Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 200: Dấu hiệu trưởng thành 3




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Ừ là cái gì chứ? Là Đài Bắc hay Thanh Hoa vậy?" Hạ Phong dùng cùi chỏ đánh lên cánh tay của Trình Chi Ngôn, tiếp tục nhẫn nại hỏi tới.

"Cũng không phải....." Trình Chi Ngôn dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói:"Tớ định thi Nam Kinh đại học Nam Kinh."

"Đại học Nam Kinh?" Hạ Phong ngẩn người ra một lúc, "Đại học Nam Kinh, mặc dù nói là thuộc trường hàng đầu toàn quốc, nhưng mà đại học Thanh Hoa nổi tiếng phía bắc, cậu làm sao không thi vào đó, lại nhất định phải đi đi Nam Kinh??"

"......" Trình Chi ngôn ngẩng đầu lên, im lặng rồi liếc nhìn cậu ta, không hề trả lời, lại tiếp tục cặm cụi vào làm bài thi.

Hạ Phong theo dõi anh một hồi, sau đó đột nhiên như hiểu ra điều gì nói:"Ồ ồ ồ! Tớ biết rồi! Cậu không phải là vì cô bạn gái nhỏ chứ? Cô ấy năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Hình như là trên mười một rồi hả?"

"Lớp sáu."

"Nha, đúng rồi! Lớp sáu!" Hạ Phong vỗ tay một cái, lắc lắc đầu rồi nói:"Mới lớp sáu a! Bạn gái nhỏ của cậu còn chưa có lớn, cậu lại phải đi học đại học, cậu không phải là lo lắng khi cậu đi Bắc Kinh, cô bạn gái của cậu bị người khác cướp mất đi chứ?"

Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn anh ta, chẳng muốn nói chuyện thêm với anh ta.

"Này, cậu không phải là thật lòng yêu Tiểu Thỏ chứ?" Hạ Phong nhìn dáng vẻ không nói lời nào của Trình Chi Ngôn, nhất thời thu lại vẻ mặt cợt nhả, một mặt lo lắng nhìn anh rồi nói:" Tớ vẫn cho là hai người các cậu là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, cậu sẽ không phải là thật lòng muốn chờ cô ấy lớn lên, cùng cô ấy kết hôn chứ?"

"......"

Trình Chi Ngôn vẫn không có nói chuyện.

"Này, có lầm hay không, cậu so với cô ấy lớn hơn 7 tuổi a!" Hạ phong chỉ cảm thấy chính mình quá mức kinh ngạc rồi, bình thường tuy rằng anh ta nói đùa cùng Trình Chi Ngôn, kêu Tiểu Thỏ là bạn gái nhỏ, bạn gái nhỏ, thế nhưng trong lòng chưa bao giờ nghĩ rằng hai người bọn họ có thể thật sự trở thành một đôi, dù sao thì tuổi tác giữa hai người cách biệt quá lớn,"Cậu suy nghĩ một chút a,

lúc cậu đi học đại học, cô ấy mới 11 tuổi nha! Chờ cậu tốt nghiệp đại học, cô ấy mới lên lớp 11! Không nói những cái khác, chờ đến khi cô ấy tốt nghiệp xong đại học..... Cậu đã..... Cậu đã....."

Hạ Phong cảm thấy bản thân tính toán không đúng, anh ta bẻ ngón tay, lại lấy giấy bút ra tính toán một lúc, mới tiếp tục nói:"Cậu đã 28 29 tuổi rồi? Cậu thực sự vì một đứa trẻ như Tiểu Thỏ mà chờ đợi a? Bố mẹ cậu sẽ không hối thúc cậu kết hôn sao?"

"....."

Trình Chi Ngôn nhìn anh ta với vẻ mặt không quan tâm, rốt cuộc sau đó cũng đã mở miệng:"Cậu cũng rảnh rỗi nha? Cậu bài thi đã làm xong rồi sao?"

"Này, người anh em, không phải tớ đang quan tâm cậu sao!" Mặt Hạ Phong thành vẻ kinh hãi, nhìn Trình Chi ngôn, vỗ vỗ vai anh rồi nói:"Cậu thích cái gì trên người cô ấy? Cậu không phải là kẻ luyến đồng chứ? Trường đại học nhiều em gái như thế, cậu mặc sức có thể ra tay, cậu không định ra tay đối với bé gái 11 tuổi chứ? Đấy là phạm pháp rồi nha!"

"Câm miệng của cậu lại!" Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc anh ta một cái, rốt cuộc anh không thể nhịn thêm được nữa.

"Tớ không phải là......" Hạ Phong đang còn muốn nói tiếp gì đó, chiếc điện thoại đặt trong bàn của Trình Chi Ngôn bỗng nhiên reo lên.

Trình Chi Ngôn lườm anh ta một cái, đưa tay lấy điện thoại di động ra, trên màn hình hiện lên dòng chữ: tin nhắn mới, người gửi là Tiểu Thỏ.

Ngón tay anh nhẽ nhúc nhích, mở cái tin nhắn kia ra.