Tiên Quốc Đại Đế

Chương 926: Độc Cô Cửu Kiếm (Hạ)




Vù vù vù vù!

Diêm Xuyên vung tay áo, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm bay ra.

Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm lắc một cái hóa thành hình người.

Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm cung kính nói:

- Kính chào chủ nhân!

Diêm Xuyên gật đầu.

Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm quay đầu nhìn bão tố kiếm khí to lớn ở phía xa.

Vô số kiếm khí vọt tới nhưng tự động tan biến trước mặt Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm.

Thái Đế nghiêm túc nói:

- Kiếm pháp thật hay!

Ngọc Đế nghiêm túc nói:

- Bão tố kiếm khí mà còn có quy luật như vậy, kiếm đạo của ngươi này thật tinh tế.

Thượng Đế nghi hoặc hỏi:

- Chủ nhân, hai người đang đấu là ai?

Diêm Xuyên hít sâu, nói:

- Mặc kệ bọn họ là ai, hãy lấy thừa thù thiếu.

Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm lên tiếng:

- Tuân lệnh!

Miêu Miêu gật gù nói:

- Meo! Ta không nhìn thấy bên trong, toàn là kiếm khí, trắng, đen, hai người này chiến đấu thật chán.

Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm không biết nên nói gì.

Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm cảm thấy cuộc chiến kiếm trước mắt rất đặc sắc.

Bên trong vang tiếng quát của Độc Cô Vô Địch:

- Độc Cô Nhất Kiếm!

Giọng Độc Cô Phá Thiên cũng phát ra từ bên trong:

- Độc Cô Nhất Kiếm!

Một kiếm quang to lớn bắn ra, cực kỳ chói lọi, dù cách vô tận kiếm khí vẫn thấy được phong mang ngập trời bắn ra từ bên trong, chớp mắt hình thành hai lạch trời chém hai hướng.

Hai lạch trời xẹt qua ngang nhau, trong vạn dặm mặt đất có hai khe nứt to lớn.

Hiển nhiên Độc Cô Vô Địch, Độc Cô Phá Thiên đều dùng kiếm pháp của Độc Cô thế gia.

Giọng Độc Cô Phá Thiên phát ra từ bên trong:

- Hay, tinh túy của Độc Cô thế gia là cửu kiếm, để ta xem ngươi học được mấy phần!

- Độc Cô Nhị Kiếm!

- Độc Cô Nhị Kiếm!

Ầm ầm ầm ầm!

Bốn luồng lạch trời to lớn bắn bốn hướng.

- Độc Cô Tam Kiếm!

- Độc Cô Tứ Kiếm!

Ầm ầm ầm ầm!

Kiếm khí ban đầu tăng vọt gấp đôi, khuếch tán bốn hướng.

Thật nhiều kiếm khí bắn hướng đoàn người Diêm Xuyên, nhưng có Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm ở thì tất cả kiếm khí đều hóa thành vô hình.

Bạch Khởi nói:

- Thánh vương, đệ tử của Độc Cô thế gia ở phía xa xem như tôn trọng cuộc chiến, không ai đi lên.

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Vậy là tốt nhất, đỡ chúng ta phải ra tay.

Cứ thế qua một canh giờ, vô tận kiếm quang bắn ra, thắng bại khó phân.

Độc Cô Phá Thiên trầm giọng nói:

Biến sắc mặt thế lực của ngươi sao có thể vượt qua Tổ Tiên thất trọng thiên?

- Hừ! Độc Cô Ngũ Kiếm!

Độc Cô Phá Thiên cười to bảo:

- Độc Cô Lục Kiếm! Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, không ngờ ngươi có thực lực Tổ Tiên bát trọng thiên!

Ầm ầm ầm ầm!

Kiếm khí bắn ra, chiến đấu bên trong càng hung mãnh, tiếng trường kiếm dày đặc va chạm, đám người xung quanh nghe mà sốt ruột.

Độc Cô Vô Địch hét to:

- Độc Cô Thất Kiếm!

- Cái gì?

Ầm ầm ầm ầm!

Lại là tiếng va chạm.

Giọng Độc Cô Phá Thiên rống to:

- Tiểu tử, ngươi quả nhiên là kỳ tại kiếm đạo, không uổng là dòng giống Độc Cô thế gia. Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ có thể phá huy ra uy lực Tổ Tiên cửu trọng thiên, chắc đây đã là cực hạn của ngươi, ta nhìn ra được. Nếu vậy thì ngươi đã thua, vì ta tinh luyện đến Độc Cô Bát Kiếm!

Bạch Khởi biến sắc mặt nói:

- Nguy rồi!

Diêm Xuyên nheo mắt lại.

Thái Đế sốt ruột nói:

- Thánh vương, hình như Độc Cô Vô Địch đã tới cực hạn.

Ngọc Đế hơi lo lắng hỏi:

- Thánh vương, chúng ta có cần giúp đỡ không/

Diêm Xuyên lắc đầu, nói:

- Chờ chút nữa.

Độc Cô Phá Thiên hét to một tiếng:

- Độc Cô Bát Kiếm! Phá cho ta!

Ầm ầm ầm ầm!

Kiếm khí quay quanh mọi người bỗng nổ tung, chớp mắt biến mất không còn bóng dáng.

Mọi người nhìn thấy rõ bên trong.

Độc Cô Phá Thiên ở trên bầu trời cao một luồng cương kiếm đâm thẳng xuống, cương kiếm có mười sáu lưỡi, như tám thanh kiếm tụ thành trục kiếm bắn ra mười sáu lưỡi.

Nhìn từ trên bầu trời thì như một đóa hoa to hình kiếm đụng vào Độc Cô Vô Địch.

Bổ Thiên kiếm của Độc Cô Vô Địch hình thành cương kiếm đụng vào bầu trời.

Ầm ầm ầm ầm!

Hai loại cương kiếm bị tổn hại nặng, hư không tạc nổ.

Nhưng Độc Cô Phá Thiên càng hơn một bậc, đâm thẳng xuống. Cương kiếm của Độc Cô Vô Địch bị chém nát.

Cương kiếm của Độc Cô Phá Thiên ngày càng gần, cách Độc Cô Vô Địch càng lúc càng gần.

Huyết vụ vòng quanh Độc Cô Vô Địch, khí thế dâng trào khiến không gian xung quanh run rẩy.

Độc Cô Vô Địch mặc áo đen, không thấy rõ bộ mặt.

Nhưng Diêm Xuyên hiểu là Độc Cô Vô Địch đã tói cực hạn, huyết vụ xung quanh do gã sử dụng siêu cấp thần thông, áo đen che phủ mái tóc đỏ rực.

Tình huống như vậy vẫn không địch lại Độc Cô Phá Thiên?

Bạch Khởi nhíu mày nói:

- Độc Cô Phá Thiên có thực lực tương đương với thần hiện nay.

Mông Điềm trầm giọng nói:

- Độc Cô Vô Địch sắp thua.

Miêu Miêu hơi lo lắng hỏi:

- Meo! Có đi giúp không?

Mắt Diêm Xuyên sáng lên, bỗng nhiên nói:

- Không, tình huống có biến.

- Như thế nào?

Mọi người nhìn lại.

Chỉ thấy trong áo đen Độc Cô Vô Địch mặc phát ra một luồng sáng trắng.

Xung quanh Độc Cô Vô Địch bỗng xuất hiện một ảo ảnh thiên đạo, nhưng trên ảo ảnh thiên đạo có vô số vết rạn, là thiên đạo tàn phá.

Ầm ầm ầm ầm!

Trên thiên đạo tàn phá vết rạn liên tục lành lại.

Miêu Miêu kinh ngạc nói:

- Bổ thiên đạo? Bổ thiên đạo tại đây sao?

Trên bầu trời Độc Cô Phá Thiên biến sắc mặt.

Độc Cô Phá Thiên hét to:

- Khốn kiếp, Độc Cô Vô Địch, ngươi vẫn ngu xuẩn như vậy, còn muốn bổ thiên? Phản bội tổ huấn của Độc Cô thế gia ta, phải tru, chết cho ta!

Ầm ầm ầm ầm!

Cương kiếm mười sáu lưới to lớn bùng phát uy lực mênh mông, nghiền nát hư không hủy diệt Độc Cô Vô Địch.

Giờ phút này, thiên đạo của Độc Cô Vô Địch tu bổ càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh. Trong nháy mắt, ánh sáng trắng chiếu rọi bốn phương.

Ầm ầm ầm ầm!

Khe nứt cuối cùng đã bổ xong.

Năm đó Độc Cô Bổ Thiên để lại hạt mầm thiên đạo rốt cuộc triệt để trưởng thành.

Ầm ầm ầm ầm!

Tường Vân cuồn cuộn, thụy khí ngập trời, tiên nhạc du dương, mùi thơm ngát hương.

Vô tận công đức ùa vào thân thể Độc Cô Vô Địch, thiên đạo mới bổ xong cũng ùa lực lượng mạnh mẽ vào người gã.

Bỗng Độc Cô Vô Địch hét to:

- Độc Cô Cửu Kiếm!

Ầm ầm ầm ầm!

Thiên đạo sau lưng Độc Cô Vô Địch chợt một phân thành hai, trong đó một phần bỗng nhiên chém thẳng xuống, dường như cả thiên đạo hóa thành một thanh trường kiếm, một thanh cương kiếm vô cùng to lớn hủy thiên diệt địa chém hướng Độc Cô Vô Địch.

- A!

Ầm ầm ầm ầm!

Độc Cô Vô Địch mới bổ xong thiên đạo chợt mượn lực lượng vô tận, Độc Cô Cửu Kiếm, vô tận binh phong chém hướng Độc Cô Phá Thiên.

Một kiếm chém ra, hư không tràn ngập khí vô địch binh phong.

Xung quanh Độc Cô Vô Địch nở rộ một đóa hoa sen to lớn bằng kiếm.

Uy lực mênh mông chém xuống.

Độc Cô Bát Kiếm của Độc Cô Phá Thiên không đỡ được.

Ầm ầm ầm ầm!

Cương kiếm nổ tung, thế không thể đỡ xông hướng Độc Cô Phá Thiên.

Độc Cô Phá Thiên hét thảm:

- A!