Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 89: Tiểu thỏ tức giận (4)




Editor: Linh Ngọc

"Người nào quy định mỗi ngày con phải ngủ cùng anh ấy chứ? Chúng con không phải là hàng hóa trói buộc nhau!" Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình nói một câu như vậy, rồi xoay người vào nhà.

" A... Cái này không khoa học a..." Mẹ Tiểu Thỏ nhìn bóng lưng Tiểu Thỏ, buồn bực gãi đầu một cái.

----

Khí trời chuyển tốt, gió nhẹ thổi vào mặt.

Trình Chi Ngôn đang trên học tiết thể dục.

Bởi vì lát nữa còn phải chạy trăm mét, nên lúc này tất cả bạn học đều tụ tập đứng ở sân trường, vận động để nóng người.

Vẻ mặt của Hạ Phong nhún nhuận, đi đến bên cạnh Trình Chi Ngôn, thấp giọng hỏi: "Trình Chi Ngôn, cậu làm sao vậy, mình thấy mấy hôm nay cậu có chút buồn bã không được vui vẻ."

"Không có gì..." Trình Chi Ngôn liếc nhìn Hạ Phong, từ lúc mình đi học năm nào cũng ngồi cùng bàn với người này, lúc này anh đã lên trung học, không hiểu vì sao, vẫn ngồi cùng bàn với người này.

"Thật không có gì sao?" Hạ Phong đưa tay vỗ vai Trình Chi Ngôn, tặc lưỡi cười nói: "Chúng ta dù gì, cũng là ngồi cùng bạn suốt bảy năm, cậu có tâm sự gì, mình còn có thể không nhìn ra sao? Nói cho anh đây nghe đi, nói không chừng mình còn có thể giúp cậu nghĩ kế sách."

"Không có gì." Trình Chi Ngôn quay đầu đi, tiếp tục vận động cổ tay.

"Ai nha, không cần xấu hổ, mình nói cho cậu biết, người bị quấy nhiễu đơn giản chính là ba cái vấn đề, thứ nhất là học tập, thứ hai là thân thể, thứ ba là tình cảm. Mình thấy cậu học tập nhiều lần đều là hạng nhất cho nên phương diện thứ nhất hẳn là không vấn đề gì, phương diện thân thể sao, cậu cũng sôi động nhất định cũng không có vấn đề gì, vậy chính là phương diện tình cảm rồi." Gương mặt thanh tú của Hạ Phong tiến đến trước mặt Trình Chi Ngôn, cười tít mắt nói: "Thế nào, tớ nói không sai chứ?"

"...." Thân hình Trình Chi Ngôn cứng đờ, quay đầu nhìn cậu ta một cái, không nói lời nào.

"Ha ha, đây là không thể nói lời nào nên chỉ có thể lặng im." Hạ Phong tinh thần tỉnh táo, cánh tay khoát lên trên vai Trình Chi Ngôn tò mò hỏi: "Thế nào, tình cảm của bạn gái nhỏ với cậu xảy ra vấn đề gì?"

"...... Không có vấn đề." Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Trình Chi Ngôn trả lời cậu ta một câu, cũng không nói tiếp.

"Ai nha, Với mình thì có gì xấu hổ, hai ta người nào với người nào, nói nhanh lên, mình sẽ giúp cậu giải quyết." Hạ Phong vòng một cái lại chuyển tới trước mặt Trình Chi Ngôn.

"...."

Giáo viên cầm danh sách thể dục, giờ phút này đứng ở trên đường chạy sân thể dục, thổi một cái còi lớn tiếng hướng bọn họ nói: "Đến đây, các học sinh tập hợp, chúng ta dựa theo số báo danh tới đo thành tích chạy trăm mét, đo con trai trước rồi tới con gái!"

Trình Chi Ngôn ngẩng đầu nhìn giáo viên thể dục một cái, rồi lại nhìn Hạ Phong nhàn nhạt nói sang chuyện khác: "Đi thôi, bắt đầu kiểm tra rồi."

"Nhưng mà cậu còn chưa nói với mình...." Hạ Phong thấy Trình Chi Ngôn đi qua chỗ giáo viên thể dục, lập tức không cam lòng theo sát.

Sau khi đo trăm mét kết thúc, Hạ Phong thở hồng hộc theo sát sau lưng Trình Chi Ngôn vừa đi vừa nói: "Trình.... Trình Chi Ngôn cậu đợi mình với, cậu.... Tình cảm của cậu với bạn gái nhỏ của cậu thật sự không xảy ra vấn đề gì sao?"

"Không có." Trình Chi Ngôn ngắn gọn trả lời.

"Được!" Thân thể Hạ Phong dừng lại, đỡ đầu gối thở hổn hển nói: "Thứ bảy này sinh nhật mình!"