Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 359: Thực ra cô rất tốt 2




Editor: Quỳnh Nguyễn

Giải thích cùng bảo vệ cửa tiểu học Từ Cảnh Thần tình huống một chút, Tiểu Thỏ liền một đường hướng tới phương hướng phòng y tế chạy tới.

Lúc này đúng lúc là thời gian lên lớp, trong trường học im ắng, Tiểu Thỏ dọc theo hành lang dài vẫn đi đến, rốt cục thấy được bảng phòng y tế.

Cô đứng ở cửa phòng y tế, đưa tay nhẹ nhàng gõ gõ cánh cửa, sau khi nghe thấy bên trong cánh cửa truyền đến một tiếng "Mời vào", cô đẩy cửa ra tiến vào.

Ánh mặt trời đúng lúc từ cửa sổ thủy tinh phòng y tế tiến vào, ánh nắng ấm áp rơi trên mặt đất, ngược lại bên trong phòng y tế gieo trồng không ít hoa cỏ, trong thời tiết đầu mùa xuân mỗi một bồn hoa cỏ đều đã tách ra từng phiến chồi.

Tiểu Thỏ nhìn thoáng qua, bên ngoài phòng hình như không có người, bên trong cách một rèm màu trắng, ngược lại có một bóng người lắc lư.

"Bá" một tiếng, cô vén rèm, Chương Y Sinh đang đo nhiệt độ cho Từ Cảnh Thần quay đầu, nhìn thấy người phía sau mình, sửng sốt một chút, sau đó thái độ hòa ái hỏi: "Em chính là người nhà Từ Cảnh Thần?"

"Ách...Em... Xem như là...." Tiểu Thỏ mơ hồ không rõ liền gật gật đầu, ánh mắt lướt qua Chương Y Sinh, hướng tới Từ Cảnh Thần nằm ở trên giường bệnh nhìn qua.

Khăn trải giường màu trắng làm nổi bật gương mặt thoáng có chút tái nhợt của cậu, ánh mắt cậu đang nhắm chặt, một đôi mày hơi hơi nhăn lên, khóe miệng ngậm nhiệt kế nhếch lên, mặc dù là đang ngủ cũng bộ dáng không phải cực kỳ vui vẻ.

" Người lớn nhà các em đâu?" Chương Y Sinh vừa cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian, vừa đưa tay cầm nhiệt kế trong miệng Từ Cảnh Thần ra, quay nhiệt kế về ánh mặt trời bên kia cửa sổ nhìn phía trên.

"Cái kia... Mẹ em rất bận..." Tiểu Thỏ có chút không quá tự nhiên hướng tới bác sĩ nói.

"Vậy ba ba? Ba cũng rất bận?"

"Vâng... Đều rất bận." Tiểu Thỏ vội vàng liên tục gật đầu.

Chương Y Sinh có chút bất đắc dĩ nhìn cô một cái, lắc lắc đầu nói: "Vậy thì hai người chị em các ngươi sống nương tựa lẫn nhau?"

"Xem như là..." Tiểu Thỏ xấu hổ cười cười, ánh mắt xẹt qua trên gương mặt thoáng có chút gầy yếu của Từ Cảnh Thần.

Thực ra...

Có lẽ phải nói, cũng chỉ có một mình Từ Cảnh Thần... Cô đơn đi??

Bên cạnh cô dù sao còn có Trình ba ba, Chu mẹ, anh nước chanh....

"Cậu ta té xỉu lớp thể dục." Chương Y Sinh xem xong nhiệt độ cơ thể, cau mày nói: "38. 5 độ, phát sốt cao như vậy, còn cái gì đến lớp thể dục a, xin nghỉ cùng giáo viên về nhà nằm, giáo viên lại không có khả năng không cho, em xem, hiện tại choáng quáng ở trong này, em một cô bé làm sao đưa cậu ta trở về a?"

"Chờ em ấy tỉnh lại đi." Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ, đi đến bên cạnh giường bệnh, nhìn thoáng qua Từ Cảnh Thần nằm ở phía trên, lại duỗi tay sờ sờ trán của cậu.

Quả nhiên nóng khủng khiếp.

"Ai..." Chương Y Sinh thở dài một hơi, hướng tới Tiểu Thỏ bất đắc dĩ nói: "Phát sốt không có vượt qua 39 độ, không đề nghị sử dụng thuốc hạ sốt, tôi lập tức đắp cái khăn lông ướt trên trán cậu, qua một đoạn thời gian em liền đổi nước một lần nữa cho cậu ta, chờ một lát cậu ta thức dậy, trên bàn có thuốc cảm mạo, cách dùng và số lượng tôi đều đã viết ở nơi đó, em đút cậu ta uống, sẽ cảm giác tốt hơn một chút, bây giờ tôi còn phải đi ra ngoài nhận thuốc một chút, em ở chỗ này nhìn cậu ta."

"Được." Tiểu Thỏ gật gật đầu, thuận tay kéo một cái ghế ngồi xuống trước giường bệnh Từ Cảnh Thần.