang này ẩn chứa một mảnh của Tiên Cực Kiếm của Tiên Tổ năm xưa. Giờ phút này nhìn một cái. Kim quang trong mắt như tuôn ra, lao thẳng tới phía sau của nam tử mặc hồng bào.
 
Tu vi nam tử này dù là Đại Tôn Không Kiếp nhưng đối mặt với ánh mắt của Vương Lâm lúc này cũng như bị trấn áp!
 
Trong tích tắc khi ánh mắt đảo qua, tâm thần nam tử mặc hồng bào này chấn động, có cảm giác như bị một kiếm xuyên thẳng qua tâm thần, bước chân sững lại. Vào khoảng khắc này, Vương Lâm giơ tay trái lên, hướng về bầu trời vỗ một cái.
 
Một chưởng này khiến bầu trời Đạo Ma Tông đột nhiên tối sầm lại. Chỉ thấy một chưởng ấn khổng lồ rất nhanh Biến ảo ra, hướng về phía mặt đất ầm ầm giáng xuống.
 
Chưởng ấn này không ngờ lại có chín ngón tay!
 
Một chưởng có chín ngón này khiến cho nam tử mặc hồng bào phát ra một tiếng thê lương, điên cuồng lui lại phía sau, hai tay bắt quyết, triển khai toàn bộ thủ đoạn.
 
Cùng lúc đó, ba vạn tu sĩ ở phía dưới cũng điên cuồng tản ra, muốn rời khỏi phạm vi của chưởng ấn này. Nhưng cái bóng khổng lồ dưới ánh mặt trời đã che phủ hơn phân nửa Đạo Ma Tông!
 
Chưởng ấn ầm vang, cũng không phải là chỉ có một cái mà bất ngờ lại có hai chưởng ấn khổng lồ. Chưởng thứ nhất là do ngũ hành chân thân biến thành, chưởng thứ hai là do lôi đình bản nguyên chân thân ngưng tụ, mang theo tiếng gào thét hủy diệt, ầm ầm đánh tới, trong phút chốc đã tới gần nam tử mặc hồng bào!
 
Toàn thân nam tử này tràn ngập hồng vụ, sương mù nhúc nhích quay cuồng bất ngờ hóa thành hai cánh tay khổng lồ, hướng về phía chưởng ấn khổng lồ trên bầu trời giống như giơ lên chống trời vậy.