Tiêu Chuẩn Tìm Bạn Đời

Chương 2




17 tuổi năm ấy, ta và Tạ Lan đã làm thanh mai trúc mã được 5 năm.

Tạ Lan khi đó vẫn luôn chán ghét và khi dễ ta.

Đi học hắn sẽ kéo tóc ta, cố ý chụp bả vai bên trái rồi kêu tên ta ở bên phải, khiến cho ta không nhịn được mà đuổi đánh hắn.

Hắn còn mắng ta là heo, nói ta xấu muốn chết, về sau khẳng định không thể gả cho ai được.

Nhưng mỗi ngày hắn sẽ mang trà sữa cho ta, sẽ ở sau lúc ta ngã mắng ta hậu đậu rồi cõng ta về nhà, thô bạo mà lau sạch nước mắt cho ta rồi vắt hết óc dỗ ta vui vẻ.

Ta không biết từ khi nào đã thích Tạ Lan, chỉ là khi ta nhận ra, trong mắt cũng chỉ có gương mặt hắn như ánh mặt trời.

Tâm tư thiếu nữ lần đầu tiên nảy mầm, ta đã từng thử thăm dò Tạ Lan, trên đường về nhà, làm như không chút để ý hỏi:

"Tạ Lan, ngươi thích người như thế nào?"

Hắn tự hỏi thật lâu cũng không trả lời ta.

Qua vài ngày, khi ta gần như đã quên chuyện này, Tạ Lan hưng phấn tìm ta vào giờ thể dục, đưa ta một trang giấy, mày rậm nhướn lên:

"Ta đã suy nghĩ cẩn thận, ta thích chính là người như vậy!"

Ta tự hỏi nửa ngày mới hiểu được hắn đang nói cái gì.

Sau khi cầm tờ giấy kia, ta mới phát hiện ra trên đó viết mười mấy cái tiêu chuẩn, lại lật mặt sau, thật là một cái hảo gia hỏa.

Phía sau còn có một mặt nhỏ cũng viết chi chít chữ.

Ta câm nín: "Ngươi đang chọc cười sao?"

Tạ Lan mặt đầy nghiêm túc: "Chọc cười cái rắm, ta suy nghĩ vài ngày, về sau bạn gái ta phải phù hợp với tiêu chuẩn này, một cái cũng không được thiếu!"

Ở thời điểm đó, nói không đau lòng là giả.

Rốt cuộc sau khi ta xem xong, mới kinh ngạc phát hiện, ta vậy mà không phù hợp với bất kì một cái tiêu chuẩn nào mà Tạ Lan đề ra.

Những điều kiện này dường như dùng những từ ngữ đối lập ra mà tạo thành.

Nói cách khác, Tạ Lan căn bản là không thích ta.

Nhưng thật mau ta liền bình thường trở lại, bởi vì 28 điều kia quá khắc nghiệt. Cái gì mà phải cao 168cm, tóc không cần xoăn quá, phải là đen dài và thẳng, đôi mắt phải to tròn, nói chuyện thanh âm phải ôn nhu giống Chí Linh tỷ tỷ,...

Trên thế giới này sao có thể có người hoàn mỹ phù hợp với tiêu chuẩn của hắn.

Đôi khi ta sẽ cùng Tạ Lan nói đùa: Ngươi còn như vậy thì quãng đời còn lại cũng chỉ có thể sống trong cô độc.

Nhưng hắn vẫn tin tưởng vững chắc rằng bản thân có thể tìm được người tình trong mộng đó.

Nhiều năm qua đi, Tạ Lan vẫn luôn chưa tìm được, nữ nhân bên người cứ đến rồi đi, dài nhất không quá 3 tháng.

Ta thật sự cho rằng vòng đi vòng lại, hắn sẽ quay đầu nhìn về phía sau vẫn còn một người đã theo đuổi hắn 10 năm.

Chỉ có ta chịu đựng Tạ Lan ấu trĩ và xấu tính, ta tưởng, ta mới là người thích hợp nhất với hắn.

Hiện tại xem ra, tâm tư nào đó vừa buồn cười lại đáng thương.

Ta đem chính mình thành vật thay thế, lại không nghĩ rằng người khác vốn không hề nghĩ tới thay thế.

Hiện tại, nữ nhân mà Tạ Lan mong chờ rốt cuộc xuất hiện.

10 năm, mộng đẹp của hắn trở thành sự thật.

Mà ta rốt cuộc thanh tỉnh.