Tiên Quốc Đại Đế

Chương 100: Di ngôn của Diêm Đào




​​

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Được.

Đinh!

Ở chủ phong bỗng vang tiếng chuông nặng nề.

- Ủa?

Phùng Thái Nhiên kinh ngạc nhìn hướng chủ phong.

Vấn Thiên lệnh

Phùng Thái Nhiên đứng dậy, nói:

- Chỉ khi trong tông ra việc lớn mới gióng chuông, ta đi nhìn xem.

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Ừm!

Vèo!

Chớp mắt Phùng Thái Nhiên đã bắn ra xa.

Diêm Xuyên không để ý đến Phùng Thái Nhiên, hắn nhìn chằm chằm nấm mồ một bên, lại nhíu mày nhìn hướng hộp ngọc. Diêm Xuyên nặn ra một giọt máu nhỏ vào cấm chế.

Xèo!

Cấm chế đỏ như máu tựa tuyết tan, rất nhanh biến mất.

Diêm Xuyên hít sâu, nhẹ nhàng mở hộp ngọc ra.

Trong hộp ngọc đặt bốn đồ vật.

Một phong thư, một tấm bản đồ, một lệnh bài nhỏ màu tím, một cọc gỗ vàng thô cỡ cánh tay, viết đầy phù văn.

Diêm Xuyên lấy ra phong thử xem trước.

[Thân gửi con ta.]

Diêm Xuyên mở ra phong tử, cầm thư đọc tiếp.

[Nhi tử, khi ngươi đọc phong thư này thì chắc lão cha đã đi gặp nương của ngươi. Không thể nhìn ngươi trưởng thành, ta và nương của ngươi rất tiếc nuối, đến sắp chết nương của ngươi vẫn nhớ ngươi. ài...

Hiện tại trăm tông bức đến, bất đắc dĩ để lại những di ngôn này, nói cho ngươi biết mọi chuyện.

Cha của ngươi tên 'Diêm Đào', nương của ngươi tên 'Khổng Tố Tố', là nữ nhi Khổng gia phương tây. Ngươi có thấy lệnh bài màu tím trong hộp không? Đó là nương của ngươi kêu ta để lại cho ngươi, nó tên là 'Vấn Thiên lệnh'. Bây giờ có nói nhiều với ngươi cũng vô dụng, sau này nếu ngươi có thể cường đại thì hãy đi phương tây tìm hiểu rõ ràng. Nhưng quan hệ giữa nương của ngươi và Khổng gia không tốt, cực kỳ tệ, ngươi đừng quá tin vào Khổng gia!]

Nhìn phong thư, Diêm Xuyên lấy ra một lệnh bài mùa tím trong hộp ngọc.

Lệnh bài hình bát giác, mặt chính mặt phản viết hai chữ 'vấn', 'thiên'. Chất liệu cực kỳ đặc biệt, kinh nghiệm dày dạn như Diêm Xuyên cũng nhìn không ra.

Vấn Thiên lệnh, mộc mạc không có gì lạ, chẳng có một chút pháp lực dao động, nhưng ở trong mắt Diêm Xuyên thì nó cực kỳ bất phàm.

- Diêm Đào, Khổng Tố Tố?

Diêm Xuyên nhìn nấm mồ nhỏ không xa, khẽ thở dài.

Diêm Xuyên tiếp tục đọc thư.

[Nhi tử, mặt sau là vi phụ cho ngươi biết bí mậ của Diêm gia. Chắc ngươi có nghe người ta nói Huyết Ma Diêm Đào? Tóc như máu, tính như ma. Không biết lúc đó ngươi có thể giống như vi phụ không, nhưng về mặt lý luận thì mạch Diêm thị ta mọi người đều có xác suất này, chẳng qua có người dẫn động được, một số người thì không. Đây là thần thông chỉ thuộc về mạch Diêm thị ta.

Thần thông, ngươi biết nó là gì không?

Tổ tiên chúng ta từng có một tiên nhân cường đại, là tiên nhân ngộ ra thần thông, huyết mạch truyền thừa, trong số hậu đại của tiên nhân sẽ có vài người truyền thừa, bị động có được loại thần thông này.

Trong toàn mạch Diêm thị truyền miệng, đáng tiếc ta không kịp, chỉ có thể để lại thư cho ngươi biết.

Lúc trước ta không có dẫn tộc nhân nhập giới tu hành là vì lo lắng một khi bại lộ rất có thể sẽ gây nên tai họa diệt tộc, chỉ chuẩn bị chọn lựa một ít thiên tài nhập giới tu hành. Đáng tiếc, mấy năm nay ta không gặp được tộc nhân thiên tài nào.

Đương nhiên, con ta khẳng định thiên tài, ta cũng có xem qua nhi tử của Diêm Thu Vũ, hình như là trời sinh kiếm cốt. Ta biết mình sắp chết nên không mang hắn vào giới tu hành, sau này ngươi có cơ hội thì dẫn hắn tu hành đi.

Thần thông huyết mạch của chúng ta gọi là 'Siêu cấp' thần thông! Tuy rằng không biết tiên nhân nghĩ như thế nào nhưng ta tương đối thích cái tên siêu cấp, nghĩa là vượt qua cùng cấp.

Một khi dẫn động thần thông, trong vòng một ngày có thể tăng vọt lực lượng đến mức không nhìn cùng đẳng gấp. Lúc đó ngươi sẽ cực kỳ phấn khởi, cực độ thị huyết, thị sát, nhưng đừng lo, ngươi vẫn còn lý trí, là lý trí ban đầu chẳng qua thêm chút phấn khởi. Tựa như kéo tu vi của ngươi vọt nhanh một giai, Lực cảnh có thể chớp mắt lên đến Tinh cảnh chỉ trong một ngày, còn về mấy tầng Tinh cảnh thì phải xem tạo hóa của cá nhân.

Ta là luyện khí hóa thần, năm đó tại thiên thụ đại hội khá nhiều cao thủ Hư cảnh bị ta đánh bại. Tổ tiên đồn là 'Siêu cấp' thần thông có ba trạng thái biến hóa, ta cảm nhận được mới chỉ là trạng thái thứ nhất, trạng thái thứ hai, thứ ba thì ta chưa cảm nhận. Nhưng yên tâm, trạng thái này bình thường chỉ kéo dài một ngày, sẽ không ảnh hưởng đến ngươi. Sau một ngày, ít nhất phải chờ một tháng mới có thể dẫn động lần thứ hai, hãy lợi dụng cho thật tốt.]

Diêm Xuyên cầm phong thư, híp mắt.

Diêm Xuyên kinh ngạc bật thốt:

- Huyết mạch của tiên nhân? Siêu cấp thần thông? Thực lực nháy mắt tăng vọt lên một cảnh giới? Là một cảnh giới! Thần thôn này quả nhiên lợi hại!

Diêm Xuyên hít một hơi, lẩm bẩm:

- Phụ thân làm không sai, nếu thần thông này bị người độc ác biết được thì tộc Diêm thị ta sẽ không còn yên bình.

Diêm Xuyên im lặng một lúc sau, tiếp tục đọc thư.

[Mấy trăm năm nay ta có tích góp một ít, nhưng lần này ta và nương của ngươi bị hại, liên lụy quá nhiều người, có nhiều thứ ta tặng cho hảo hữu ngày xưa làm bồi thương, hy vọng ngươi đừng trách chúng ta. Đương nhiên, ta cũng không chuẩn bị để lại cho ngươi quá nhiều, nhi tử của Diêm Đào phải dùng đôi tay mình mở ra khoảnh trời. Để lại nhiều thứ cho ngươi ngược lại là hại ngươi. Hãy cố gắng đi, tương lai báo thù cho chúng ta.

Nhớ kỹ, ép chết ta và nương của ngươi là một cường nhân phương tây, tên của hắn là 'Ma Kha Thiên Tử'. Ma Kha Thiên Tử ở phương tây rất nổi tiếng, sau này chắc chắn ngươi sẽ gặp.

Thù cha con báo, là thiên kinh địa nghĩa. Nhưng nhi tử, mọi chuyện phải lượng sức mà làm, trước khi báo thù quan trọng là bảo vệ mình cho tốt, ta và nương của ngươi sẽ phù hộ ngươi.]

Diêm Xuyên đọc đến đây mỉm cười nói:

- Thù cha con báo, đúng là thiên kinh địa nghĩa. Yên tâm đi, một ngày nào đó ta sẽ dùng đầu của hắn để tế các người! Bạn đang đọc chuyện tại Truyện Full

Diêm Xuyên trầm ngâm nói:

- Ma Kha Thiên Tử? Lại dám tự xưng là thiên tử?

[Đương nhiên cũng không phải lão cha không để lại gì cho ngươi. Nhìn thấy bản đồ trong hộp không? Đó là cự khoáng ta phát hiện ra, nếu không bản lĩnh thì tài liệu khoáng này cho ngươi chậm rãi kéo dài huyết mạch Diêm thị là được, đủ căn vạn năm. Nếu ngươi có thể làm ra sự nghiệp thì lấy khoáng này sử dụng đi. Nhưng nhất định phải đến Thần cảnh mới được đi lấy, hiện tại ngươi không có năng lực bảo hộ chúng nó. Sau Thần cảnh hãy đi xem cự khoáng vi phụ để lại cho ngươi, ha ha!]

- Khoáng?

Diêm Xuyên nhìn bản đồ trong hộp.

Bản đồ ghi chép rất kỹ càng, dù Diêm Xuyên không rõ nó ở đâu nhưng chỉ cần đến gần thì chắc có thể tìm được.

- Tốt, chờ ta đến Thần cảnh sẽ đi tìm!

Diêm Xuyên mỉm cười, không để ý đến khoáng này.

[Trong hộp còn có một cọc gỗ, ngươi có thấy không? Thứ đó không phải của ta, nên ta cũng không biết sử dụng như thế nào, nhưng chắc chắn là bảo bối. Đó là một lão già Thiên Cơ Tông lúc sắp chết để lại. Có lẽ ngươi không biết Thiên Cơ Tông, nhưng tốt nhất là đừng chọc vào họ. Bọn họ là một tông môn tu vận, nơi bí ẩn nhất trong thiên hạ, cực kỳ hiếm khi đi dạo chơi khắp nơi. Nhưng ta thật may mắn gặp lão già này, để lão giúp ta trắc tính ngươi và Tử Tử.