Tiểu Ác Ma Vương Giành Bánh Quy Nhỏ Của Ta

Chương 1-2: Kế hoạch cuối cùng




"Có phải ngươi đã quá căng thẳng hay không?". Đại tư tế Lam Dạ dừng niệm chú, đôi mắt đen trầm tĩnh chăm chú nhìn vào Tinh linh Shino tại thượng tọa.

Đây là vấn đề mà Đại tư tế tối cao của Đế quốc có thể hỏi sao?

Toàn bộ cung điện như đang lơ lửng trên mặt sóng thần, rung chuyển dữ dội. Khung cảnh bên ngoài điện biến đổi, bầu trời đêm đen kịt bị sóng xung kích của Quỷ thần Ilsa thổi bùng lên. Kết giới bảo hộ đã bị thủng ba tầng, có hai vị Trưởng lão ngất đi vì kiệt sức nhưng công kích bên ngoài kết giới vẫn ngày một mãnh liệt.

Tử thần đã gần trong gang tấc, thế nhưng Đại tư tế Lam Dạ lại hỏi tiểu Tinh linh trên vương tọa "Có phải đã quá căng thẳng hay không?".

Xem ra, không thấy tiểu ra quần thì vẫn chưa thể khiến vị tư tế hiểu được tình thế của y đã vô cùng cấp thiết. Shino nghiêm túc suy nghĩ, cuối cùng vẫn không thể biểu đạt kháng nghị bằng cách thực sự tiểu ra quần. Dù sao thì y cũng đã 14 tuổi, nhân phẩm của một tiểu nam nhân khiến y phải nghiến răng để duy trì thần thái anh hùng, không sợ hãi mà bình tĩnh thương lượng với Lam Dạ: "Tư tế đại nhân, thực sự xin lỗi, ta thật sự không thể huy động sức mạnh của Thần Thạch, có thể các ngươi đang tìm nhầm người rồi".

"Không phải chúng ta, là Thần Thạch lựa chọn ngươi. Thần Thạch không có khả năng chọn lầm". Lam Dạ cất bước trên bậc thang, thân hình cao lớn che hết ánh sáng trước mặt Shino.

Hắn nâng tay phải lên, ngón trỏ điểm trên mi tâm của Shino, một vài tia sáng màu trắng yếu ớt từ ngón tay tràn vào tâm trí y, rồi ngay lập tức chảy ngược lại đầu ngón tay hắn. Lam Dạ nhíu mày, cẩn trọng nhìn Shino, trầm giọng nói: "Ngươi không hề có ham muốn chiến đấu, vậy nên không thể kích hoạt Thần Thạch".

Các Trưởng lão đang thi chú nghe vậy đều lộ vẻ mặt bi thương.

Tại sao Thần Thạch lại chọn một ký chủ bất tài như vậy?

Tận thế thật sự không thể thay đổi hay sao?

Đại tư tế Lam Dạ lại cúi đầu chăm chú nhìn vào Shino, bỗng nhiên giơ tay chậm rãi lướt qua trước mặt Shino. Tiểu Tinh Linh nháy mắt bị một lực lớn kéo vào bên trong một mảnh rừng rậm. Không đợi y thấy rõ cảnh vật xung quanh đã nghe thấy gần đó có tiếng khóc hoảng sợ của em gái, cùng âm thanh xin tha điên cuồng của mẹ làm y rùng mình.

Shino lập tức theo hướng có âm thanh chạy lại, chỉ thấy mẹ y nằm gục trong đống đổ nát, ôm chặt lấy đứa em gái nhỏ của mình, khóc lóc cầu xin sự thương xót trước hình bóng mờ ảo trước mặt. Song, bóng người kia vẫn giơ tay chém xuống, trong chớp mắt, mẹ y cùng em gái đã ngã trong vũng máu.

Máu huyết toàn thân đông cứng ngay lập tức, Shino sững người, con ngươi quan sát tất cả, trí nhớ của y chợt quay trở lại trước khoảnh khắc rời khỏi Hắc Lâm. Y là người được Thần Thạch lựa chọn, các tộc nhân đều vì y mà tự hào. Mọi người đều chờ đợi y trở thành đại anh hùng cứu vớt bảy tộc, bởi Thần Thạch sẽ không bao giờ phụ lòng mong đợi của nhân thế.

Chỉ có mẹ y với gương mặt buồn bã, giữa tiếng hò reo của dòng tộc, một mình về nhà trộm rơi lệ. Bà cũng mong đợi một vị anh hùng đứng lên trước thảm họa hủy diệt thế giới này và đánh bại Ác Long Ilsa, nhưng bà không muốn con trai chính mình lại trở thành anh hùng diệt rồng đó.

Con trai của bà là cung thủ yếu ớt nhất tộc Tinh linh, người thậm chí không thể bắn trúng một con thỏ rừng. Thần Thạch dường như đang đùa cợt bà.

Tiếng khóc của bà ngày càng thê lương, mà Shino đang lặng lẽ ngồi xổm trên mặt đất, lưng dựa vào cánh cửa, đôi mắt nhìn lên bầu trời đêm trong vắt. Y lo lắng nếu như lúc này bước qua cánh cửa sẽ bị cảm xúc của mẹ lây nhiểm mà lộ ra vẻ buồn bã, bất lực, làm mẹ y càng thêm lo lắng.

Mãi khi tiếng khóc của mẹ không còn nữa, Shino mới đứng dậy, sải bước đi vào cửa, dỗ dành mẹ, nói rằng khoảnh khắc cầm trên tay Thần Thạch, cậu đột nhiên được rót một thứ năng lượng kỳ lạ, bây giờ, y đã trở thành chiến sĩ Tinh linh mạnh nhất thế giới.

Trước khi đi, y hứa hẹn sau khi tiêu diệt Quỷ thần Ilsa sẽ lập tức trở về đón mẹ, cùng người đến Hoàng thành tiếp nhận vinh quang. Y bế em gái từ vòng tay của mẹ, hôn nhẹ lên cái má phúng phính của cô bé. Em gái chưa biết nói, cũng chưa biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cảm nhận được tình yêu thương cùng không nỡ của anh trai, bổng nhiên khua tay cười khúc khích.

Shino cũng cười, ghé vào tai em gái nói nhỏ: "Nếu anh trai không về thì phải chăm sóc mẹ thật tốt nhé".

Em gái tám tháng tuổi sẽ không nghe hiểu, y nói vậy chỉ là để an ủi lòng mình, nhưng không ngờ tâm trạng của em gái nhỏ đột ngột thay đổi, bật khóc oa oa. Shino vội vàng để mẹ đón em gái, nhưng dường như em gái đã mọc 800 nút cao su, khư khư ôm cổ y, khóc nước mắt nước mũi tèm lem.

Shino còn nhớ rõ cảm giác mềm mại khi y nhẹ nhàng gỡ tay em gái nhỏ, nhưng lúc này, hình ảnh trước mắt y càng thêm rõ ràng và đáng sợ, thân thể em gái bé nhỏ cuộn tròn trong lồng ngực của mẹ, cả hai đang bất động giữa vũng máu. Y muốn chạy lại ôm mẹ và em, nhưng một lực cực lớn bất ngờ kéo y về thực tại.

Shino thở hồng hộc, sự hoảng sợ trong đáy mắt chưa tan liền nghe thấy giọng nói nặng nề của Đại tư tế Lam Dạ: "Nếu ngươi không muốn đánh bại ác ma bên ngoài kết giới, thì mọi thứ trong lời tiên tri sẽ trở thành sự thật".

Hóa ra những gì y vừa nhìn thấy chỉ là ảo cảnh trong lời tiên tri của tộc Phù thủy.

Một ngọn lửa không tên bùng lên từ lồng ngực, Shino tức giận với thủ đoạn đe dọa của Lam Dạ, nhưng ngay sau đó, y nhận ra rằng, đây không phải là một lời đe dọa, mà là một sự thật có thể sắp xảy ra. Cách duy nhất để ngăn điều này chính là đánh bại Ilsa.

Đôi mắt kim sắc của Shino đột nhiên bộc phát ra sát khí nồng đậm, y một lần nữa cầm lên Thần Thạch màu đen, ngưng tụ linh lực, bắt đầu niệm chú.

"Oanh..."

Một tiếng động lớn làm vỡ tất cả song cửa trong cung điện, chân dung các vị thần vỡ vụn, rơi đầy khắp điện. Từng sợi ánh sáng màu hoa tử đằng như dây leo bò ra từ địa ngục, mọi hướng đổ vào đại sảnh cung điện, tiến gần đến vương tọa.

Shino kinh ngạc ngước nhìn Lam Dạ: "Kết giới đã bị phá ư?"

Lam Dạ đứng bên cạnh, nhíu mày nhìn chăm chú từng tia tử sắc như mạch nước ngầm đang chậm rãi tới gần, không nói lời nào. Cuối cùng, tia tử sắc kia bị kết giới của Lam Dạ chặn lại, khoảng cách tới vương tọa không đến bảy thước.

"Cùm cụp, cùm cụp ——"

Âm thanh lạnh như băng của chiến ủng bước trên nền đá cẩm thạch chậm rãi tiến lại, một bóng người cao lớn mặc áo đen bước ra khỏi màn sương màu tím.

Hắn cúi đầu xuống, lười biếng dừng bước bên ngoài kết giới, rồi lại chậm rãi nâng mắt lên, một đôi con ngươi màu tử đằng khóa chặt Lam Dạ qua hàng mi dài, vẻ mặt không tập trung nhưng lại mang theo sát khí như sấm tới gần vương toạ.

Shino lo lắng núp sau Lam Dạ, chỉ hơi nghiêng đầu nhìn về phía Quỷ thần Ilsa trong truyền thuyết đang ở bên ngoài kết giới.

Các Trưởng lão trong kết giới sợ hãi trước sát khí mãnh liệt của Quỷ thần, đến mức tay chân đã run lên. Thế nhưng, Shino không hề cảm thấy sợ hãi, thậm chí còn cảm thấy một cảm giác quen thuộc không thể giải thích được.

Quỷ thần Ilsa hóa ra là một thiếu niên cực kỳ anh tuấn, vóc dáng cao ráo, nhưng mảnh mai hơn so với những chiến binh Long tộc bình thường.

Lam Dạ đột nhiên quay đầu lại, hạ giọng thúc dục: "Shino! Tiếp tục niệm chú!". Shino chợt tỉnh táo trở lại, ngay lập tức nắm chặt Thần Thạch, niệm chú liên tục.

Tuy nhiên, Thần Thạch không hề phản ứng.

Shino lo lắng nhìn Quỷ thần, Ilsa cũng đang nghiêng đầu nhìn y với vẻ mặt nghi ngờ.

"Đây có phải là vũ khí bí mật của ngươi không, Lam Dạ?". Ilsa khẽ cười, kéo giọng phàn nàn: "Ta đã bắt đầu thắng không anh hùng rồi".

(Thắng không anh hùng – Thắng chi bất vũ: Chiến thắng mà không cần vũ lực là một thành ngữ Trung Quốc, phát âm là shèng zhī bù wǔ, có nghĩa là đánh bại đối thủ, không phải nhờ lòng dũng cảm, trí tuệ và các yếu tố khác. Đây là kiểu thắng không được coi là anh hùng – Theo Baidu.com)

"Shino!" Lam Dạ quay lại, khẩn trương nói: "Ngươi đã thấy cái giá của thất bại rồi đó, giết hắn đi!"

Hình ảnh mẹ và em gái nhỏ nằm trên vũng máu vụt qua, đôi mắt Shino sôi lên đầy sát khí. Y nhìn chằm chằm vào Thần Thạch trong lòng bàn tay, lần nữa niệm chú.

Bàn tay đột nhiên bùng nổ ánh vàng, một luồng khí nóng từ trong lòng bàn tay truyền khắp người, Thần Thạch bay lên không trung, bắn ra một chùm ánh vàng! Kết giới không thể ngăn cản sức mạnh khổng lồ từ Thần Thạch, Ilsa mất cảnh giác bị một luồng sáng vàng xuyên qua bụng, khẽ hừ một tiếng, nhìn Shino với vẻ không tin, rồi lập tức né vào trong màn sương màu tím sẫm.

Đánh trúng rồi!

"Hắn lui về hướng tây nam!". Lam Dạ lập tức nhắc nhở Shino thừa thắng xông lên.

Tuy nhiên, Shino chưa học qua thuật phá kết giới của tộc Phù thủy, không thể nhìn thấy vị trí chính xác của Ilsa, nên chỉ có thể điều khiển Thần Thạch liên tục tấn công bừa vào phương hướng mà Lam Dạ chỉ điểm, cơ bản không thể dánh trúng Ilsa.

Dưới tình thế cấp bách, Lam Dạ tự mình niệm chú xua đi màn sương màu tím che mắt Shino. Nhìn thấy vị trí của Ilsa, Shino lập tức ngưng tụ linh lực, gầm một tiếng, điều khiển Thần Thạch tung ra một đòn chí mạng!

Một kích đánh trúng!

Giữa ánh vàng chói lọi, Ilsa tuyệt vọng nhìn Shino, ánh mắt dần chuyển từ thống khổ, tán loạn sang một nụ cười tinh quái.

A, hắn bị đánh trúng rồi, hắn ta giả vờ.

Không ổn.

Lam Dạ phát hiện bị trúng kế, lập tức đổi bùa chú, muốn mở lại kết giới. Tuy nhiên, đã quá muộn. Ilsa giả vờ bỏ chạy, chỉ để dụ Lam Dạ dỡ bỏ kết giới.

Ngay tức khắc, âm thanh phá không truyền từ xa đến gần, áo đen quét tới trước mắt Lam Dạ, một tay quỷ long nắm lấy cổ họng Lam Dạ, nhấc lên không trung!

Mọi thứ diễn ra quá đột ngột, xung quanh tĩnh lặng.

Lam Dạ run rẩy giơ tay phải lên, làm một động tác hướng về Shino. Thủ thế là ám hiệu: thực hiện kế hoạch cuối cùng.

Nếu mọi chuyện xảy ra vào một giờ trước, Shino có thể đã nghĩ về lợi và hại của kế hoạch cuối cùng. Nhưng ngay lúc này, nhìn thấy tư tế mạnh nhất Đế quốc còn chưa kịp kêu một tiếng, trước mắt liền hóa thành cát bụi, Shino không chút do dự kích hoạt cấm thuật. Với sự phối hợp của một số trưởng lão, bảy mũi pháp trận ngay lập tức được mở ra.

Vào giây phút cuối cùng, Shino nhìn thấy Ilsa tiến đến nhanh như chớp. Đôi đồng tử màu tử đằng đầy sát khí cùng ánh sáng vàng u ám đang bay lên trở thành bức tranh cuối cùng mà Shino nhìn thấy trên thế giới này.

Thời gian ngừng trôi, ánh sáng trắng chói lọi đột nhiên bùng phát từ vòng tròn bảy mũi pháp thuật dưới chân, nhấn chìm Shino trong khoảng không...

Mở mí mắt nặng trĩu, Shino thấy hai cặp mắt to tròn của hai đứa trẻ đang nhìn mình một cách tò mò. Cơn choáng váng không trọng lượng vẫn chưa dừng lại, khuôn mặt của hai đứa trẻ trong tầm mắt xoay tròn biến dạng không thể nhận ra là ai.

"Hắn tỉnh rồi". Bé gái thích thú nhìn chằm chằm vào Shino trên đống cỏ khô, cười rộ lên. Bé trai bên cạnh vẫn tỏ vẻ nghiêm túc, cau mày nhìn sắc mặt của Shino, một lúc lâu sau mới cẩn thận hỏi: "Ngài là Tinh linh ư?"

Shino khó khăn chớp mắt, cố gắng xua tan cơn chóng mặt dữ dội, muốn xem y đang ở đâu.

"Bernard, tiểu Tinh linh có hiểu chúng ta đang nói gì không?". Bé gái lo lắng hỏi bé trai.

"Các Tinh linh có thể hiểu ngôn ngữ của bảy bộ tộc". Cậu bé nghiêm nghị nói với em gái mình, "Bọn họ thậm chí có thể nói chuyện với hoa cỏ".

Bé gái hít một hơi khí lạnh, nhìn Shino với vẻ ngưỡng mộ: "Thật ư! Ngươi có thể nói chuyện với hoa sao?!"

Cuối cùng, Shino cũng cảm thấy mọi thứ trước mặt ngừng quay, y đáp lại với vẻ thất vọng: "Đương nhiên là ta có thể, ngươi cũng có thể, nhưng mà hoa cỏ thì không thể nói được, ngươi có thể nói chuyện với chúng về bất cứ điều gì".

"Thật là lợi hại!". Bé gái không hiểu hết lời nói của Shino, vui mừng nhảy dựng lên: "Này! Tiểu Tinh linh, ngươi có thể giúp ta nói với những bông hoa hoàng lan trên cây, bảo chúng nhanh chóng biến thành trái hoàng lan sớm hơn được không, ta không muốn ăn bánh mì đen mỗi ngày nữa đâu, làm ơn đi mà!".

Cậu bé bên cạnh lập tức nghiêm túc sửa lại: "Phải gọi cậu ấy là Bá tước Tinh linh. Ba đã nói những Tinh linh tới thị sát dưới chân núi Jorvia đều là quý tộc do Hoàng đế Odon phái tới".

Cô bé mê mang gật đầu, lần nữa nhìn Shino, nói một cách rụt rè: "Bá tước tiểu Tinh linh?"

"Không thể nói là tiểu Tinh linh! Ngài ấy là Tinh linh đại nhân!".

"Nhưng nhìn ngài ấy chỉ bằng tuổi anh trai thôi mà?"

"Không liên quan gì đến tuổi tác, cứ gọi ngài ấy là Bá tước Tinh linh, hiểu không?"

"Nhưng em chưa bao giờ nghe nói về đại Tinh linh có trên thế giới này!"

"Đó không phải là vấn đề về kích thước, nó chỉ sự tôn kính, giống như..."

"Chờ một chút!". Shino đột nhiên từ đống cỏ khô ngồi dậy, vẻ mặt hoảng loạn sờ sờ toàn thân, lập tức nhìn về phía hai đứa nhỏ bên cạnh, nói lớn: "Cục đá của ta đâu! Còn quần áo ta nữa? Ai thay quần áo của ta?"

Tiểu Tinh linh đột nhiên trở nên nóng nảy khiến hai anh em hoảng sợ, cả căn nhà gỗ nhỏ im lặng trong giây lát.

Shino lo lắng tìm kiếm trong căn nhà gỗ tối tăm nhưng không thấy gì nên đành phải nhìn hai đứa trẻ một lần nữa: "Ngươi có thể lấy quần áo và phụ kiện của ta, nhưng ngươi giữ viên đá đen đó cũng vô ích, có thể trả lại cho ta được không? Ta có thể trao đổi nó với ngươi để lấy những thứ khác!"

"Chúng ta không lấy đồ của Bá tước tiểu Tinh linh". Cô bé bĩu môi: "Khi ba đưa ngài về, ngài đã ăn mặc như thế này".

Trái tim Shino thắt lại, ánh sáng sắc bén xẹt qua đôi mắt màu vàng của y, nhưng vào lúc này, cơ thể y mơ hồ cảm ứng được vị trí của Thần Thạch. Y có thể cảm nhận được Thần Thạch. Thần Thạch đã nhận y là chủ nhân, không thể bị người khác sử dụng, vì vậy, không khó để lấy lại nó.

Tình hình hiện tại không tệ. Theo chỉ thị của Đại tư tế Lam Dạ, Shino đã thực hiện kế hoạch cuối cùng, trở về Đại lục Dris năm 517.

Theo ghi chép lịch sử, Quỷ thần Ilsa chỉ mới được sinh ra cách đây 2 năm rưỡi. Cha mẹ của Ilsa bị dính líu đến "Sự cố binh biến Dodra" và bị lưu đày đến nơi khổ hàn phục dịch.

Trên đường đi, phu thê hai người bí mật bỏ Ilsa còn nhỏ vào một thùng gỗ rồi thả trôi sông Aduramo đến một thị trấn nhỏ dưới chân núi Jorvia.

Đây là khoảng thời gian tốt nhất được Đại tư tế Lam Dạ tính toán để truy lùng Quỷ thần, bởi lúc này, Ilsa không có khả năng chống cự cũng không còn sự bảo vệ của người thân.

Shino không biết liệu "không có khả năng chống cự" này là so sánh với Thần Thạch hay so với Tinh linh bình thường nữa.

Theo lý thuyết, y – một chiến sĩ Tinh linh mười bốn tuổi không thể bại dưới tay một tiểu Long tộc mới có hai tuổi rưỡi.

Đánhcược tôn nghiêm của đời đời tổ tiên Tinh linh, y không thể thất bại.