Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1181: Thiêu Biển Đốt Trời




-- Là Thông Thiên giáo chủ?

Sắc mặt Kim Đại Vũ biến đổi.

Trong mắt Bạch Khởi phát ra tinh quang:

- Kim Đại Vũ, hai người chúng ta đánh không lại Thông Thiên giáo chủ. Một khi bị tìm thấy, bất kỳ ai trong hai chúng ta cũng đừng mong trốn thoát. Hiện tại ngươi dẫn theo ba rồng tách ra bỏ chạy, nhất định phải có một người chạy thoát!

- Được!

Kim Đại Vũ lên tiếng trả lời.

Ầm!

Tám người lập tức tách ra, di chuyển sát mặt đất nhanh chóng trốn chạy.

Mặc Vũ Hề bị thương nặng, mang theo nam tử áo bào xanh, cũng chính là dị thể Diêm Xuyên, nhanh chóng chạy trốn.

Tốc độ đã được đẩy đến cực hạn.

- Phía sau có người theo sao?

Mặc Vũ Hề lo lắng nói.

- Tiếp tục! Đừng ngừng lại! Ra khỏi cương vực này, chúng ta mới có thể được cứu!

Dị thể Diêm Xuyên bịt chặt vết thương kêu lên.

Mặc Vũ Hề vẫn có chút lo lắng.

Sắc mặt dị thể Diêm Xuyên âm trầm nói:

- Yên tâm, thứ ta đã mất, nhất định sẽ lấy lại được!

- Minh!

Minh Phượng kêu dài một tiếng h, tốc độ lại tăng nhanh.

Thú giao hoán số một đạp lên hồ lô Hỏa Nha, dẫn theo số bảy mươi hai và số 108 nhanh chóng đuổi giết dị thể Diêm Xuyên và Mặc Vũ Hề.

Ngồi ở bên trên lưng phượng hoàng đen, Diêm Xuyên nhẹ nhàng rút trường kiếm trong ngực ra, cực kỳ cẩn thận khống chế sức mạnh của thân thể này, không ngừng ổn định thương thế.

Phụt!

Trường kiếm rút ra, máu tươi nhất thời bắn nhanh ra.

- Diêm Xuyên, chàng không sao chứ?

Mặc Vũ Hề lo lắng nói.

- Không, không có chuyện gì!

Dị thể Diêm Xuyên cắn răng nhẫn nhịn đau đớn nói.

- Lập tức ra khỏi cương vực này rồi. Lập tức ra ngoài rồi! Ta đã nhìn thấy biển ở phía trước!

Mặc Vũ Hề nói.

Mà giờ phút này, Diêm Xuyên bịt chặt vết thương ở ngực, lại nhìn thấy có một hồ lô màu xanh lục ở phía xa đang không ngừng tiến lại gần.

- Vũ Hề, vào trong biển, lẩn trốn dưới đáy biển, bọn họ sẽ không tìm được!

Dị thể Diêm Xuyên che ngực nói.

- Được!

Mặc Vũ Hề theo tiếng.

Mang dị thể Diêm Xuyên trên lưng, Mặc Vũ Hề lao thẳng vào trong biển rộng.

Ầm!

Vô số sóng biển tách ra. Mặc Vũ Hề xông thẳng vào sâu trong biển rộng.

Ầm!

Trong nháy mắt, thú giao hoán số một đã đến chỗ biển rộng.

Biển rộng dâng lên, nước biển cuồn cuộn. Lúc này không còn nhìn thấy bóng dáng của Mặc Vũ Hề nữa, chỉ còn lại biển rộng mênh mông, không ngừng gào thét cuộn sóng.

- Không xong. Số một, bọn họ đã trốn vào trong biển rộng. Như vậy sẽ không dễ tìm thấy tung tích của bọn họ nữa!

Số 108, thân thể Diêm Xuyên lo lắng nói.

- Không sao! Bọn họ bất kỳ ai cũng đừng mong trốn thoát được!

Số một lạnh lùng nói.

Trong lúc đang nói chuyện, hồ lô Hỏa Nha đã hồi phục lại kích cỡ.

Nam tử mặc áo bào xanh lục nhẹ nhàng vỗ một cái vào hồ lô hét lớn.

- Mời bảo bối, du lịch!

Hắn vừa quát to một tiếng, trong miệng hồ lô Hỏa Nha đột nhiên tuôn ra vô số hỏa diễm. Hỏa diễm vừa ra, ngưng tụ thành những con quạ đen cực lớn. Tuy nhiên đây không phải là quạ đen bình thường. Toàn thân nó là hỏa, thiêu đốt khắp nơi.

Vô số hỏa diễm ùn ùn xuất hiện.

Nhất thời, tất cả thiên địa đều bị đốt đỏ.

- Mời bảo bối, du lịch!

Số một lại quát to một tiếng.

- Oa! Oa! Oa! Oa!.........

Vô số những tiếng kêu quạ kêu rung chuyển thiên địa, lao về phía biển rộng bên dưới.

Ầm!

Tại bờ biển, nhất thời biến thành ngàn dặm đất cằn khô. Trong biển rộng, nước biển trong nháy mắt đã bốc hơi.

Vô số quạ lửa ước chừng phải tới trăm vạn con, giống như trăm vạn mặt trời cực lớn lao xuống biển rộng.

Xèo xèo xèo!

Nước biển điên cuồng bốc hơi. Hơi nước giống như bão táp xông thẳng tới bốn phương tám hướng.

Ầm!

Một vùng biển rộng lớn, trong nháy mắt nước biển đã khô cạn. Vô số sinh vật biển bị đốt cháy. Nước biển bốc hơi lên hết, lộ ra vô số rãnh biển. Bên trên rãnh biển nhất thời có lửa lớn nổi lên bốn phía.

Khắp đáy biển chỉ nhìn thấy hỏa diễm bùng cháy. Tất cả thảm thực vật nhanh chóng bị thiêu đốt. Tất cả sinh vật nhanh chóng hóa thành thây khô, bị nướng chín, tiếp theo bốc cháy lên lửa lớn hừng hực.

- Oa! Oa! Oa!.........

Trăm vạn quạ lửa du lịch, trong lúc nhất thời ngay cả hơi nước cũng giống như gió bão lan đi. Biển rộng đã bị bốc hơi lên hết sạch.

- Đi!

Số một kêu to một tiếng, đuổi theo nhóm người Mặc Vũ Hề đang chạy trốn dưới đáy biển.

Trăm vạn con quạ lửa nhanh chóng bay đi. Trên đường bay qua, nước biển khô cạn, sa mạc lửa nóng nổi lên bốn phía.

Khu vực biển phía xa cũng có rất nhiều nước biển muốn vọt tới. nhưng hơi nước điên cuồng bốc lên, khiến nước biển khắp nơi đều không thể tới gần.

- Hồ lô Hỏa Nha thật lợi hại!

Số bảy mươi hai kinh ngạc cực kỳ cảm thán.

Ba người điều động trăm vạn Hỏa nha du lịch, tình cảnh hoành tráng đến cực điểm.

Tại đáy biển, dị thể Diêm Xuyên và Mặc Vũ Hề lo lắng động tác quá lớn, tìm một nơi bí mật chuẩn bị trốn một thời gian. Nhưng khí nhìn thấy phía xa nước biển không ngừng sôi trào, bốc hơi lên, hai người biết căn bản không phải lúc trốn.

Trốn?

Trăm vạn con quạ lửa lập tức tới.

- Hồ lô? Lại là một hồ lô lợi hại!

Trong mắt dị thể Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.

- Đi!

Dị thể Diêm Xuyên kêu lên.

- Được!

Mặc Vũ Hề gật đầu, tiếp tục trốn chạy về phía xa.

Số một đang thao túng trăm vạn con quạ lửa đột nhiên khịt mũi một cái.

- Ở bên kia có khí tức luân hồi! Khí tức của Phượng hoàng!

Ánh mắt số một sáng lên.

Hắn nhanh chóng điều động trăm vạn hỏa diễm nhanh chóng làm biển rộng bốc hơi đuổi theo về phía dị thể Diêm Xuyên đang trốn chạy.

- Oa! Oa! Oa!............

Những con quạ lửa cuồn cuộn lao tới, giống như những mặt trời không ngừng tiến về phía trước.

Nơi nào những con quạ lửa đi qua, khắp nơi liền có mưa xối xả rơi xuống. Toàn bộ nước biển bốc hơi lên trên không trung, tất nhiên đã nhanh chóng ngưng tụ rơi xuống.

Mưa to xối xả, mưa rơi tầm tã. Vô số tu giả xung quanh thậm chí không thể nào thở nổi trong màn mưa xối xả này.

- Thiêu biển đốt trời?

Một đám tu giả ở biên giới cương vực, lúc này nhìn thấy cảnh tượng trước mắt đã hoàn toàn bối rối.

Quá kinh khủng. Người này là ai lại có thể đốt cháy toàn biển rộng? Hơn nữa vẫn còn không ngừng đốt cháy.

Trăm vạn con quạ lửa với khí thế hùng hổ. Không đây còn là quạ lửa sao? Đây rõ ràng là một trăm vạn mặt trời, lăn qua biển rộng. Biển rộng có mênh mông mấy cũng làm sao chịu được mặt trời tới, làm sao không bốc hơi cho được? Huống gì còn là trăm vạn mặt trời.

Vô số tu giả thậm chí ngay cả tâm tư đuổi theo quan sát cũng không dám.

Ai có thể bảo đảm, những con quạ lửa kia không bỗng nhiên bay về phía mình?

Mặc Vũ Hề và dị thể Diêm Xuyên nhanh chóng di chuyển phía dưới đáy biển.

Vì không làm ra động tĩnh quá lớn, tốc độ di chuyển của bọn họ cũng không thể quá nhanh. Bởi vậy bọn họ chỉ có thể bị hỏa diễm không ngừng truy đuổi.

Bên ngoài thành Lạc Dương.

Tốc độ của Bạch Khởi, Kim Đại Vũ tuy nhanh, nhưng chung quy vẫn kém hơn so với Mặc Vũ Hề rất nhiều. Hơn nữa bọn họ di chuyển sát mặt đất, không có cách nào bay nhanh không chút kiêng kỵ giống như bay trên không trung được.

Thú giao hoán trao đổi với Thông Thiên giáo chủ, chung quy đã nắm giữ được lực lượng của Thông Thiên giáo chủ.