Trên Phong Thần Sách phát ra từng tiếng trống trân, khí vận vô tận bao bọc Thiên Sách, từng chút một hoàn toàn bao phủ nó. Trên Thiên Sách bắn ra ánh sáng vàng bốn phía, hình nó đang cố giãy dụa.
Ầm ầm!
Thiên Sách hoàn toàn tan rã trong Phong Thần Sách.
Giờ phút này, Phong Thần Sách vặn vẹo, hình như biến đổi nghiêng trời lệch đất, càng thêm rộng lớn.
Mặt sau Phong Thần Sách, ba chữ 'Phong Thần Sách' vặn vẹo.
Mặt chính, Kim Long khí vận bỗng tan rã, dường như hòa tan.
Kim Long khí vận hòa tan, Phong Thần Sách như hư ảo. Diêm Xuyên kiên nhẫn chờ.
Qua một canh giờ.
- Grao!
Trong mặt phải Phong Thần Sách bỗng vang tiếng rồng ngâm, trong vô tận khí vận một Kim Long ngưng tụ hình thành. Khi Kim Long ngưng tụ lập tức rút đi tám phần khí vận.
Một Kim Long khí vận mới càng tranh vanh, uy nghiêm hơn con trước. Đầu rồng lớn hơn, mắt rồng càng ngưng luyện, sừng rồng to gấp đôi Kim Long khí vận trước kia.
Diêm Xuyên vừa lòng, hít sâu, nói:
- Đây mới là Kim Long khí vận của trẫm!
Mặt trái Phong Thần Sách, ba chữ vặn vẹo rốt cuộc biến thành chữ 'bảng Phong Thần'.
Diêm Xuyên cảm thán nói:
- Phong Thần Sách kiến quốc, chỉ có thể quốc chiến, tranh giành khí vận từ quốc khác, hoặc từ mình dưỡng khí vận. Nhưng bảng Phong Thần thì khác, nuốt Thiên Sách, bảng Phong Thần không chỉ có thể tranh đoạt khí vận của quốc khác, còn có thể cướp đoạt công đức của tông môn chuyển hóa thành khí vận. Bảng Phong Thần đã thành!
Diêm Xuyên cảm thán xong đặt bảng Phong Thần lên bàn, vươn tay từ trong ngực lấy ra một ấn tỉ màu đen.
Ấn tỉ màu đen có hai nơi là màu hoàng kim.
Trên ấn tỉ nhô ra chín con rồng đen, dữ tợn gầm rống, như đang tranh giành một hạt châu vàng óng ánh. Chỗ vàng khác là tận cùng ấn tỉ, tám chữ trên viết cực kỳ bá khí.
[Thụ mệnh với trời, ký thọ Vĩnh Xương!]
Đây là Diêm Xuyên lấy được từ Bất Tử Thánh Địa, trước khi Minh Phượng chi tôn chết tặng cho hắn, hậu tái thiên địa Đại Huyền hoàng định Càn Khôn ngọc!
Ngọc màu đen và vàng, giờ nó đã bị Diêm Xuyên luyện hóa. Màu đen là thể, vàng kim là tinh, cửu long đoạt châu, biến thành tỉ ấn của hắn.
Hàng chữ:
[Thụ mệnh với trời, ký thọ Vĩnh Xương!]
Đã định vị ngự tỉ.
Diêm Xuyên cầm ngự tỉ ấn vào bảng Phong Thần.
Ầm!
Ngự tỉ ấn vào bảng Phong Thần, khí vận vô cùng lăn lộn không dứt, như đang phản kháng ngự tỉ.
- Grao!
Kim Long khí vận rống gầm liên miên.
Diêm Xuyên trừng mắt nói:
- Đại định thiên tỉ, đại biểu trẫm, ấn qua liền tôn, không được phản kháng!
- Grao!
Kim Long khí vận ngâm nga một tiếng, chậm rãi chìm vào trong khí vận. Vô tận khí vận vòng quanh 'Đại Định Thiên Tỉ' xoay tròn một đoạn thời gian sau rốt cuộc hoàn toàn hồi phục.
Vèo!
Diêm Xuyên lấy ngự tỉ ra, trên bảng Phong Thần xuất hiện tám chữ vàng to lớn.
Thụ mệnh với trời, ký thọ Vĩnh Xương!
Tám chữ vàng này như ẩn chứa uy nghiêm to lớn, trấn trụ khí vận vô tận.
khí vận trên bảng Phong Thần có một phần dọc theo tám chữ to quái dị xuất hiện trên ngự tỉ.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đến đây đi, khí vận một quốc tế luyện 'Đại Định Thiên Tỉ' của trẫm, Đại Định Thiên Tỉ trấn áp khí vận một quốc không tiết!
- Grao!
Trên bảng Phong Thần, Kim Long khí vận hú dài, dường như tuân theo hiệu lệnh của Diêm Xuyên.
Đến đây, bảng Phong Thần! Đại Định Thiên Tỉ cũng thông qua bảng Phong Thần có thể hưởng khí vận một quốc tẩm bổ, rèn luyện.
Diêm Xuyên cất Đại Định Thiên Tỉ, lại nhìn hướng bảng Phong Thần.
Diêm Xuyên vừa lòng cất đi bảng Phong Thần, nói:
- Nguồn thánh chỉ trong thiên hạ, bảng Phong Thần, mọi chuyện đã sẵn sàng, chuẩn bị khai quốc!
Làm xong mọi chuyện, Diêm Xuyên nhấc chân đi tới cửa.
Két!
Cửa đại điện mở ra.
Ngoài điện, Miêu Miêu nhào lên.
Miêu Miêu tò mò hỏi:
- Meo! Diêm Xuyên, ngươi ở bên trong làm cái gì vậy?
Diêm Xuyên cười không giải thích gì nhiều:
- Chuẩn bị ít thứ.
Ở trước mặt Diêm Xuyên, trên quảng trường.
Đám Lưu Cẩn, Hoắc Quang, Dịch Phong, Lưu Cương cung kính đứng, còn có mười mấy tên tướng lĩnh.
Mọi người cung kính nói:
- Bái kiến vương của ta!
Diêm Xuyên cười nói:
- Lưu Cẩn, Hoắc Quang, mấy năm nay đã vất vả cho các ngươi!
Lưu Cẩn, Hoắc Quang lập tức nói:
- Đây là chúng ta nên làm!
Diêm Xuyên nhìn hướng Lưu Cương, kêu lên:
- Lưu Cương!
Lưu Cương cực kỳ cung kính tiến lên, biểu tình kích động:
- Bái kiến Diêm vương!
Diêm Xuyên khen rằng:
- Trận chiến phản kích Vô Ưu thành ngươi làm khá lắm.
Lưu Cương vội khiêm tốn nói:
- Diêm vương khách sáo.
Diêm Xuyên nhìn Lưu Cương, hỏi:
- Chuyện khiến ngươi làm đã thế nào rồi?
Lưu Cương hiểu Diêm Xuyên khiến gã làm việc cũng là thử thách gã, bởi vậy mấy ngày nay gã rất cẩn thận.
Lưu Cương cung kính nói:
- Bẩm Diêm vương, đám Thần cảnh mười tông đều đã khai hết. Mười tông này là Thanh Hồ tông, Hạo Nguyệt tông... Đều là dưới tay Đại Vũ Thiên tông, năm đó trăm tông bao vây tiễu trừ Đại Hà tông, bức chết lão Diêm vương cũng có phần của họ.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Lưu Cương cung kính nói:
- Lần này mười tông tập thể xuát động, Thần cảnh, Hư cảnh, gần như toàn bộ ra tay nhưng vẫn bị Diêm vương bắt hết!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Vậy thì tốt.
Diêm Xuyên nhìn Hoắc Quang, kêu lên:
- Hoắc Quang!
Hoắc Quang lập tức tiến lên trước:
- Có thần! truyện được lấy tại Truyện Full
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Ngươi mang sáu vạn đại quân tiêu diệt mười tông, hai ngày sau lên đường.
Hoắc Quang nghiêm túc nói:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên nhìn hướng Dịch Phong, kêu lên:
- Dịch Phong!
Dịch Phong tiến lên trước:
- Có thần!
Diêm Xuyên nhìn Dịch Phong, nói:
- Các đệ tử của Đại Hà tông có đến chỗ ngươi báo danh chưa?
Dịch Phong nghiêm túc nói:
- Lấy bọn họ làm cơ sở xây dựng đệ nhị quân đoàn, Dịch Phong là đoàn trưởng đệ nhị quân đoàn!
Dịch Phong trịnh trọng hành đại lễ nói:
- Tuân lệnh! Đoàn trưởng đệ nhị quân đoàn, Dịch Phong, bái kiến vương của ta!
Đến đây thì đệ nhị quân đoàn thành lập.
Hoắc Quang cười nói:
- Chúc mừng Dịch tiên sinh, không, chúc mừng Dịch quân đoàn trưởng!
Mọi người chúc mừng.
Lưu Cương đứng một bên, trong mắt đầy khát vọng.
Diêm Xuyên nhìn Lưu Cương, cười hỏi:
- Lưu Cương, Ngự Yêu tông ngươi có tính toán gì không?
Lưu Cương chú ý cẩn thận nói:
- Bẩm Diêm vương, sư phụ biết lần này đuối lý nên mang nhiều đệ tử trở về. Tại hạ đã được sư phụ đồng ý, mang một đám sư huynh đệ tiến đến, nguyện làm trâu làm ngựa cho Diêm vương! Chỉ hy vọng Diêm vương đừng ghét bỏ tại hạ căn cốt không tốt!
Diêm Xuyên nhìn chằm chằm Lưu Cương, tư liệu trước kia xẹt qua trong đầu.
Lưu Cương không dám nói lời nào, cung kính chờ đợi.
Diêm Xuyên nhìn Lưu Cương một lúc sau, gật đầu, mỉm cười nói:
- Căn cốt? Chỉ cần ngươi thật sự lập công thì sẽ có nhiều tài nguyên điều phối cho ngươi. Nếu vậy thì ngươi tạm thời đi theo trẫm đi.
Trẫm? Diêm Xuyên chỉ xưng hô từ này với hai loại người, một là kẻ địch, một là thần tử.
Diêm Xuyên nói 'trẫm' với Lưu Cương biểu thị đã nhận gã.
Lưu Cương hưng phấn nói:
- Đa tạ vương của ta!
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Hoắc Quang, ngươi chuẩn bị xuất binh đi, những người khác thì theo trẫm về Yến Kinh!
- Tuân lệnh!
Yến Kinh, bên ngoài hoàng cung. Sáng sớm tràn ngập sương mù, tầmn hìn rất hạn chế.
Thật nhiều thị vệ đóng giữ ở cửa hoàng thành, dù trời đầy sương vẫn nghiêm ngặt tuân thủ chức vụ.][/SIZE]