Phía trên cương thiết phi chu.
Phụng Âm Dương vẫn đang mất hồn. Diêm Xuyên dứng ở đuôi thuyền, lạnh lùng nhìn ba trăm phong thủy sư áp giải mình.
Minh Lăng Thiên dẫn đầu cười khẩy nhìn Phụng Âm Dương mất hồn mất vía.
Minh Lăng Thiên cuồng cười nói:
- Phụng Âm Dương, ngươi và ta đấu cả đời, cuối cùng ngươi vẫn là thất bại, ha ha ha ha!
Nhưng bây giờ Phụng Âm Dương không có tâm tình chửi lộn với Minh Lăng Thiên, bị sư phụ cắt đứt quan hệ sư đồ, điều này còn khó chịu hơn là giết gã. Hiện tại gã có cảm giác trái tim đã chết.
Diêm Xuyên không khuyên nhủ Phụng Âm Dương, đề phòng trừng đám phong thủy sư.
Mãi đến khi rời khỏi vùng đất Nam tông, ba trăm phong thủy sư rời đi, Diêm Xuyên mới nhìn hướng Phụng Âm Dương.
Phụng Âm Dương sắc mặt vẫn rất khó xem, đám đệ tử sau lưng cũng bị khu trục, hiện tại không biết nên an ủi sư phụ mình như thế nào.
Không khí cực kỳ nặng nề.
Hoắc Quang cau mày, nói:
- Hoàng thượng, hiện tại nên làm sao đây?
Diêm Xuyên trầm giọng đáp:
- Tiếp tục hướng bắc!
- Tuân lệnh!
Các tướng sĩ khống chế phi chu, Diêm Xuyên thì lấy ra một cục giấy. Đọc Truyện Online mới nhất ở Truyện Full
Trước khi chết Mạnh Tử Thu đã nhét nó cho Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên nhẹ nhàng mở cục giấy ra, bên trong lộ trái cầu nhỏ, bên trong trái cầu có chất lỏng màu đỏ xanh.
Diêm Xuyên nắm lấy trái cầu, nhìn tờ giấy, bên trên có nét chữ của Mạnh Tử Thu.
[Hôm nay ta phải đi chỗ ở của Lý Thương Hải, trước khi đi viết xuống dòng này, nếu gặp tai kiếp thì hy vọng cuối cùng nó rơi vào tay Diêm Xuyên hoặc là Phụng Âm Dương...]
Câu mở đầu khiến Diêm Xuyên nhướng mày, Mạnh Tử Thu biết sẽ gặp phải nguy hiểm?
[Không biết có còn nhớ lần trước Diêm Xuyên và Lý Thương Hải đánh cược đấu cờ thì ta bảo chứng cho Lý Thương Hải, có hỏi gã một câu? Ta hỏi 'Lý Thương Lan có đưa thư cho Lý Thương Hải không'. A, thật ra thì không có thư gì cả! Lý Thương Hải là tri kỷ của ta, ta hiểu rất nhiều thói quen, yêu thích của hắn mà không ai biết. Nhưng lần này ta phát hiện Lý Thương Lan này dường như không phải Lý Thương Lan! Tông chủ của Nam tông, Lý Thương Lan, không thấy!]
- A?
Diêm Xuyên nhướng mày.
Phụng Âm Dương bình tĩnh lại nỗi lòng, nhìn sang.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Phụng tiên sinh, ngươi không cần tự trách, lúc trước 'Lý Thương Lan' có lẽ không phải là sư phụ của ngươi!
Phụng Âm Dương chua xót lắc đầu:
- Không thể nào, ta nhận được hơi thở của sư phụ!
Diêm Xuyên tiếp tục đọc thư.
[Lý Thương Lan đã không còn ở Nam tông, ta từng lặng lẽ đi đến chỗ hắn ở, phát hiện ngụ ở phủ tông chủ không phải Lý Thương Lan mà là Lý Thương Hải. Là Lý Thương Hải, chính gã giả mạo Lý Thương Lan!]
Đọc đến đây Diêm Xuyên nheo mắt. Người lúc trước là Lý Thương Hải? Đúng là vậy, Lý Thương Hải và Lý Thương Lan không xuất hiện cùng một chỗ bao giờ.
Dù cho lúc trước truy sát Mạnh Tử Thu, Diêm Xuyên và Lý Thương Hải đối chiến, động tĩnh lớn như vậy mà Lý Thương Lan không lộ mặt.
Lý Thương Hải đi không trở về, đổi lại là Lý Thương Lan?
[Lý Thương Hải cưu chiếm thước sào, giả mạo Lý Thương Lan! Tuy nhiên, chắc Lý Thương Lan còn chưa chết. nếu các ngươi muốn đi tìm hắn thì đi đi, ta nghĩ chắc là Lý Thương Lan đã bị giam cầm rồi. Không biết hắn làm sao mà bị bắt, nếu đã bị bắt thì chắc là bị giấu ở chỗ nào đó. Hôm nay ta lừa Lý Thương Hải nói có một phong thư là vì muốn để gã đi truy hỏi Lý Thương Lan! Nếu gã đi thì chắc chắn Lý Thương Lan biết ý định của ta, dùng máu thấm xen lẫn toái hồn bôi vào góc áo của Lý Thương Lan, dựa vào toái hồn có lẫn máu này, lấy tài nghề phong thủy của Âm Dương nhất định có thể tìm ra Lý Thương Lan và cứu hắn! Hôm nay ta đi lấy thứ Lý Thương Lan cho ta, thành công hay không phải xem ý trời.]
Phút chốc Diêm Xuyên hiểu ra mọi chuyện, tại sao Mạnh Tử Thu luôn xuất quỷ nhập thần, thì ra vì cứu Lý Thương Lan mà bôn ba. Hắn tiếp tục xem.
[Cuối cùng, nếu không cứu được Lý Thương Lan thì các ngươi hãy đi đi. bởi vì theo ta tìm hiểu, lần này Phong Thủy Nam tông không chỉ là mở ra Hoàng Tuyền Lộ. Không chỉ như thế! Dã tâm của Lý Thương Hải quá lớn, hoặc là còn có lý do gì mà ta không biết. Họ không chỉ muốn mở Hoàng Tuyền Lộ đi thông hai giới Âm Dương, họ muốn mượn táng thiên đồng quan mở ra cánh cửa tiên giới! Bọn họ muốn phá mở cả tiên giới! Tai kiếp thiên hạ sẽ tới theo, hãy tự giải quyết cho tốt!]
- Ôi chao!
Diêm Xuyên hít ngụm khí lạnh.
Hoàng Tuyền Lộ? Phá mở tiên giới?'
Diêm Xuyên nhíu chặt mày.
Phụng Âm Dương khó hiểu hỏi:
- Diêm Hoàng, ngươi làm sao vậy?
Diêm Xuyên đưa thư cho Phụng Âm Dương xem, gã đọc lướt nhanh.
Phụng Âm Dương kinh ngạc kêu lên:
- Không có khả năng, làm sao có thể!
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Lý Thương Hải trục ngươi ra khỏi tông không phải vì ngươi ngỗ nghịch mà là không muốn để ngươi làm hỏng việc lớn của hắn!
Phụng Âm Dương biểu tình âm trầm.
Diêm Xuyên chắc chắn nói:
- Thứ này là Mạnh Tử Thu dùng mạng sống đổi lấy máu và toái hồn của sư phụ ngươi, nếu ngươi nguyện ý tin tưởng thì lập tức dùng nó chỉ ra chỗ sư phụ ngươi ở, chúng ta theo ngươi cùng đi cứu Lý Thương Lan!
Phụng Âm Dương cắn môi, sắc mặt thay đổi hóa thành căm giận ngút trời.
Sư phụ là người thân nhất trong đời Phụng Âm Dương, vậy mà bây giờ bị người giam cầm.
Phụng Âm Dương biểu tình âm trầm nói:
- Tốt, đưa cho ta!
Phụng Âm Dương lấy ra la bàn, đem máu và toái hồn của Lý Thương Lan bỏ vào trong, phút chốc la bàn xoay nhanh.
*Ầm ầm!*
Phụng Âm Dương chỉ một hướng, kêu lên:
- Là bên kia!
Ba tháng sau, khi chu nhanh chóng bay đi, Phụng Âm Dương nhìn la bàn, biểu tình cực kỳ phức tạp.
Phụng Âm Dương trầm giọng nói:
- Mau, sắp đến rồi.
Diêm Xuyên nhíu mày nhìn phía xa, hỏi:
- Chỗ đó là nơi nào vậy?
Phụng Âm Dương biểu tình cực kỳ âm trầm nói:
- Đó là Nhạc Sơn thư viện. Lý Thương Hải, hắn đem sư phụ của ta giam cầm trong Nhạc Sơn thư viện!
Phi chu ngừng lại ở phía xa bênn ngoài một đại thành. Diêm Xuyên từ xa nhình thấy vô số khí vận ở trên không trung lăn lộn.
Giống như Cự Lộc thư viện, đây là một thành trì to lớn, bên trên là biển mây khí vận. Tuy nhiên, Cự Lộc thư viện phía bên trên biển mây khí vận còn có năm khí vận kim long.
Nhạc Sơn thư viện thì chỉ có ba khí vận kim long mà thôi.
Đoàn người ẩn núp đi.
Diêm Xuyên để lại một số người ở ngoài thành chờ, hắn thì cùng Phụng Âm Dương đi hướng thành.
Phụng Âm Dương trầm giọng nói:
- Diêm Hoàng, trong khoảng thời gian này đa tạ ngươi, ta nhìn ra được Diêm Hoàng muốn ngăn cản tế phong thủy của Lý Thương Hải.
Diêm Xuyên cười khổ, gật đầu nói:
- Đúng vậy, Đại Trăn của ta còn chưa cường thịnh, hiện tại thật sự không muốn phá mở cửa tiên giới. Nếu để đại quân tiến giới tiến vào thế giới của chúng ta thì thiên hạ sẽ rối loạn, Đại Trăn hoàng triều ta hiện tại vẫn quá yếu.
Phụng Âm Dương nhíu mày nói:
- Vậy thì tại sao ngươi lại...?
Diêm Xuyên khẳng định nói:
- Bởi vì ta cảm thấy, cứu sư phụ của ngươi càng quan trọng hơn!
Phụng Âm Dương chân thành nói:
- Đa tạ, nếu lần này thật sự có thể cứu ra sư tôn, hơn nữa ngăn cản âm mưu của Lý Thương Hải, ta sẽ xin sư phụ nhập vào đệ tử của ngươi trăm năm, vì Đại Trăn bày ra vạn thiên phong thủy trận pháp!
Diêm Xuyên cười to nói:
- Có Phụng tiên sinh trợ giúp, dù đối mặt ngàn vạn quần hùng tiên giới thì Đại Trăn cũng không sợ nữa!
Phụng Âm Dương hơi xấu hổ nói:
- Diêm Hoàng quá khen.
Diêm Xuyên cười nói:
- Ta nói là sự thật. Thôi đi đi, trước tiên cứu ra sư phụ của ngươi đã.
Phụng Âm Dương gật đầu đồng ý:
- Ừm.
Diêm Xuyên có thấy thực lực phong thủy của Phụng Âm Dương, so với kiếp trước chân nhu thuật phong thủy của hắn không chênh lệch bao nhiêu.
Nhưng dù là thuật phong thủy mạnh mẽ như vậy thế mà không có được chân truyền của mạch Phong Thủy Nam tông.
Quy củ của Nam tông là chân truyền một đời chỉ truyền cho một người!
Thuật phong thủy của Phụng Âm Dương mạnh mẽ như vậy mà vẫn không được chân truyền, Lý Thương Lan rốt cuộc mạnh tới đâu?
Trong mắt Diêm Xuyên tràn ngập mong chờ.
- Là ai đó!?
*Keng két!*
Ngọc Đế kiếm chớp mắt giết chết một nho tu.
Phụng Âm Dương chộp lấy la bàn, từng bước một đi đến sơn mạch trong thành, tới phần trung tâm.
Ở góc khuất hai người lạnh lùng nhìn sơn cốc.
Trong sơn cốc ngồi ba mươi đại nho, ai nấy miệng phun thánh nhân ngôn, từng đạo hạo nhiên chính khí không ngừng ùa vào cửa sơn động.
Xung quanh còn có mấy chục nho đạo thủ vệ tuần tra bốn phía.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Ta phụ trách giết chết tất cả nho tu, còn ngươi thì lo bố trận xung quanh!
- Ừm.
Hai người chia nhau hành động, Diêm Xuyên bước vào trong rừng.
Khoảnh khắc Diêm Xuyên như biến thành u hồn, mơ hồ khó bắt.
Một đại nho cảnh giác quát:
- Ai đó!?
*Phập!*
Cổ họng đại nho bị chém đứt.
- Xem ra các cường giả Nhạc Sơn thư viện đều bị Lý Thương Hải điều động đi Phong Thủy Nam tông rồi.
Diêm Xuyên dễ dàng giết chết đại nho, lộ vẻ ngoài ý muốn.
*Phập!*
*Phập!*
Diêm Xuyên khinh thường tự mình ám sát nhưng lần này vì Đại Trăn cường thịnh, hắn bất đắc dĩ làm thích khách.
Chớp mắt tất cả thủ vệ toàn bộ ngã trên mặt đất.
*Ong!*
Xung quanh sơn cốc nổi lên sương mù, bên ngoài nhìn về sơn cốc thì dần mơ hồ, hiển nhiên phong thủy trận của Phụng Âm Dương đã có tác dụng.
- Có chuyện gì vậy?
Các đại nho ngồi trên mặt đất kinh ngạc kêu lên.
*Ầm!*
Từ trên trời giáng xuống thật nhiều kiếm khí, ầm ầm giết hết đám đại nho.
Xác rải rác đầy đất, Diêm Xuyên cùng Phụng Âm Dương đi đến cửa sơn động.
Phụng Âm Dương nhìn la bàn, trầm giọng nói:
- Sư phụ đang ở bên trong!
Hai người nhìn cửa hang, bước chân tiến vào.
Đó là một hang động liên thông xuống lòng đất, mọi người bước vào, thật nhiều khí vận từ từ tản ra.
Hiển nhiên lúc trước đám đại nho hạo nhiên chính khí là để trấn áp khí vận bên trong.
Càng đi vào sâu trong thì khí vận càng nhiều, Diêm Xuyên càng nghiêm túc hơn.
Khí vận? Trên đời này trừ hắn ra còn ai có thể khống chế như vậy?
Rất nhanh hai người đi xuống sâu trong lòng đất, khí vận chỗ này đậm đến cực độ.
- Âm Dương? Ha ha ha, Âm Dương, là ngươi đến ư, đồ đệ tốt của ta!
Dưới lòng đất vọng lên thanh âm hưng phấn.
Phụng Âm Dương hưng phấn chạy vào, vừa kêu lên:
- Sư phụ, sư phụ!