Tiểu Thiên Thần Của Công Tước Quỷ

Chương 36: ÁC QUỶ TRỞ LẠI




" Rắc...rắc.."

Chỉ là tiếng động nhỏ vang lên , nếu không phải trong không gian tĩnh lặng thì hoàn toàn không thể nghe thấy được. Nhưng sự khủng bố từ những tiếng động đó lại lớn đến mức không thể tưởng tượng được đối với một người bình thường như gã.

- Aaaaaa....

Gã đàn ông hét lên đầy đau đớn còn hơn là bị đao chém đến rách da rách thịt, nhưng thực chất cổ tay gã bị ban tay nhỏ kia nắm lấy da thị vẫn luôn còn nguyên vẹn đến một giọt máu cũng không có !

Eirlys nhìn sự thống khổ của gã bất giác nở lên một nụ cười ma mị, nàng đẹp như một thiên thân đột lột ác quỷ , ban tay nhỏ lại bất giác siết chặt hơn một chút .Những âm thanh răng rắc lại vang lên đầy vui tai. Nàng hoàn toàn có thể biết được dưới lớp da sần sùi dơ bẩn kia từng đốt xương được chậm dãi bóp vụn đến cỡ nào.

Sự tức giận trong lòng khiến nàng mất kiểm soát mà như trở về với bản chất trước kia, một cỗ máy sát thủ giết người không chớp mắt. Hình ảnh trong căn nhà kho cũ kĩ mỗi lúc một đối lập, nếu như ban đầu gã chính là kẻ trên cao ngước nhìn nàng đang ngồi trên mặt đất đầy ngạo mạn kinh bỉ. Thì hiện tại người có thể hiên ngang đứng thẳng là nàng còn gã lại phải quỳ rạp đầy thống khổ trên đất mà cầu xin. Eirlys lạnh lùng quan sát không bỏ sót bất kì một biểu cảm đầy đau đớn như muốn chết đi sống lại của gã , mới chỉ vậy mà đã khiến gã tưởng trừng như đang phải chịu hình phạt lớn nhất cho tội ác của mình.

Eilys bất ngờ buông cổ tay bị bóp gãy đã sớm nhão như bột mì của gã khiến nó rơi đập xuống đất khiến gã đau đớn, mặt cắt không còn một giọt máu, còn tưởng bản thân đã được nàng buông tha. Vẫn cố cắn răng chịu đựng tìm đường thoát khỏi nơi ma quỷ này.

Nhưng không !

Đây mới chỉ là bắt đầu, nàng chơi còn chưa đủ, sao có thể dễ dàng tha cho gã như vậy. Thứ ngươi mà chẳng khác nào súc vật như gã thì vốn không nên tồn tại trên đời này, ban nãy nếu mới chỉ là trừng phạt thì giờ mới chính thức là tiễn người xuống địa ngục . Eirlys không hề vội chậm dãi đi theo phía sau từng bước lê người chất vật đầy vội vã của gã.

Gã liều mạng bò về phía cửa gỗ bàn tay lằn lặn còn lại đã sớm run lẩy bẩy cầm lấy chìa khóa mà tra vào ổ , một lần rồi đến hai lần, ba lần vẫn luôn không đúng chìa, thiếu nữ ma quỷ phía sau lưng như ngày một tới gần thêm khiến cho tâm chí gã chỉ còn lại sự khủng hoảng cùng sợ hãi.

"Cạch !"

Ngay lúc ông trời như bạn cho gã một tia hy vọng sống sót, tiếng ổ khóa được mở ra cũng vang lên,gã ngay tức khác chỉ muốn đẩy cửa ra để chạy thoát. Bàn tay ma quỷ kia lại một lần tìm đến, tóm lấy chiếc cổ của gã , lại một lẫn nữa dễ dàng dùng sức mà siết chặt.

Sức lực mạnh mẽ của kiếp trước như quay trở về với nàng, Eirlys mặt không biến sắc vô cùng dễ dàng giải phóng năng lực của mình , chỉ với một bàn tay liền có thể không chế một gã đàn ông nặng hơn mình rất nhiều, mà còn từ từ kéo người đứng dậy.

- Cứu ...cứu....c..

Gã đàn ông như gồng hết sức lực, dành dật mạng sống từ tay người con gái xinh đẹp đang cười chẳng khác nào như một ác quỷ trước mắt. Gã càng muốn vùng vẫy phản kháng đổi lại chỉ khiến bàn tay nhỏ kia càng siết chặt hơn, không chỉ không khí không thể được lưu thông mà ngay cả cái xương cổ yếu ớt của mình, gã cũng có thể cảnh nhận được nó như sắp sửa vang lên những tiếng động như cổ tay bị bóp nát trước đó của mình.

Nửa cái mạng dường như cũng đã bước qua cánh cửa địa ngục, gã đàn ông tim tái mặt mày , cả cơ thể tê lại cũng chẳng thể cảm nhận được mình căn bản còn sống hay không nữa , trong không gian lại bất chợt vang lên một tiếng gọi đầy yếu ớt.

- Tiểu thư ! - Thuộc mê hết tác dụng, Maria từ từ tỉnh lại đầy mơ hồ cất tiếng gọi nàng.

Eirlys giật mình vội vã thu lại bàn tay muốn giết người của mình lại, chết sững quay lại mà nhìn bà.

Gã đàn ông được tha mạng ngay trong tức khắc vô lực ngã bộp trên đất, cơn đau chuyền đến kéo một nửa cái mạng đã mất kia về, gã ôm lấy cổ họng mà hít thở. Nhưng điều đó cũng chẳng đã động được đến sự chú ý của nàng, trong đầu Eirlys đang vô cùng rồi bời, nàng như chột dạ trước sự tình lại bất ngờ của Maria với một lỗi lo lắng đang dần trực trào.

- Maria...

- Tiểu thư người không sao chứ ? - Ánh mắt mơ hồ của mình như ngày một nhìn rõ bóng hình thiếu nữ xinh đẹp đang đứng phía trước, Maria lo lắng vội vàng cất tiếng hỏi.

" Rầm ...lạch cạch, lạch cạch"

Ấm thanh đóng cửa đầy mạnh mẽ bất ngờ vang lên phá vỡ đi cảm xúc hiện tại của hai người, Eirlys lúc này mới biết bản thân vô ý đến mức nào đã để tên kia chạy thoát mất hơn nữa còn kịp thời đem cửa khóa lại .

Gã thoát được khỏi tay thử thần bản thân như vô lực ngồi xụp xuống dựa trên cảnh cửa mà thở dộc, ánh mắt vẫn không thể thoát ra khỏi sự bàng hoàng cùng kinh hãi về thiểu nữ xinh đẹp đấy.

" Quỷ ! cô ta chính là một con quỷ đội lột người, hắn muốn bẩm báo lên thánh đường, muốn kể lại toàn bộ sự độc ác của cô ta trước thánh chủ, ác quỷ cần phải được thiêu sống, hắn nhất định phải thiêu sống con ả đó..."

....

" Đúng ! ta chính là một ác quý, một ác quỷ sống hoàn toàn có thể lôi ngươi xuống địa ngục bất kì lúc nào, không chỉ ngươi ...chỉ cần ta muốn, bất kì kẻ nào ta cũng đều có thể lôi xuống cùng , ngay cả kẻ người kẻ được gọi là Thánh chủ kia. Không tin ngươi có thể xem..."

Giọng nói đe dọa của nữ nhân đầy trầm lạnh bỗng vang lên phản bác lại suy nghĩ trong đầu gã đầy bất ngờ." Cô ta ! sao cô ta có thể làm được như vậy ?" gã hoảng hốt không tin tưởng vào chính bản thân mình, chẳng mấy chốc sau lời nói đó trước mắt hắn quang cảnh liền biến đổi. Bãi chiến trường rộng lớn với không đầy xác chết và máu, ghê tởm nhất là bọn họ đều không chết toàn thây, kẻ thì tay chân đứt rời, thập chí ruột gan bị xé rách, vụn não văng tung tóe cả trên mặt đất, cả khung cảnh buồn nôn đầy ghê rợn ấy lại chỉ có một vóc dáng thiếu nữ nhỏ bé vẫn còn đứng thẳng . Cả người này đều nhuộm đỏ bằng máu, dung mạo cũng không tài nào có thể nhìn thấy rõ nổi, nàng vứt bỏ cái một cái xác trên tay đã sớm bị bẻ gãy cổ, ánh mắt đỏ rực mất giác ngước lên nhìn thẳng vào gã.

Gã cứng đơ người, sợ hãi đến tột cùng chỉ muốn bỏ chạy ngay tức khắc, nhưng dường như toàn bộ cự động của bản thân đều như bị ánh mắt tà ác đó khống chế. Thiếu nữ nhuộm máu trước mắt bất giác cất tiếng nói, âm thanh giống hết như giọng điệu của lời cảnh cáo vang lên trong đầu hắn ban nãy.

- Thấy rồi chứ, kết cục của những kẻ muốn chống lại ta. Nếu còn muốn có thể sống trên đời này một là câm miệng hai là để ngay chính ta khiến ngươi có thể câm miệng !...