Tiểu Thiếu Gia Và Tiểu Thần Tượng

Chương 15




Sáng hôm sau, Tiểu thiếu gia thức dậy dưới ánh mặt trời, cậu giật ngón tay, lật người qua, bỗng nhiên eo cậu đau nhói, nơi nào đó ở nửa người dưới hơi căng đau.

Cậu vén chăn lên nhìn vào trong, đập vào mắt là một đống vết đỏ mập mờ trên ngực.

Tiểu thiếu gia: “…”

Cửa phòng mở ra, Tiểu thần tượng đi tới, thấy người trên giường đang tròn mắt mơ màng thì dừng bước, anh quay lại khóa cửa rồi lại khom người sờ trán cậu: “Dậy rồi hả? Có chỗ nào khó chịu không?”.

Tiểu thiếu gia ngọ ngoạy muốn đứng dậy nhưng eo cậu không còn sức nữa, cả người đảo qua một bên. Tiểu thần tượng vội vàng ôm cậu ngồi xuống, Tiểu thiếu gia ở trần dựa vào lòng Tiểu thần tượng đang ăn mặc chỉnh tề, cậu thấy cảnh này hơi bị kì cục: “Tối hôm qua anh…”.

Tiểu thần tượng vuốt ve tấm lưng nhẵn bóng của cậu, chạm đến đoạn xương lồi ra, ánh mắt anh thoáng vẻ đau lòng, do vậy không để ý đến giọng điệu oán trách của Tiểu thiếu gia: “Hửm? Hôm qua anh làm sao?”.

Tiểu thiếu gia đặt cằm lên vai anh, rũ mắt: “Không có gì”.

Tiểu thần tượng nhận ra cậu hơi khác lạ, anh ôm vai Tiểu thiếu gia, cúi người nhìn cậu: “Em không vui sao?”.

“Không phải”- Tiểu thần tượng không thừa nhận.

Tiểu thần tượng không tin, bóp vành tai cậu: “Sao lại không vui?”

Tiểu gia nâng mí mắt liếc anh một cái trong chớp nhoáng rồi dời mắt đi, lầm bầm lầu bầu: “Sao anh kinh nghiệm phong phú thế…”.

Tiểu thần tượng sững sờ, lập tức hiểu vấn đề, anh cố nén cười, ra vẻ giật mình tỉnh ngộ: “Tiểu Lâm đang ghen ư?”.

Tiểu thiếu gia thấy anh cười vui vẻ thì càng buồn bực, cậu im lặng cầm quần áo lên mặc, nhưng tay cậu không còn chút sức, không tài nào cài nút áo được.

Một đôi bàn tay vươn ra từ bên cạnh cầm quần áo cho cậu, rồi giúp cậu cài lại từng viên nút, vừa làm anh vừa nói: “Anh không có kinh nghiệm, sợ làm em đau nên anh đã tìm hiểu trước cho đêm qua, anh không biết rốt cuộc anh làm có tốt hay không nữa”.

Anh cài nút rồi bẻ cổ áo cho Tiểu thiếu gia, làm xong anh nhìn thẳng vào mắt cậu, nói với giọng điệu trịnh trọng, vẻ mặt nghiêm túc: “Em là người đầu tiên”.

“Ôm, hôn môi, và cả tối hôm qua, đều là như thế”.