Tiếng Chuông Ngày Đông

Chương 45: Chàng Trai Và Cô Gái




"Phương Nhu"

"Chúng ta mau vào lớp thôi"

"Hình như sẽ có buổi chào hỏi bạn cùng lớp"

"Vậy...vậy sao"

"Phương Nhu cậu sao thế?"

"Không.. không gì... mau đi thôi"

"Chết rồi..phải chào hỏi sao?"

"Ngại chết đi mất...mình không tự tin khi đứng trước đám đông"

"Thôi...đành cố gắng mới được"

Khi vào lớp...Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Phương Nhu được xếp chỗ khá gần nhau...một người ngồi trên, người ngồi sau...lúc này một thầy giáo ôm theo một chồng sách bước vào

"Xin chào...thầy sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp ta trong năm học này"

"Xin được giới thiệu thầy là Khổng Đức Quốc"

"Các em có thể gọi là chủ nhiệm Quốc"

"Bây giờ từng người hãy đứng lên giới thiệu bản thân cho mọi người biết"

Cả lớp bắt đầu sôi nổi...vài người nhút nhát miệng ấp a ấp úng...vài người không ngại mà kể rất chi tiết ở bên đó

Nhâm Phương Nhu đang tự lẩm bẩm trong miệng

"Mình...tên là Nhâm Phương Nhu, mong mọi người giúp đỡ"

"Mình tên là Nhâm Phương Nhu, mong mọi người giúp đỡ"

"Này...Phương Nhu...cậu cứ bình tĩnh thôi"

"Hả.Vỹ Tĩnh"

"Cậu cứ bình tĩnh thôi...không sao cả"

Nghe vậy Nhâm Phương Nhu có chút bớt đi lo lắng phần nào

"Um...cảm ơn cậu"



Rất nhanh đã đến cô, Nhâm Phương Nhu đứng dậy

"Xin...xin chào mọi người, mình là Nhâm Phương Nhu rất mong mọi người giúp đỡ"

"Ừm...em ngồi xuống đi..mời bạn tiếp theo"

Cô ngồi xuống bên trong rất vui mừng vì đã không làm xấu mặt bản thân

"A tốt quá..."

/này...này...bạn đó đẹp trai thật/

/đúng rồi...đẹp trai quá/

Những tiếng bàn tán sôi nôi từ những bạn nữ hướng về Khánh Vỹ Tĩnh khi cậu đứng lên giới thiệu

"Xin chào mọi người...mình là Khánh Vỹ Tĩnh.rất mong mọi người giúp đỡ"

/đẹp trai quá...đẹp trai quá/

/lát nữa mình phải xin số điện thoại cậu ấy mới được/

Nhâm Phương Nhu có chút bất ngờ cũng có chút khó chịu trong lòng

"Ha...Tĩnh Tĩnh đúng là có sức hút mà"

"Chưa gì đã làm đồ biết bao cô gái"

"Quả thật...cậu ấy đúng là rất phong độ A"

"Tất cả trật tự... bây giờ tôi sẽ phân công lớp trưởng và lớp phó"

"Lớp trưởng sẽ giúp tôi quản lớp, và thông báo cho cả lớp biết những thông tin cần thiết"

"Còn lớp phó sẽ giúp lớp trưởng làm việc"

"Bây giờ tôi muốn tinh thần tự nguyện"

Nói đến đây, mọi người có vẻ đều rất im lặng, cả Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Phương Nhu đều không có hứng thú, nhưng có một cánh tay đưa lên

"Thưa thầy...em xin đề cử bạn Khánh Vỹ Tĩnh"

"Hô...vì sao em đề cử bạn Vỹ Tĩnh"



"Thưa thầy...em là bạn cùng lớp cũ của Khánh Vỹ Tĩnh, cả thành tích học tập lần thể thao, Vỹ Tĩnh đều xuất sắc đứng top 1"

"Vì thế, vị trí lớp trưởng em nghĩ nên để Khánh Vỹ Tĩnh làm"

"Vậy...có ai phản đối gì không?"

Đến đây dường như cả lớp đều đã đồng ý chỉ có mỗi Khánh Vỹ Tĩnh là đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra, mà cậu bạn đề cử Khánh Vỹ Tĩnh làm lớp trưởng chính là Thái Khôi Nguyên

"Thái Khôi Nguyên?"

"Hắn cũng học lớp này sao?"

"Hình như cậu bạn đó mình từng gặp thì phải"

"Hình như là người luôn bám theo Tĩnh Tĩnh"

"Được rồi...vậy Khánh Vỹ Tĩnh sẽ làm lớp trưởng"

"Còn lớp phó"

Thái Khôi Nguyên tiếp tục dơ tay

"Thưa thẩy...em xin nhận chức lớp phó ạ"

"Được... được rồi...vậy cả 2 hãy giúp đỡ lẫn nhau nhé"

"Còn công việc thầy sẽ nhẳn sau..."

"Bây giờ tới đây thôi...cả lớp cùng về đi"

Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Phương Nhu lập tức rời đi, Thái Khôi Nguyên thấy vậy cũng liền đứng dậy đuổi theo, nhưng vô tình va phải một bạn học

"A...đau quá"

"Xin...xin lỗi.do mình vội quá...cậu có sao không?"

Là một bạn học mặc áo khoác nhưng lại chùm kín mặt, chỉ để lộ ra một nửa khuôn mặt

"Không...mình không sao"

Cô vội vàng nhặt đồ lên xong chạy đi

"Cậu...cậu ấy...hình như trong lớp mình"

"Tên là..tên tên gì nhỉ... thôi bây giờ tên Khánh Vỹ Tĩnh đó đâu rồi"