Tiên Võ Truyền Kỳ

Tiên Võ Truyền Kỳ - Chương 345: Mạnh Vậy Sao Ạ






Và cũng có nghĩa là hắn có thể làm kí chủ chín năm năm, có thể tận dụng sức mạnh chí cao của Thái Hư Cổ Long, và là người bảo vệ của Hằng Nhạc Tông nên Hằng Nhạc Tông đương nhiên phải ưu ái hắn hơn hẳn, đó là vinh hạnh vô thượng.  

Doãn Chí Bình vui mừng khôn tả, hắn như thấy được con đường thênh thang mà bằng phẳng mình sắp đi.  

Chuẩn bị dung hoà linh hồn!  

Thông Huyền Chân Nhân vui mừng lên tiếng, vả lại thần thái còn kích động vô cùng: “Ta sẽ đích thân dung hoà linh hồn cho hắn”.  

“Doãn Chí Bình, ngồi vào chính giữa tế đàn”, Dương Đỉnh Thiên vội nói.  

“Vâng, thưa chưởng giáo”, Doãn Chí Bình vội ngồi vào giữa tế đàn, sau đó cởi bỏ lớp y phục bên ngoài, giữa lòng bàn tay bị rạch một đường máu đỏ tươi. Hai tay hắn kết thành hình chữ thập, hắn ngồi đó như một vị hoà thượng đang niệm kinh vậy.  

Ngay sau đó, tế đàn rung chuyển, từng trận văn trên tế đàn lần lượt phục hồi.  

Tiếp đó, cánh cửa đá khổng lồ từ từ mở ra, một luồng khí tức dồi dào mà tàn bạo xông ra khiến Diệp Thành cảm thấy áp lực vô cùng lớn.  

Phần linh hồn khổng lồ của Thái Hư Cổ Long hiển hiện trước mặt mọi người. Diệp Thành thì đỡ hơn vì hắn từng thấy bộ dạng của linh hồn Thái Hư Cổ Long nên không quá kinh ngạc. Dương Đỉnh Thiên và mấy người phía Thông Huyền Chân Nhân cũng vậy. Chỉ có Doãn Chí Bình khi nhìn thấy con vật khổng lồ này thì khuôn mặt không tránh khỏi ngỡ ngàng.  

Phù! Phù! Phù!  

Trong địa cung rộng lớn chỉ toàn vang lên tiếng gầm gừ mạnh mẽ, thế nhưng đó không phải tiếng gầm của Thái Hư Cổ Long mà là hơi thở của nó.  

Phía này, Diệp Thành không ngừng day trán vì trong đầu hắn đột nhiên vang lên giọng nói kinh ngạc của Thái Hư Cổ Long: “Thật đáng kinh ngạc. Chín phần hoà hợp. Tên tiểu tử kia gặp may rồi”.  

“Ngươi đừng gầm lên như thế được không?”  

“Ta đây nghĩ không thông vì sao độ hoà hợp lại cao như vậy”, Thái Hư Cổ Long hoa chân múa tay như muốn xông ra khỏi phong ấn bay tới đây xem xem rốt cục là ai mà lại mở được chín phần hoà hợp.  

“Ngươi nghĩ không thông thì đừng nghĩ nữa, đi ngủ đi”, Diệp Thành cứ thế liếc nhìn Thái Hư Cổ Long.  

“Dung hoà linh hồn”, ở một nơi khác, chỉ nghe thấy tiếng hô của Thông Huyền Chân Nhân, rất nhiều Thái thượng trưởng lão lần lượt sử dụng ấn quyết. Cả tế đàn phát ra ánh sáng chói lọi.  

Tiếp đó, linh hồn của Thái Hư Cổ Long bị phong ấn run rẩy một lát rồi bị dẫn dụ ra ngoài. Thân hình khổng lồ của nó cứ thế ngưng tụ về phía phần bụng dưới của Doãn Chí Bình.  

Hự…!  

Doãn Chí Bình hự lên một tiếng, vẻ mặt đau đớn tột cùng.  

Cảnh tượng tiếp theo khiến người ta phải chấn động, linh hồn của Thái Hư Cổ Long to phải cả trăm trượng vội nhập vào vùng đan điền của Doãn Chí Bình, nên biết rằng Doãn Chí Bình trong mắt nó chỉ giống như một con châu chấu mà thôi.  

“Đúng là dị thường”, Diệp Thành nhìn cảnh tượng này mà không khỏi tặc lưỡi. Hắn thầm nhủ đạo pháp của Thuỷ tổ tam tông thật kì diệu, còn có thể tạo ra kí chủ nữa.  

“Có thấy áp lực không?”, ở bên, Dương Đỉnh Thiên mỉm cười ôn hoà.  

“Có ạ”, Diệp Thành gật đầu dứt khoát: “Tên tiểu tử đó ngày ngày muốn giết chết con, nếu hắn dung hợp được với linh hồn của Thái Hư Cổ Long thì thực lực nhất định sẽ tăng lên mạnh mẽ, không tìm con gây rắc rối mới lạ”.  

“Bất cứ việc gì con cũng nên hạ mình xuống một chút, có thể nhẫn gì thì nên nhẫn”, Dương Đỉnh Thiên mỉm cười: “Ta không muốn nhìn thấy cảnh đệ tử trong tông môn tương tàn”.  

“Con hiểu ạ, có điều điều kiện là hắn khong được đụng tới giới hạn của con, nếu không thì con thật sự sẽ tìm hắn đánh nhau đấy ạ”.  

“Cho nên sau này con cần biết nhẫn nhịn hơn một chút, ta không muốn con và Doãn Chí Bình xảy ra ẩu đả”, Dương Đỉnh Thiên cười, nói: “Thế nhưng con có thể đánh bại Huyền Linh Chi Thể nên con cũng có thể đánh bại Doãn Chí Bình khi làm kí chủ”.  

chapter content