Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 289: Không cho phép xem tiểu thuyết 4




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Ách..Ba đang nhìn, sao trên trời thật sự là đẹp..." Lão Trình xoay đầu trở về, thuận miệng bịa một lý do hướng tới Trình Chi Ngôn nói.

"Đúng, Đúng vậy a, thật sự là sáng ngời a!" Chu Nguyệt xấu hổ cười cười, thuận miệng phụ họa nói.

"..." Trình Chi Ngôn ngẩng đầu hướng tới trên trời nhìn thoáng qua, trong trời đêm tối như mực, đừng nói sao liền ngay cả ánh trăng đều không có xuất hiện.

"Vậy cái kia, nếu không hai con tán gẫu một hồi, ba với mẹ con đi dạo một lát?" Lão Trình có lẽ là phát hiện câu nói vừa rồi kia sơ hở quá lớn, vì thế rõ ràng liền làm rõ hướng tới Trình Chi Ngôn nói.

" Không cần, một lát phòng ngủ muốn kiểm tra, con phải đi về trước." Trình Chi Ngôn hướng tới Tiểu Thỏ vẫy vẫy tay nói: "Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai anh lại đi cùng em."

"Được." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thỏ đỏ rừng rực, khó xử gật gật đầu.

Mắt thấy Trình Chi Ngôn rời khỏi, lúc này lão Trình và Chu Nguyệt mới cúi đầu xuống, trong ánh mắt mang theo một chút tìm tòi nghiên cứu hướng tới môi thoáng sưng đỏ của Tiểu Thỏ nhìn.

"... Chậc chậc, đều đã sưng lên, thật sự là cầm thú a..." Trên gương mặt Lão Trình là viết hai chữ "Đau lòng".

" Đứa nhỏ này, tuy rằng tiểu biệt thắng tân hôn, nhưng làm cũng có chút quá phận..." Chu Nguyệt nhìn miệng Tiểu Thỏ, trong ánh mắt tràn đầy đều là không nỡ.

"..." Tiểu Thỏ nghe hai người bọn họ nói, trên mặt liền như lửa đốt, ánh mắt quẫn bách cũng không biết nên nhìn chỗ nào mới tốt.

" Đi thôi, cùng mẹ về khách sạn, lấy khăn mặt lạnh xoa cho con, hẳn là tiêu sưng nhanh." Chu Nguyệt sờ sờ đầu Tiểu Thỏ, ôm bờ vai cô xoay người liền hướng khách sạn cách đó không xa ngoài cửa đi đến.

" Xú tiểu tử này thật sự là một chút thương hương tiếc ngọc cũng đều không hiểu!" Lão Trình thở dài một hơi, đi theo phía sau Chu Nguyệt và Tiểu Thỏ, lẩm bẩm nói.

"..."

Tiểu Thỏ... Đã hoàn toàn không biết nên dùng cái biểu tình gì đối mặt hai người bọn họ rồi.

Sau khi cùng Trình Chi Ngôn ở Nam Kinh một tuần, buổi chiều chủ nhật, Tiểu Thỏ liền đi theo lão Trình và Chu Nguyệt về thành phố Z.

Trước khi xa cách, Trình Chi Ngôn dặn đi dặn lại Tiểu Thỏ, một tuần này tuyệt đối không được nhìn lung tung tiểu thuyết ngôn tình, nhất định phải học tập thật giỏi, bởi vì dựa theo truyền thống quang vinh trường trung học phụ thuộc Nhất Trung thành phố Z, trước tháng 11 nhất định sẽ tiến hành thi một lần, kiểm tra thành tích mọi người một chút, sau đó lại do thành tích tới quyết định ngày nghỉ Quốc Khánh này ngươi có thể thật sự vui vẻ hay không.

Tiểu Thỏ gật gật đầu, miệng đầy đáp ứng.

Tiễn bước Tiểu Thỏ và cha mẹ, Trình Chi Ngôn mới vừa trở lại ký túc xá liền bị ba tên gia hỏa kia bao vây lại.

"Trình lớp trưởng, em gái và ba mẹ cậu đi rồi hả?" Lâm Khải vẻ mặt như tên trộm hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi.

"..." Trình Chi Ngôn trầm mặc một chút, không có trả lời vấn đề này.

" Hai ngày này cậu đều chơi cùng em gái, chúng ta còn không biết, thì ra cậu thực ra là cái muội khống!" Vương Thước vẻ mặt ghét bỏ nhìn Trình Chi Ngôn lắc lắc đầu nói: "Trong cảm nhận của tớ hình tượng lớp trưởng liền hủy đi như vậy."

" Ai, không nói cái này, kỳ thật tớ vẫn tương đối tò mò, bộ dáng bạn gái Trình lớp trưởng lớn lên như thế nào, cũng hoặc là cái gia hỏa kia căn bản là không có bạn gái!" Trương Vũ Phi một cái ngón trỏ vuốt ve cằm chính mình, ánh mắt có vẻ đăm chiêu nhìn Trình Chi Ngôn chậm rãi nói.

"..." Trình Chi Ngôn nhìn bọn họ một cái, thanh âm thản nhiên nói: "Các cậu là không tin ta có bạn gái?"