Tiên Quốc Đại Đế

Chương 429: Hoàng đậu binh giáp




Bởi vậy, Mặc Vũ Hề mới bước tới một bước. Mình sắp đi, vậy để mình mang theo thù hận của đám người kia.

Diêm Xuyên rất nhanh đã nhìn thấu dự định của Mặc Vũ Hề. Khi đối địch với các tông môn, Diêm Xuyên đã suy nghĩ kỹ hậu quả! Hơn nữa cứu Cái U Vương cũng có dụng ý rất lớn.

Đối địch với mấy chục tông môn?

Đại Trăn sắp thăng cấp làm đế triều, vậy đối địch với các tông môn thì thế nào?

Nhưng đây là tâm ý của Mặc Vũ Hề, Diêm Xuyên cũng không hề ngăn cản.

Mặc Vũ Hề đạp chân xuống. Nhất thời rất nhiều bạch cốt bay ra, bộc lộ ra thổ nhưỡng của ngọn núi này.

- Ngươi là...? Thánh Địa Đại Chiêu, Vũ Hề Đạo Quân?

Xá Lợi Phật Đà trầm giọng nói.

Mặc Vũ Hề khẽ mỉm cười nói:

- Nhãn lực của Xá Lợi Phật Đà thật tốt!

- Hừ, Vũ Hề Đạo Quân thì có thể làm được gì? Cái U Vương đã mạo phạm Kinh Chiếu. Chúng ta diệt hắn, Kinh Chiếu định sẽ không trách chúng ta. Vũ Hề Đạo Quân, ngươi không nhúng tay vào chuyện này thì tốt hơn. Nếu chẳng may chúng ta bắt đầu động võ, không cẩn thận tổn thương ngươi, như vậy sẽ không tốt!

Xá Lợi Phật Đà lạnh lùng nói.

Phía sau Xá Lợi Phật Đà, năm hòa thượng đều lấy ra một cái viên luân. Ánh mắt mỗi người đều lộ hàn quang nhìn về phía Diêm Xuyên.

Mặc Vũ Hề lại không để ý tới. Nàng nhẹ nhàng nhét đậu tương vào trong lòng đất.

- Ách?

Vô số tu giả bốn phía đều cảm thấy mờ mịt.

Trồng đậu tương?

Vũ Hề Đạo Quân nàng đang nói đùa sao? Vào lúc này nàng lại trồng hạt đậu?

Chỉ có Nhâm Thử, giờ phút này trong mắt hắn nhất thời cứng lại, thực sự rất khủng hoảng.

- Chít chít, sẽ không phải vậy chứ?

Nhâm Thử tự nói với mình.

- Mặc Vũ Hề Đạo Quân, xin tránh ra, bằng không thương tổn đến...

Xá Lợi Phật Đà cầm bình bát trong tay lạnh lùng nói. Nhưng hắn mới nói được một nửa, bỗng nhiên ngừng lại.

Chỉ thấy nơi Mặc Vũ Hề gieo đậu tương xuống, bỗng nhiên có một chồi non mọc lên.

- Ách?

Chồi non lớn lên với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được. Nó càng lúc càng dài càng lớn. Trong nháy mắt nói đã hóa thành một dây leo. Trên dây leo mọc ra một hạt đậu tương. Hạt đậu kia càng lúc càng lớn, dần dần đạt được kích thước chừng một trượng.

- Đây là?

Xá Lợi Phật Đà có chút kinh ngạc.

Hạt đậu tương lớn một trượng sao?

- Kèn kẹt!

Bông nhiên hạt đậu tương một trượng này nứt ra ở giữa. Một đôi tay quái dị từ bên trong xông ra.

Một tiếng kêu gào quái dị từ bên trong truyền ra. Tiếp theo hạt đậu tương lớn một trượng kia ầm ầm nổ tung.

Rất nhiều bụi bay lên mù mịt. Kể cả hạt đậu tương lẫn dây leo lúc trước đều khô héo nát tan. Trước mặt Mặc Vũ Hề bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh màu vàng cao khoảng một trượng.

Thân hình gầy gò, tứ chi thon dài, khom người giống như con bọ ngựa, nhưng trên đầu lại có hình giống như hạt đậu tương. Một quái vật có hình dạng quỷ dị.

- Chủ nhân, mời hạ lệnh!

Quái vật cung kính quay về phía Mặc Vũ Hề nói.

Xá Lợi Phật Đà:......!

Mặc Vũ Hề:......!

Diêm Xuyên:...!

Bạch Đế Thiên:......!

Gần vạn tu giả:...!

Trong hạt đậu tương thật sự mọc ra một quái vật sao?

Nhâm Thử đứng phía xa, sắc mặt càng thêm sợ hãi.

- Chít chít, có phải chuột ta đã hoa mắt hay không? Sao có thể như vậy được?

Nhâm Thử lẩm bẩm tự nói với mình.

Sắc mặt Xá Lợi Phật Đà lại trở nên cổ quái. Tiếp theo ánh mắt hắn lạnh lẽo nói:

- Vũ Hề Đạo Quân, ta mặc kệ đó là quái vật gì, nhưng Diêm Xuyên nhất định phải ở lại. Cho dù ngươi là đạo quân của Đại Chiêu cũng không có tác dụng! Vạn Phật Bình Bát!

Xá Lợi Phật Đà ném bình bát trong tay lên trời. Ngay lập tức một đạo kim quang chợt hiện lên, chiếu thẳng về phía vị trí ngọn núi Diêm Xuyên đang đứng.

Vù!

Không gian xung quanh dường như đông cứng, định trụ tất cả mọi người bên trong.

- Trừ ba người chúng ta ra, giết chết những người bên trong!

Trước khi kim quang chiếu đến, Mặc Vũ Hề nhanh chóng hạ lệnh.

Trong kim quang, Mặc Vũ Hề nhất thời không có cách nào nhúc nhích được. Nhưng quái vật kia lại dường như không bị ảnh hưởng. Quái vật đột nhiên nghiêng đầu lại, dùng cái đầu hình đậu tương nhìn về phía Xá Lợi Phật Đà.

- Dưới khóa không phật quang của ta, bất kỳ cũng không có cách nào nhúc nhích. Bất kỳ ai cũng không ra được. Diêm Xuyên, ta sẽ siêu độ cho ngươi!

Xá Lợi Phật Đà hưng phấn cười nói.

Quái vật bỗng nhiên đập ra. Căn bản không có chịu ảnh hưởng nào.

- Làm sao có thể như vậy được?

Xá Lợi Phật Đà cả kinh kêu lên.

Dưới khóa không phật quang, cho dù là thượng Hư Cảnh cũng phải bị giam cầm ở bên trong. Tại sao quái vật kia lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng như vậy?

Nhâm Thử đứng phía xa đang vô cùng run rẩy:

- Binh giáp dịch pháp? Dưới tiên nhân, con rối kia có thể tránh được tất cả pháp thuật? Thật sự sao?

Không để ý tới sự hoảng sợ của Nhâm Thử, Xá Lợi Phật Đà xoay tay ầm ầm đánh ra một chưởng ấn. Năm hòa thượng đứng xung quanh cũng đánh ra phật ấn của mình.

Chưởng ấn uy lực khổng lồ như một đỉnh núi lớn ép xuống.

Vù vù!

Quái vật trực tiếp xuyên qua chưởng ấn, dường như nó chỉ là một ánh hào quang vậy.

Vèo!

Trong nháy mắt quái vật đã xuất hiện phía dưới người của Xá Lợi Phật Đà. Hai bàn tay bỗng nhiên nắm lấy hai chân của Xá Lợi Phật Đà.

- Cái này?

Xá Lợi Phật Đà thay đổi sắc mặt.

Nhưng không còn kịp nữa, động tác của quái vật cực nhanh. Xá Lợi Phật Đà giống như cái gậy đánh về phía một hòa thượng bên cạnh.

Đầu trọc va chạm vào đầu trọc!

- Coong!

Một 'Gậy' đã đánh hòa thượng kia lun sâu vào trong lòng đất.

Quái vật hưng phấn kêu to.

- A, sư tôn!

Một hòa thượng khác kêu sợ hãi.

- Đùng! Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Hòa thượng kia cũng bị quái vật bắt được một chân. Nhất thời, quái vật có hai cái gậy.

Quái vật quay hai cái Gậy nhất thời tạo ra một trận cuồng phong. Trong nháy mắt hắn đánh về phía đám người kia.

Ầm ầm ầm!

Tốc độ của quái vật cực nhanh. Lực đạo lại mạnh cực điểm. Mỗi lần cây gậy đánh tới đều có một người bị đánh bay ra ngoài, hoặc là đánh lao vào trong lòng đất. Mỗi tu giả bị va chạm vào nhau đều bể đầu chảy máu.

- Coong coong coong!

Liên tiếp có tiếng đao kiếm đánh vào trên người quái vật. Cánh tay của quái vật giống như được làm bằng sắt. Chỉ có thể phát ra những tiếng kim lại vang dội.

Quái vật kêu lên một tiếng giận dữ, đánh về phía những tu giả đã vung kiếm chém mình.

Vù vù!

Một gậy đánh tới, một tu giả sợ hãi đẩy vòng bảo hộ cương khí lên. Nhưng dường như chiếc gậy kia miễn dịch đối với vòng bảo hộ cương khí, trực tiếp đầu chạm trán. Dường như căn bản không có vòng bảo hộ cương khí kia vậy.

- Coong!

Đầu va vào đầu. Tu giả kia choáng váng. Giờ phút này đầu Xá Lợi Phật Đà đã mọc đầy bướu thịt, sưng mặt sưng mũi.

Trong lúc nhất thời, Xá Lợi Phật Đà đã rơi vào biên giới của sự sụp đổ. Tại sao lại như vậy?

Ầm! Ầm!......

Đầu không ngừng đụng đầu. Pháp lực của Xá Lợi Phật Đà căn bản thi triển không ra. Hắn bị xem là vũ khí, không ngừng đánh các tu giả xung quanh.

Tốc độ của quái vật cực nhanh, sắp khiến người ta phải suy sụp. Một đám tu giả đang ở trước mặt quái vật muốn trốn cũng không cách nào trốn thoát. Chỉ cần bị quái vật nhìn chằm chằm, trong nháy mắt hắn có thể xuất hiện trước mặt ngươi.