Tiên Quốc Đại Đế

Chương 456: Một đường không thuận lợi!




Nhưng bây giờ, một người nối tiếp một người tử vong. Điều này quá nhanh. Tại Thánh Địa Đại Chiêu tới nơi này, bọn họ đã bị chết dần, hiện tại chỉ còn lại mười ba người? Tại sao lại như vậy?

- Diêm Xuyên, trẫm sẽ trở lại. Trẫm nhất định sẽ chém ngươi thành muôn mảnh!

Khổng Ma Kha lạnh giọng nói.

- Trẫm ở tại Yến Kinh chờ ngươi!

Cửu Trảo Kim Long lạnh lùng nói.

- Đi!

Khổng Ma Kha hét dài một tiếng nói.

Điều khiển Long Mã, một nhóm người lên ngựa phóng về phía tây.

Không phải Diêm Xuyên không muốn đại khai sát giới. Bởi vì Cửu Trảo Kim Long cũng có hạn chế của riêng mình, căn bản không ngăn được đám người kia rời đi.

Đứng ở bên trên biển mây khí vận, Cửu Trảo Kim Long nhìn theo đám người Khổng Ma Kha rời đi. Sau đó lại nằm xuống nhắm mắt tu dưỡng.

Bên trong phòng luyện công, hai mắt Diêm Xuyên đột nhiên mở ra. Hắn đứng dậy, bước đi ra khỏi đại điện!

...

Trên đường phóng ngựa rời đi, kể cả Khổng Ma Kha và một đám thuộc hạ đều yên lặng hồi lâu. Bầu không khí cực kỳ nặng nề.

Đông Thần Châu, một chuyến đi bất lợi! Trên đường tới đây, một đường không thuận lợi!

Khổng Ma Kha phẫn nộ gầm lên giận dữ.

- Bệ hạ, bây giờ chúng ta trở về sao?

Một thượng Hư Cảnh hỏi.

- Không, trẫm muốn giết người!

Khổng Ma Kha nghiến răng nghiến lợi nói.

- Giết người?

- Đi thư viện Cự Lộc. Cho dù không chiếm được khí vận đế triều Đại Trăn, ta cũng muốn nhận được khí vận của thư viện Cự Lộc, Hừ!

Khổng Ma Kha lạnh lùng nói.

- Vâng!

Một nhóm người phóng ngựa lao tới thư viện Cự Lộc, nghênh đón một đợt tai họa cuối cùng tại Đông Thần Châu!

Thánh Địa Đại Chiêu, Đại Chiêu Sơn!

Đại điện Vũ thị trước kia, giờ phút này đã thay là Đại Chiêu điện!

Bên trong Đại Chiêu Điện, sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân trầm xuống, một chưởng đập nát bàn trà!

Trước mặt hắn, sáu trung Hư Cảnh, còn có Dương Chí Cửu, sắc mặt đều khó coi đến cực điểm. Text được lấy tại Truyện FULL

- Phụ thân, lần trước phụ thân chiến đấu với đám người Khổng Ma Kha một trận, trong lúc dưỡng thương, bốn tông môn lệ thuộc Đại Chiêu ta, có hai tông môn tuyệt diệt. Còn có hai tông môn khác, có hơn nửa nương nhờ vào đế triều Đại Trăn!

Dương Chí Cửu kêu lên.

- Đồ khốn, sớm biết đã thu hồi công đức của bọn họ!

Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân âm trầm nói.

- Ngày trước Mặc Vũ Hề đã tạo điều kiện, khiến phía đông nam của Thánh Địa Đại Chiêu có rất nhiều nhân thủ của Đại Trăn. Giờ phút này, 350 toà thành trì của Thánh Địa Đại Chiêu ta đã rơi vào trong tay của Đại Trăn!

Hít sâu một cái, Mão Nhật Đạo Quân lạnh giọng nói:

- Diêm Xuyên? Năm đó bản tôn thật sự đã quá coi thường hắn.

- Sư tôn, Đại Chiêu ta hiện đang sở hữu 650 toà thành trì. Tuy rằng đế triều Đại Trăn tiêu diệt tông môn lệ thuộc chúng ta, nhưng chỉ thu thành trì Phong Dương Tông. Nếu như tông ta thu lấy thành trì của bốn tông môn lệ thuộc khác, tính cả trung vị tông môn vi phạm tranh đoạt khác, Thánh Địa Đại Chiêu có thể lại đạt tới một ngàn toà thành trì!

Một trung Hư Cảnh mở miệng nói.

- Một ngàn toà?

Mão Nhật Đạo Quân hít sâu một cái, gật đầu một cái.

- Phụ thân, có nên giết chết Diêm Xuyên hay không?

Sắc mặt Dương Chí Cửu âm trầm nói.

Trung Hư Cảnh lúc trước lập tức nói:

- Thiếu chủ, vừa nhận được tin tức, Khổng Ma Kha dẫn theo những người còn lại đi tới Yến Kinh. Tại đó hắn đã bị chết năm trung Hư Cảnh, một thượng Hư Cảnh. Dựa vào đối đáp của Diêm Xuyên và Khổng Ma Kha lúc đó, Nguyên Đạo Phật Đà và Xá Lợi Phật Đà đã chết trong tay Diêm Xuyên.

- Cái gì? Không thể nào!

Dương Chí Cửu cả kinh kêu lên.

Trung Hư Cảnh kia lắc đầu một cái, biểu thị xác định.

Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân càng thêm âm trầm. Tiếp theo hắn lắc đầu nói:

- Quên đi, giờ phút này Thánh Địa Đại Chiêu với lực lượng trung tầng yếu nhược. Trước tiên phải làm vững chắc một ngàn toà thành trì này đã!

- Vâng!

Mọi người gật đầu một cái.

- Chọn một vài đệ tử hạ Hư Cảnh tuyệt đối trung thành đối với Đại Chiêu. Bản tôn dùng Vạn Diệu Yêu Liên, đưa tu vi của các ngươi và của bọn họ nhanh chóng tăng cao, để làm vững chắc Thánh Địa Đại Chiêu!

Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.

- Vâng!

Mọi người nhất thời lên tiếng trả lời.

....

Đế triều Đại Trăn, Yến Kinh, Triều Thiên Điện!

Tất cả đám người Hoắc Quang, Kim Đại Vũ, Mạnh Văn Nhược đều trở về! Bọn họ đứng trong hàng triều ban!

Dịch Phong ra khỏi hàng.

- Chúc mừng bệ hạ, đế triều Đại Trăn ta hiện tại đã nắm giữ 1100 toà thành trì tại Đông Thần Châu, là đệ nhất Đông Thần Châu!

Dịch Phong cười nói.

- Chúc mừng bệ hạ!

Quần thần cung kính vái. Giờ phút này bọn họ cũng vô cùng hưng phấn!

1100 toà thành trì? Đại Trăn lập quốc tới lúc này mới được bao nhiêu năm? Phát triển như vậy thật sự quá mãnh liệt!

Đồng dạng, quần thần Đại Trăn cũng cực kỳ hưng phấn. Đại Trăn cường thịnh, lợi ích mình nhận được cũng càng nhiều hơn.

- Thần đề nghị, giờ phút này hoàng triều Đại Trăn không nên mở rộng ranh giới, lấy việc củng cố trong lãnh địa Đại Trăn là chính!

Dịch Phong kêu lên.

- Thần tán thành!

Mạnh Văn Nhược cũng mở miệng kêu lên.

- Chúng thần tán thành!

Quần thần nhất thời nói.

- Chuẩn!

Bên trên long ỷ, Diêm Xuyên gật đầu nói.

Dịch Phong trở về hàng. Lưu Cương ra khỏi hàng!

- Khởi bẩm bệ hạ, Hán vệ tại thư viện Cự Lộc Đông đến báo! Khổng Ma Kha dẫn theo một đám tặc đồ đi tới thư viện Cự Lộc, chuẩn bị tàn sát đẫm máu thư viện Cự Lộc, cướp giật khí vận của thư viện Cự Lộc.

Lưu Cương cung kính nói.

Mạnh Văn Nhược đứng bên cạnh mặt liền biến sắc. Tuy rằng không ở trong thư viện Cự Lộc nữa, nhưng trong lòng Mạnh Văn Nhược vẫn có chút bận tâm.

- Đáng tiếc, Tại thư viện Cự Lộc, lại thất bại tan tác mà quay trở về!

Lưu Cương bẩm báo nói.

- Ồ?

Diêm Xuyên lộ ra một tia hiếu kỳ.

- Lần này thư viện Cự Lộc xuất hiện một người tên là Mạnh Lăng Thiên. Thời khắc Khổng Ma Kha hạ lệnh đồ thành, Mạnh Lăng Thiên xuất hiện, không chút nương tay. Một đạo cự chưởng, bóp chết hai thượng Hư Cảnh, mười trung Hư Cảnh. Cuối cùng, vẫn xem như nể mặt Khổng gia, để Khổng Ma Kha đi!

Lưu Cương dẫn theo một sự hưng phấn bẩm báo.

Quần thần cảm thán. Khổng Ma Kha gặp vận đen. Một nhóm người đến Đông Thần Châu, chết mười một thượng Hư Cảnh? Đả kích lớn đến mức nào?

- Mạnh Lăng Thiên?

Mạnh Văn Nhược kinh ngạc nói.

- Văn Nhược, khanh biết Mạnh Lăng Thiên sao?

Diêm Xuyên nhìn về phía Mạnh Văn Nhược.

Mạnh Văn Nhược mờ mịt ra khỏi hàng:

- Vâng, Mạnh Lăng Thiên, là ông cố của thần. Bệ hạ đi qua thư viện Cự Lộc, hẳn biết bức tượng nữ thần Chỉ Trần nằm tại chính khí đàn Bách Thánh. Bên trong có trăm pho tượng tiên nhân của thư viện Cự Lộc. Mạnh Lăng Thiên chính là một trong số đó!

- Trẫm biết, chính khí đàn Bách Thánh có một quang minh giới. Xem ra, Mạnh Lăng Thiên ở trong quang minh giới kia. Thiên địa này vốn áp chế đối với tiên nhân. Mạnh Lăng Thiên có thể bình yên ra tay như vậy, xem ra sau khi Kinh Chiếu lấy thiên ấn, pháp tắc thiên địa này đã phát sinh biến hóa!

Giọng nói Diêm Xuyên ngưng trọng nói.

- Tiên nhân?

Quần thần hít một hơi khí lạnh.

Thư viện Cự Lộc lại có tiên nhân?

- Quang minh giới?

Mạnh Văn Nhược nhíu mày.