Tiếng Chuông Ngày Đông

Chương 60: Thay Đối (5)




"Cậu rất dễ thương đó Hâm Dao"

"Hả.hả không có mà"

Khi này Khánh Vỹ Tĩnh cùng Thái Khôi Nguyên cũng đã đến nơi

"Hâm Dao.... Phương Nhu, bọn tớ tới rồi"

"A. mấy cậu ấy về rồi, Hâm Dao à"

"Cậu hãy giúp tớ giấu bí mật này cho Vỹ Tĩnh nha"

"Ừm..ừm.tớ hứa với cậu"

"Hihi..cảm ơn cậu"

"Này, 2 cậu đang bàn chuyện gì mà cười vui vậy?"

Thái Khôi Nguyên tò mò tới hỏi

"Không phải chuyện của cậu, là chuyện của con gái tụi mình nhỉ Hâm Dao ^^"

"Ừ...Ừm...đúng vậy ^^"

/Cầm lấy tay Nguyệt Hâm Dao/

"Nào đi thôi Hâm Dao"

"Hả...đi đâu chứ?"

"Bây giờ còn sớm mà, 4 người chúng ta đi đâu chơi đi"

"Tớ...xin lỗi, bây giờ tớ phải về đón em gái tớ nữa"

"Hả..cậu còn có em gái sao?"

/Gật đầu/

"Vậy đi thôi.."

Nhâm Phương Nhu nắm khoác tay của mình vào Nguyệt Hâm Dao kéo cô đi

"Đi...đi đâu chứ?"

"Đi đón em gái cậu chứ sao"

"Vỹ Tĩnh và Khôi Nguyên, 2 cậu cũng đi chứ?"

Khánh Vỹ Tĩnh và Thái Khôi Nguyên cả 2 nhìn nhau rồi gật đầu

"Ừm, được...bây giờ tớ cũng đang rảnh"

Nghe thấy điều này Nguyệt Hâm Dao tỏ ra vẻ lo lắng

"Nhưng...nhưng, em gái tớ nó không thích người lạ cho lắm"

"Vậy sao?, Kệ đi cứ tới đi đã, đi nào"

Nguyệt Hâm Dao bị Nhâm Liễu Phương kéo đi, còn Khánh Vỹ Tĩnh thấy Thái Khôi Nguyên như đang suy nghĩ gì đó cũng tới hỏi

"Này, sao thế?"

"Không...chỉ là tớ đã gặp em gái cô ấy rồi"

"Hả, cậu đã gặp rồi?"



"Em ấy tên gì?"

"Nguyệt Lộ Tuyết, em ấy rất dễ thương"

"Thôi đi nào, Vỹ Tĩnh tới đó cậu sẽ biết thôi"

Thái Khôi Nguyên nở nụ cười rồi chạy theo 2 người kia

"Cái tên này!"

Khoảng 3p sau cả 4 người đều đã có mặt ở trường mà em gái Nguyệt Hâm Dao đang học

Ở ngay cổng trường đã có Nguyệt Lộ Tuyết đứng chờ sẵn

Lúc này Nguyệt Hâm Dao dừng lại nhìn Nhâm Phương Nhu và Khánh Vỹ Tĩnh, vẻ mặt cô tỏ ra sự lo lắng vì sợ em gái mình nói gì đó không hay với họ

"Phương Nhu...Vỹ Tĩnh"

"Em gái...tớ..nếu nó có nói gì quá đáng, mong mấy cậu bỏ qua nha"

"Hả, nhưng tại sao chứ?"

Lúc này Thái Khôi Nguyên đi tới

"Em gái cậu ấy, rất sợ những người lạ xuất hiện bên cạnh chị mình"

"Nhưng, tại sao chứ?"

Nhâm Phương Nhu nhìn sang Nguyệt Hâm Dao

"Vì nó liên quan tới quá khứ của cậu ấy, Hâm Dao đã luôn bị bắt nạt từ nhỏ"

"Nên em gái cậu ấy luôn dè chừng những người lạ bên cạnh chị mình"

Lúc này Nhâm Phương Nhu cũng nhớ lại về việc Nguyệt Hâm Dao đã kể cho mình, nên cô cũng đã hiểu ra được vấn đề

Nguyệt Hâm Dao trong lòng có chút áy náy, 2 tay cứ đan vào nhau vẻ mặt có chút buồn bã

"Vỹ Tĩnh bây giờ chúng ta phải làm sao đây?"

"Vỹ Tĩnh.?"

"Úa cậu ấy đâu rồi"

/Xin chào,em tên là Nguyệt Lộ Tuyết nhỉ/

/Anh tên là Khánh Vỹ Tĩnh, rất vui được gặp em/

"Hả.Vỹ Tĩnh cậu ấy sao lại ở bên đó rồi?"

Nguyệt Lộ Tuyết ban đầu có chút dè chừng với Khánh Vỹ Tĩnh, nhưng khi cả 2 nói gì đó một lát, vẻ mặt của

Nguyệt Lộ Tuyết đã trở nên vui vẻ và ôm lấy tay của Khánh Vỹ Tĩnh

"Hả..hả.này Hâm Dao"

"Cậu.cậu nói em cậu rất dè chừng người lạ phải không?"

"Ừ ...ừm...đây...đây là lần đầu tớ thấy em ấy như thế khi gặp người lạ đó"

Thái Khôi Nguyên ở bên cạnh thì lại đang đứng bất động

"Này..Khôi Nguyên cậu sao thế?"



Nguyệt Hâm Dao nắm lấy tay của Nhâm Phương Nhu lắc đầu và kể lại chuyện khi Thái Khôi Nguyên gặp Nguyệt

Lộ Tuyết lần đầu

"Cậu ấy chắc hẳn đang cảm thấy..."

/Phut/

"Haha..haha….haha"

"Khôi Nguyên cậu đúng là bất hạnh"

"Nhưng sao Vỹ Tĩnh cậu ấy lại qua đó khi nào vậy nhỉ?"

Lúc này Khánh Vỹ Tĩnh cùng Nguyệt Lộ Tuyết đi tới bên 3 người kia

/Chạy tới/

"Chị...chị"

/Ôm lấy/

"Chị Nguyệt, em nhớ chị quá"

Khuôn mặt của cả 2 liên tục dúi vào nhau

"Tuyết Tuyết, để chị giới thiệu đây là bạn của chị"

"Dạ, em đã nghe anh Vỹ Tĩnh kể hết rồi ạ"

Nguyệt Lộ Tuyết buông chị mình ra và đứng trước mặt mọi người

/Cúi đầu/

"Em cảm ơn mọi người đã luôn chăm sóc chị em ở trên trường"

Nhâm Phương Nhu ngạc nhiên, cô đi tới bên cạnh Khánh Vỹ Tĩnh và hỏi

"Này, cậu làm sao mà khiến cô bé đó lại trở nên vậy?"

"Tớ nghe Hâm Dao nói, em gái cậu ấy rất cẩn thận với người lạ, nhất là người khác giới nữa"

Khánh Vỹ Tĩnh chỉ mỉm cười, và nói

"Tớ chỉ tới bên cạnh cô bé đó, và kể lại những chuyện xảy ra trên trường thôi"

"Hả...cái gì, chỉ vậy thôi sao?"

"Um.."

Lúc này Nguyệt Lộ Tuyết đi tới bên Nhâm Phương Nhu

"Chị...chị là chị Phương Nhu đúng không ạ?"

Nhìn thấy cô bé, Nhâm Phương Nhu mỉm cười, cúi người xuống

"Đúng rồi, xin chào em chị là Nhâm Phương Nhu ^^"

Nguyệt Lộ Tuyết mỉm cười ôm lấy Nhâm Phương Nhu khiến cô ấy ngơ ngác

"Dạ, em tên là Nguyệt Lộ Tuyết ạ"

Nhìn thấy sự đáng yêu của Nguyệt Lộ Tuyết khiến cho Nhâm Phương Nhu không thể từ được sự đáng yêu này

/A, em ấy, dễ thương quá, chẳng lẽ hồi nhỏ, Hâm Dao đều dễ thương như vậy sao?/