Tiểu Diêm Vương Lạc Vào Cuộc Sống Trần Gian

Chương 11: Một ngày biết kết quả thi




Người đó khá bất ngờ khi có người nhận ra, Lam Thịnh gật đầu, bỗng nhiên có tiếng của Bách Phúc gọi đến:

- Mày có nhanh chân lên không?

Lam Thịnh phải nói lời tạm biệt các anh và còn bảo khi nào đến tiệm bánh Bí Ẩn chơi rồi vừa đi vừa bảo:

- Nhanh nè...

Hoả Lân cười tít mắt nói:

- Gặp được thần tượng rồi, hihi.

Thành Long chẹp miệng nói:

- Ngày mai có kết quả rồi đấy.

Hắc Vũ thở dài bảo:

- Làm cho vui thôi, mà điểm không thấp đâu nhỉ?

Quân Nghi bĩu môi đáp lại:

- Ai mà biết.

. . .

Tối lại đến, tại nhà các cô chỉ có mỗi Vi Vi và Đinh Hương ở nhà, còn Mi Lê phải đi làm thêm ở tiệm cà phê, khuya mới về nhà. Mặc dù vậy, hậu người họ không phải ở nhà ăn không ngồi rồi, cả hai nhận thêu mấy bức tranh cho khách để có thêm tiền đóng học phí và mấy thứ linh tinh. Vi Vi vừa làm vừa quay qua nói:

- Một tháng yên tĩnh thật thoải mái.

Đinh Hương nhướng đôi lòng mày lên mà đáp lại:

- Tại kì thi thôi nên nhóm Việt Linh ít gây hứng thôi, kết thúc thì chắc vẫn như cũ.

Vi Vi bĩu môi nói:

- Không gây sự với chúng ta thì không ăn ngon được hay sao ấy...kì ghê.

Đinh Hương chẹp miệng bảo:

- Ngày mai có kết quả kì thi rồi.

Vi Vi vui vẻ nói:

- Kì thi này chắc có thay đổi về xếp hạng rồi.

Đinh Hương nhếch mép cười bảo:

- Đương nhiên.

. . .

Ngày hôm sau, ở trường học, kết quả thi đã được giáo viên dán lên bảng tin. Học sinh đổ xô vào xem, bàn tán xôn xao về kết quả vừa qua.

- Vương Hoàng Kiệt đứng đầu khối và toàn trường luôn này, với cả ít ai có điểm tuyệt đối như này lắm.



- Giỏi quá, soán ngôi Đinh Hương mất rồi.

- Như Quỳnh bên nhóm Việt Linh bị đẩy xuống nhiều chưa?

- Đâu? Tránh cho xem với.

- Cái này là phải chuyển đến lớp khác đó.

- Nhớ con nhỏ đó học cũng tốt mà ta.

- Công ty phá sản, gia đình thì mất, làm gì có tâm trạng mà học được. Phải đi làm trả cả đống nợ kia kìa.

- Thành Long cũng đứng nhì khối nè.

- Học sinh mới chiếm ưu thế quá trời luôn.

Nhóm của Hoàng Kiệt đang đi lên lớp thì bỗng nhiên học sinh khối dưới chạy đến đứng quanh làm họ bàng hoàng, Thiên Phong mới thắc mắc hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Học sinh khối lớp 10 chen lấn, tranh giành để có hỏi các anh, một khung cảnh rất ồn ào đến nhức đầu.

- Anh ơi, anh có bí quyết học không ạ?

- Anh ơi, còn tài liệu lớp dưới cho em mượn với.

Họ nghe xong họ cứ đùng đẩy nhau xem ai trả lời cho mấy học sinh khối 10, cuối cùng Hoàng Kiệt phải lên tiếng:

- Anh không có bí quyết gì hết, chỉ là chúng ta tự giác học hỏi và nghiên cứu kĩ thì sẽ được thôi. Còn tài liệu thì tụi anh bị trôi lạc không tìm ra nên không có cho các em được, nhưng có thể mượn thư viện của trường.

- Dạ, chúng em cảm ơn.

Kết thúc thì khối lớp 10 lon ton chạy về lớp, nhóm của bọn họ cười phà lên, Hắc Vũ nhìn theo khối đó mà nói:

- Mấy đứa dễ thương ha?

Quân Nghi gật đầu rồi bảo:

- Mong mấy đứa khi nào cũng vui tươi như thế...

Thành Long bèn lên tiếng:

- Lên lớp thôi, còn 3 phút nữa là vào rồi đó.

Quân Nghi ngạc nhiên mà bảo:

- Nhanh thế á. Mà Hoàng Kiệt mới đây mà...

Thiên Phong đáp lại:

- Biến ẩn chi thuật cho nhanh, có sức mạnh thì phải tận dụng chứ.

Vậy là họ lén lút dùng nó mà nhảy vào lớp luôn. Trong lúc bọn họ còn khen khối lớp 10 dễ thương thì Hoàng Kiệt đang nhanh chóng từ chỗ đó mà đến lớp học chỉ trong tích tắc nên đang ngồi hiện hữu ở đó rồi.



. . .

Vì kết quả không tốt nên Như Quỳnh bị chuyển qua ở lớp 12B5, giáo viên dẫn cô ta vào lớp học và giới thiệu.

- Đây là bạn Như Quỳnh, từ lớp B2 chuyển sang lớp chúng ta. Mong các em sẽ giúp đỡ cho bạn vì có chuyện xảy ra với gia đình bạn nhé.

- Vâng.

Cô ta được xếp ngồi một góc cuối dãy vì chỗ đó còn chỗ trống. Hoả Lân vì đi giặt khăn lau nên vẫn không biết có học sinh mới chuyển vào lớp. Cậu ta bỏ khăn lau trên bàn xong thì về cuối lớp thấy một người đang nằm ngủ trên bàn, liền vỗ nhẹ mà nói:

- Học sinh mới à?

Như Quỳnh ngẩng lên nhìn cậu ta mà bảo:

- Chỗ của cậu à?

Hoả Lân nhìn thấy ánh mắt có vẻ buồn của cô ta, nhìn quanh lớp cũng không chỗ ngồi mới nói:

- Thôi, dù sao còn một chỗ đó thì cứ ngồi cùng bàn với tôi cũng được.

- Cảm ơn.

Nói rồi cô ta lại nằm gục xuống bàn ngủ tiếp, cậu ta lướt nhìn qua mà thở dài lắc đầu, cậu ta cũng đã nghe tin và có đám quỷ lửa hiện lên nói nên cậu ta có thể như vậy.

. . .

Giờ ra chơi, cả ba cô đang ngồi bàn nhau lịch trình để kiếm thời gian đi chơi xả stress. Bỗng nhiên có tiếng người quen thuộc đứng nói xấu Đinh Hương.

- Ê, nghe bảo Đinh Hương đó bị bố mẹ bỏ rơi đó.

- Tội vậy á? Chắc hiện thân của sao chổi rồi.

- Hahaha...

Đinh Hương nghe mà bơ đẹp mấy câu đó, hai người bạn cũng không thèm đoài hoài làm gì. Lát sau, nhóm các cô lại nghe thấy tiếng nói nhưng lại nói về người khác nên ngẩng lên xem, phát hiện ra Như Quỳnh đang lủi thủi một mình. Các cô nhớ cô ta hay đi chung với nhóm Việt Linh mà giờ ngồi một mình ăn bánh mì không. Các cô đã thành người tối cổ lúc nào không hay? Hay bị cái học và công việc bám dai ghê quá nên bị tối cổ ta?

- Như Quỳnh kìa, tội chưa? Hahaha.

- Hồi trước kiêu ngạo, chảnh vậy mà giờ ngồi một mình buồn chưa kìa.

- Bị phá sản, bố mẹ mất, còn cả đống nợ. Chảnh kiểu gì nữa.

- Hahah...

Cả ba cô đều ngạc nhiên và nhìn nhau, Mi Lê mới bảo:

- Mới được một tháng mà thay đổi nhanh vậy.

Vi Vi nói:

- Tuy cô ta có gây sự với tao thật... nhưng mà biết chuyện thì lại không thấy vui.

Đinh Hương chẹp miệng bảo:

- Chắc do Việt Linh hại. Xem tiếp kìa.