Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 392: Gọi thầy giáo Trình 5




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Thầy giáo Trình... Cái kia, chúng ta có chút vấn đề cũng muốn hỏi thầy một chút." Kia mấy cái nữ sinh kia hướng anh chạy tới, nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ đứng bên cạnh anh, nhất thời vẻ mặt ngầm hiểu hướng tới Tiểu Thỏ cười cười, sau đó chuyển sách vật lý trong tay mình chỉ vào một đề phía trên nói: "Nơi này... Không quá hiểu vì sao dùng cái công thức này."

" A..., không quá hiểu?" Trình Chi Ngôn mỉm cười, thanh âm trầm thấp hướng tới người nữ sinh kia hỏi.

"Uh`m, uh`m!!" Nữ sinh kia đỏ bừng cả khuôn mặt nhìn Trình Chi Ngôn ôn nhu tươi cười, nháy mắt liền mắc kẹt.

"Trở về chép năm mươi lần công thức hôm nay cùng với công thức hàm nghĩa cho tôi." Trình Chi Ngôn nhìn cái đề bài vô cùng đơn giản kia, trên mặt vẫn treo mỉm cười nhàn nhạt như cũ hướng tới người nữ sinh kia nói: "Chép xong rồi em liền biết nơi này vì sao dùng cái công thức này rồi."

"Ách..." Vị nữ sinh kia lập tức liền ngây ngẩn cả người.

Mấy cái người nữ sinh đi theo sau lưng cô ấy mắt thấy cô ấy bị phạt chép, một đám vội vàng giấu sách vật lý trong tay mình đến sau lưng.

Trình Chi Ngôn vẫn vẻ mặt ôn nhu tươi cười nhìn các cô như cũ, tiếp tục nói: "Bạn học khác còn có vấn đề sao??"

"Ách... Không... Không có, cái kia, thầy giáo, chúng em chỉ là đi đi toilet! Ha ha ha..." Mấy cái nữ sinh nhao nhao lắc đầu, nhanh chóng nghiêng người từ bên cạnh bọn họ đi tới.

"Như thế... Bạn học Bạch Tiểu Thỏ, em còn có thắc mắc sao??" Trình Chi Ngôn quay lại trên người Tiểu Thỏ trước mặt mình cười hỏi.

"Đã không có..." Tiểu Thỏ kéo kéo môi, hướng tới Trình Chi Ngôn lộ ra một cái biểu tình không biết nói gì, sau đó lắc lắc đầu.

"Được, thầy về văn phòng." Trình Chi Ngôn thoả mãn liền gật gật đầu xoay người đi tới.

Chỉ để lại Tiểu Thỏ cùng cái nữ sinh bị phạt chép kia đứng tại chỗ.

Sau một lúc lâu, nữ sinh kia nhìn bóng lưng Trình Chi Ngôn dần dần đi xa nhịn không được vẫn là hoa si hô một tiếng: "A a a... Cực giỏi a!!"

Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn cô ta, lắc lắc đầu, xoay người trở về lớp học.

Trình Thi Đồng đang ngồi ở trên ghế, cúi đầu gửi tin nhắn điện thoại di động, thấy Tiểu Thỏ tiến vào, lập tức hướng tới cô vẫy vẫy tay ý bảo cô nhanh tới đây.

" Làm gì?" Tiểu Thỏ ngồi xuống bên cạnh Trình Thi Đồng, thuận miệng hỏi.

"Tớ giúp đỡ cậu hỏi rõ rồi." Trình Thi Đồng hướng tới cô quơ quơ di động trong tay mình, vẻ mặt bát quái nhìn cô nói: "Chú nhỏ vận dụng có quan hệ ông ba ở trường học mới làm chủ nhiệm lớp chúng ta, nói cách khác, trường học chúng ta thu thực tập đều là thu nghiên cứu sinh tốt nghiệp Nam Đại hoặc là Bắc Đại."

"..." Tiểu Thỏ nghe xong tin tức này, trong lòng nhất thời có một loại cảm giác dở khóc dở cười.

Anh liền vì câu nói kia cô nói trước đây hy vọng có thể cùng anh đi học cùng anh tan học, sau đó liền thật sự suy nghĩ biện pháp như vậy??

" Nhưng mà..." Giọng Trình Thi Đồng chuyển đổi, hướng tới Tiểu Thỏ đè thấp thanh âm nói: "Nhưng mà chú nhỏ phỏng chừng cũng không thể mang chúng ta lâu lắm, tối đa cũng hai năm đi, dù sao chuyên nghiệp không đúng, ông ba nói anh vốn định thi nghiên cứu."

" Cho nên thực ra anh là tới trường học chúng ta chơi đùa sao..." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn Trình Thi Đồng hỏi.

"Phi, hiển nhiên là vì cậu." Trình Thi Đồng liếc cô một cái," Chung quy không đến mức là vì tớ đi."