Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 273: Quá phát rồ




Editor: Quỳnh Nguyễn

" Có cái gì khó thực hiện?" Trong mắt Từ Cảnh Thần nghi hoặc nhìn cô.

" Hai người bọn họ hiểu biết tới trình độ nào, chúng ta không thể phán quyết..." Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ hướng tới cậu nói: "Ba cậu và mẹ tôi là đồng sự, bình thường nhất định là vì thường xuyên cùng làm việc cùng một chỗ, mới có thể biết và hiểu biết nhau, tiến tới yêu thích đối phương, vậy làm sao mà cậu biết hai người bọn họ hiểu biết lẫn nhau không đủ?"

" Cái này..." Từ Cảnh Thần nhíu mày, suy nghĩ lời Tiểu Thỏ vừa rồi, gật đầu nói: "Vậy được rồi, chúng ta trực tiếp nhảy qua bước này đi!"

"..."

Không phải đâu?

Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, không nói gì nhìn cậu, đại ca, kế hoạch tác chiến này dựa vào không đáng tin, vậy mà liền tùy tùy tiện tiện nhảy qua như vậy?"

" Chúng ta đây trực tiếp phá hoại hình tượng trong cảm nhận bọn họ." Từ Cảnh Thần hướng tới Tiểu Thỏ vẫy vẫy tay, đứng dậy, cách cái bàn ghé vào bên tai cô nhẹ nhàng nói thầm vài tiếng, Tiểu Thỏ chần chờ một chút cuối cùng vẫn gật đầu.

Nhưng mà kế hoạch bọn họ vừa mới xác định bắt đầu thực hiện cuối tuần này, đêm hôm đó lão Trình liền cực kỳ hứng thú trở về, hướng tới Tiểu Thỏ hưng phấn nói: "Tiểu Thỏ, Chủ nhật này ba ba mang con đi Nam Đại nhìn ngươi anh nước chanh, con có đi hay không?"

" Nhìn anh nước chanh?" Tiểu Thỏ vừa nghe lời này, nhất thời cao hứng nhảy lên cao ba mét, liên tục gật đầu nói: "Con đi! Con muốn đi!"

"Ha ha!" Lão Trình nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt cao hứng, cảm khái nói: "Quả nhiên đứa nhỏ này a, vẫn là sau này rời khỏi nhà mới hiểu tầm quan trọng cha mẹ của nó, bình thường mỗi ngày ngốc ở nhà, coi nó là hoàng thượng hầu hạ, nó còn vẫn còn không cảm kích a!"

???

Tiểu Thỏ nghe lão Trình cảm khái liên tiếp này, nhịn không được mở miệng hỏi: "Ba ba, ba đang nói cái gì a? Tại sao một câu con cũng không có nghe hiểu?"

"Ha ha." Lão Trình hướng về phía Tiểu Thỏ cười thần bí, thanh âm sung sướng nói: "Con không biết, xế chiều hôm nay Xú tiểu tử kia gọi điện thoại chon ba, nói cái gì huấn luyện quân sự ở trường học có vẻ mệt, mỗi ngày đều phải chính mình giặt quần áo xếp chăn màn, thời gian dài mới hiểu được thì ra việc này ở nhà đều là mẹ làm cho nó, nó cảm thấy mẹ nó rất vất vả, sau đó còn nói nó muốn về thăm chúng ta, nhưng mà trường học quy định không thể về nhà cho nên hi vọng chúng ta có thể đi thăm nó một chút."

Lão Trình hoa chân múa tay vui sướng hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Con xem Xú tiểu tử này, bình thường ở nhà liền giống như con bạch nhãn lang, ra ngoài học đại học rốt cục tìm ra lương tâm, khà khà!"

"Kia..." Tiểu Thỏ chần chờ một chút, sau đó hướng tới lão Trình hỏi: "Anh nước chanh có nói anh muốn gặp con hay không?"

" A? Cái này sao..." Lão Trình sửng sốt một chút, sau đó gãi gãi cái ót chính mình hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Cái này nó ngược lại chưa nói... Nhưng mà nó ngược lại luôn mãi dặn dò chúng ta nhất định phải dẫn con theo ở trong điện thoại, nói là trường học bọn nó có đồ ăn ăn rất ngon, con nhất định sẽ thích."

" A..." Tiểu Thỏ nghe xong lời này không khỏi có chút thất vọng.

Ai... Anh nước chanh đi học đại học đều đã hơn hai tuần lễ, điều này cũng ý nghĩa đã có hơn hai tuần lễ mình đã không gặp anh, nhưng mà anh gọi điện thoại nói anh muốn Trình ba ba và Chu mẹ, vậy tại sao anh không nói anh cũng muốn gặp mình a...

Hay là nói... Anh căn bản là không muốn gặp cô?