Đại địa bốc hơi. Trong nháy mắt nhiệt khí khủng bố đảo qua phạm vi vạn dặm.
Trong vòng mười ngàn dặm, tất cả cây cỏ trên đất bằng đều khô héo. Nước đã bị hút hết. Đại địa càng trở nên khô cạn. Trong nháy mắt đất đá biến thành cát, thành đất chết suốt vạn dặm!
Trong nháy mắt biển rộng mênh mông bên cạnh Diêm Xuyên đã bị rút khô. Hơi nước trùng thiên. Đáy biển đã lộ ra. Đồng thời đáy biển cũng xuất hiện vô số vết nứt nẻ, hoàn toàn bị sa mạc hóa. Vô số loại cá giãy dụa trên sa mạc.
Cả một vùng biển rộng, trong chớp mắt đã biến thành sa mạc?
Trong vạn dặm đều khô héo đến cực điểm?
- Meo, meo, sao lại thành thế này?
Miêu Miêu nhất thời kêu lên đầy sợ hãi.
Tử Tử hơi ngạc nhiên.
Trong mắt Diêm Xuyên lại loé ra một đạo tinh quang.
- Hạ lôi? Hạ lôi một tiếng, đất chết vạn dặm?
Diêm Xuyên giật mình nói.
Diêm Xuyên nhìn lên mây đen cuồn cuộn trên không trung, ánh mắt nhất thời cứng lại.
Ầm!
Thanh Thiên Lôi Vân lại phát ra một tiếng động rất lớn.
Ào ào ào!
Một trận mưa lớn xối xả rơi xuống, giống như thác nước từ trên trời trút xuống!
Trong nháy mắt, mặt đất khô cạn được nước mưa giội rửa. Rất nhanh vị trí Diêm Xuyên đang đứng đã bị nhấn chìm trong cơn đại hồng thủy. Đại hồng thủy cuộn cuộn giống như những con Giao Long tàn phá bừa bãi khắp nơi.
Đại địa bị nhấn chìm. Tuy rằng nước vẫn chảy xuôi về biển rộng, nhưng giờ phút này Diêm Xuyên đã không còn lòng dạ nào bận tâm tới điều đó nữa.
- Sấm mùa xuân, vạn vật sinh?
- Hạ lôi, Hồng Hoang hiện?
Nó giống như biến thành một điều hoàn toàn khác. Không rõ có nó lợi ích gì? Nhưng Diêm Xuyên lại không suy nghĩ về phương diện này? Hạ lôi? Hồng Hoang? Đây không phải chỉ là một thủ đoạn, còn một thiên địa đại đạo. Nó có thể khiến Diêm Xuyên ngộ ra thiên địa chí lý!
Mấy tháng sau, giữa một rừng núi phía đông Yến Kinh. Trên bầu trời lôi vân cuộn cuồn không ngừng bay tới.
Quanh thân Hoắc Quang phát ra huyết sát trùng thiên, đón lấy từng đạo thiên lôi. Mãi đến cuối cùng, hắn mới đánh một quyền lên trời. Một đạo quyền cương huyết sắc nhất thời trực tiếp đánh vào kiếp vân.
Ầm!
Kiếp vân ầm ầm đổ nát.
Hoắc Quang hít sâu một cái, đứng trên đỉnh của một hòn đá lớn nhắm mắt, cảm thụ tu vi vừa đột phá.
Diêm Xuyên, Phụng Âm Dương, Lưu Cẩn đứng cách đó không xa nhìn Hoắc Quang.
- Hoắc Quang cũng đã lên thượng Hư Cảnh rồi!
Lưu Cẩn thở dài nói.
Ai có thể ngờ được, trong thời gian chưa tới trăm năm, Hoắc Quang đã có thể từ một phàm nhân lên thẳng tới thượng Hư Cảnh?
- Năm mươi năm này của Hoắc Quang với hai trăm phân thân, gần như đã tham gia tất cả chiến trường, tương đương với chém giết vạn năm. Thành tựu thực sự khủng bố!
Phụng Âm Dương lắc đầu một cái thở dài nói.
- Ngươi cũng không kém. Có vẻ như ngươi ở Tiên giới cũng liên tục đấu pháp cùng phong thủy sư!
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói.
- Thần chỉ có thể nói, miễn cưỡng đạt được tới trình độ của gia sư thôi! So với những tiên nhân phong thủy sư kia, còn còn kém hơn một chút.
Phụng Âm Dương khiêm tốn nói.
- Tiên nhân? Lưu Cẩn, ngươi có biết thành tiên thế nào không?
Diêm Xuyên hỏi.
Lưu Cẩn suy nghĩ một chút nói:
- Kim Đại Vũ đã từng nói qua với thần!
- Ồ?
- Thượng Hư Cảnh cửu trọng, có thể độ thiên kiếp phi thăng thành tiên. Thượng Hư Cảnh tổng cộng có mười hai tầng. tầng chín, mười, mười một đều có thể độ kiếp. Tu vi càng cao, thành tựu tiên nhân cũng càng mạnh. Từ mạnh đến yếu, chia làm bốn loại tiên nhân. Thiên Địa Huyền Hoàng, Thiên tiên, Địa Tiên, Huyền Tiên, Hoàng Tiên. Hoàng tiên hay còn gọi là Nhân tiên là yếu nhất!
Lưu Cẩn giải thích nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Sau khi Bạch Đế Thiên hồi phục lại tu vi kiếp trước, vì sao không nhanh chóng độ kiếp phi thăng. Đó là bởi vì lúc đó Bạch Đế Thiên chỉ mới là thượng Hư Cảnh cửu trọng. Hắn không vừa lòng với hiện trạng. Nếu như sau khi phi thăng thành nhân tiên, còn muốn độ các thứ tự tiên nhân kiếp. Tại Nhân Gian giới chúng ta không có nhiều cường giả, đương nhiên phải tích góp thực lực nhiều một chút. Đợi đến thời khắc phi thăng, sẽ càng cường đại hơn tiên nhân!
Diêm Xuyên bổ sung nói.
- Vậy bệ hạ, tu vi hiện tại của Bạch Đế Thiên là bao nhiêu?
Lưu Cẩn hiếu kỳ nói.
- Thượng Hư Cảnh thập trọng. Thiếu một chút sẽ tới thập nhất trọng. Giờ phút này tại Đại Trăn, tu vi của hắn được xem là cao nhất!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Bệ hạ, khi nào thì chúng ta lại mộng nhập thiên cơ một lần nữa?
Phụng Âm Dương có chút chờ mong nói.
Lắc đầu một cái, Diêm Xuyên nói:
- Hãy dung hòa thể ngộ trong những năm qua đi. Mộng nhập thiên cơ đại pháp cũng không phải là vạn năng. Có thể tạo nên một nhóm cường nhân, nhưng không có cách nào tạo nên cường nhân nhất. Bởi vì có chút thực lực, chung quy vẫn cần có năm tháng thực sự để lắng đọng. Hơn nữa, phân thân quá nhiều, sẽ phân ra tâm trạng không giống nhau, dễ dàng xung đột lẫn nhau. Tiếp đó, các ngươi phải không ngừng loại bỏ những xung đột tâm tình này!
- Vâng!
Mọi người gật đầu một cái.
————————————
Trên đỉnh một ngọn núi tại Bắc Thần Châu.
Một đám lão giả tóc trắng ngửa đầu nhìn lên bầu trời, nhìn những vì sao chớp động trong không trung. Bọn họ bấm tay tính toán gì đó.
Đứng bên cạnh, chính là một nữ tử áo trắng, tay áo bay bay trong gió. Đó chính là Thiên nữ của Thiên Cơ Tông, nữ tử có hình dáng giống với Chân Nhu thê tử của Diêm Xuyên kiếp trước.
Mọi người đồng thời nhìn lên bầu trời một chút. xem tại Truyện Full
Một lão giả tóc trắng nhíu nhíu mày nói:
- Thương thiên đã chết. Thiên đạo sụp đổ. Hiện tại thiên cơ thuật của chúng ta chỉ có thể tính toán được một chút thôi. Ôi!
- Cõi âm sụp đổ, nhưng thật ra bộ phận phong ấn cõi âm của giới này dung nhập vào cõi âm của Tiên giới mà thôi. Nhưng từ giờ phút này mới bắt đầu. Phong ấn thế giới mới sinh này không thuần nữa!
Lại một lão giả tóc trắng lo lắng nói.
- Thiên nữ, ngươi từ Tiên giới đến, Tiên giới bây giờ thế nào?
Một lão giả nhìn về phía thiên nữ nói.
Thiên nữ hít sâu một cái, ngưng trọng nói:
- Thế lực khắp nơi trên Tiên giới đang chém giết lẫn nhau. Rốt cuộc đã kéo tới một vài thế lực đỉnh cấp xuát hiện!
- Ồ? So với đại kiếp nạn thời thượng cổ trước, những thế lực này thế nào?
Một lão giả có chút kích động nói.
- Nhanh thôi nhanh thôi! Đại thế sắp thành hình!
Thiên nữ hít sâu một cái nói.
Một đám lão già bóp bóp nắm đấm. Mỗi người đều cực kỳ hưng phấn.
- Sau đại kiếp nạn thượng cổ, thiên địa tiêu điều. Giờ phút này rốt cuộc đã có chuyển biến tốt. Năm đó nữ thần Chỉ Trần phong ấn năm giới, mục đích lớn nhất là bảo đảm thần hồn thượng cổ, huyết mạch tinh thuần. Đây là cái phong ấn giới cuối cùng. Cõi âm đã hủy. Chúng ta còn chưa ra tay, mưu tính của nữ thần Chỉ Trần đã trở thành vô dụng. Các vị, theo đề nghị của ta, kế hoạch tạo thần bắt đầu từ bây giờ!
Một lão giả trịnh trọng nói.
Mọi người yên lặng một hồi, tiếp theo đó lần lượt gật đầu một cái.
- Kế hoạch tạo thần? Bắt đầu đi! Ta đã có tất cả tư liệu về nhân vật kiệt xuất trong thiên hạ. Lập tức thông báo với anh kiệt trong thiên hạ đến Thiên Cơ Tông ta nhận quà tặng!
Một lão giả nghiêm sắc mặt nói.
- Được!
Mọi người lên tiếng trả lời.