Tiểu Thư Bá Đạo: Vương Gia Ta Sủng Ái Ngươi

Chương 8:




Trước khi đi cô có xin phụ thân cô ít tiền, ai bảo mỗi tháng Nội Lý phủ viện không cung cấp cho cô chứ, phụ thân cô biết thảo nào cũng xử lí triệt để cho xem

Bên ngoài, mặt trời đã xuống núi, nhiệt độ cũng giảm xuống nhưng đô thị hiện giờ vẫn còn náo nhiệt và tấp nập, đèn lồng được treo ở mỗi nhà và các quán hàng cũng được thắp lên trông vô cùng đẹp đẽ giống như những chú tinh linh bay lượn khắp nơi vậy

- Không hổ là đô thị nổi tiếng nhất Hoàng Ngọc quốc, vô cùng náo nhiệt

- Tiểu thư, đến rồi

Cô cùng Tiểu Khắc lên xe ngựa đến quán bán đơn dược nổi nhất đô thị. Tiểu Khắc cất tiếng rồi nhanh chóng xuống xe đưa tay ra đỡ cô xuống, trước mắt cô còn không phải là Dược Mỹ quán nổi tiếng đô thị đây sao? Không chỉ đắt đỏ mà còn vô cùng chất lượng nữa đó sao?

- Ông chủ, tiểu thư nhà tôi muốn mua đơn dược loại trung đẳng và thượng đẳng

Tiểu Khắc vừa bước vào vừa lên tiếng

- À vâng, mời đi theo tôi

Ông chủ kia nhanh chóng dẫn cô đi xem, vừa liếc về sau vừa nghĩ trong đầu

"Người này không biết có mua được hay không nữa, ăn mặc giản dị quê mùa như này, tu vi cấp 2 cũng chưa lên được nữa, không phải là nói xạo đó chứ?! Mặc kệ đi, nếu cô ta không mua được vậy ta sẽ bắt lấy thân chuộc tiền vậy"

- Tiểu thư, trung đẳng và thượng đẳng có nhiều loại và cấp riêng, tiểu thư muốn mua loại nào?

Ông chủ kia hỏi

"Theo như những gì ta học được ở đây thì Trung đẳng và Thượng đẳng được chia làm nhiều loại: sát thương, trị thương, hoãn độc, hạ độc, bách nan y và tu vi cấp... trong khi hạ đẳng chỉ có sát thương và trị thương, bách nan y và tu vi cấp chỉ có ở Thượng đẳng. Mỗi loại như này đều có cấp riêng của nó, thấp nhất là cấp 2 và cao nhất là cấp 8, đơn dược càng có cấp cao thì hiệu quả chất lượng cũng cao hơn, ở đây quả nhiên là nơi bán đơn dược nổi nhất, cấp thấp nhất được bán ở đây là 4. Hiện tại mình cần đơn dược để chữa vết thương ở ngoài lẫn trong và dùng để tăng cấp"

- Tiểu thư?

Tiểu Khắc thấy cô không nói gì liền cất tiếng lên gọi cô

- Ông chủ, lấy ta 30 viên trị thương, 30 viên giải độc và 30 viên tu vi cấp. Tiểu Khắc, em ra ngoài lấy tiền đi

Cô nói với ông chủ rồi quay sang kêu Tiểu Khắc

- Tiểu thư, mỗi viên này... có giá là 1000 lượng bạc

- Ừm...

"Tuy mình không biết 100 lượng bạc ở đây là bao nhiêu tiền ở thời hiện đại... nhưng theo như kinh nghiệm xem phim lâu năm thì có lẽ vàng là lớn nhất, rồi đến bạc, bạc vụn sau đó là mấy đồng xu hào gì gì đó"

Cô thản nhiên gật đầu trả lời, ông ta nói như vậy là có ý gì? Chê cô nghèo hay không biết giá?

- Ông lấy nhanh đi rồi ra ngoài thanh toán tiền! Ta ra trước đây

Cô giục ông ta, nhìn ông ta cứ như bất động toàn thân luôn vậy, nhanh nhanh để cô còn về ăn cơm. Nói rồi, cô nhanh chóng bước ra ngoài thanh toán, vài giây sau, ông chủ kia cũng lấy cho cô 3 túi đơn dược bên trong có chứa 30 viên theo yêu cầu của cô

- Bao nhiêu ông chủ?

- Tiểu thư cô lấy 30 viên giải độc có giá là 500 lượng bạc nên tổng cộng là...

- Ai dà, phiền phức thế làm gì? Tổng tất cả là bao nhiêu?

- Tổng là... 75 nghìn lượng bạc

- Tiểu Khắc, đưa tiền

Cô ngó ra ngoài thấy Tiểu Khắc đã đem tiền đến liền hất mắt ngụ ý đưa ngân lượng cho ông chủ

- Ông chủ, bao nhiêu?

Tiểu Khắc lại gần hỏi

- 75 nghìn lượng bạc

- ..... Xin lỗi ông chủ, chúng tôi chỉ mang...

- 1 ít lượng bạc chứ gì? Không đủ tiền? Nhưng tiểu thư nhà cô đã lấy rồi không thể trả lại được, cô xem nên làm thế nào?

Tiểu Khắc ngập ngừng chưa nói xong thì ông chủ kia đã chen vào nói, vẻ mặt có vẻ đã biết trước

- A... Ý tôi không phải là vậy... chúng tôi chỉ mang theo... vàng mà thôi, ông xem bạc chúng tôi cũng không mang, bất cẩn quá nhỉ?

Tiểu Khắc vội vàng phủ nhận

- S... Sao? Vàng?

Ông chủ kia giật mình bất ngờ

- 1 lượng vàng ở đây tương đương với 100 nghìn lượng bạc, tính ra ông còn phải thối chúng tôi những 25 nghìn lượng bạc nhưng tiểu thư nhà tôi không cần bạc nên coi như chúng tôi boa cho ông vậy

Tiểu Khắc vừa nói xong liền lôi 1 cục vàng to tướng ngay trước mặt ông chủ khiến ông mắt chữ a mồm chữ o không nói được câu gì, lặng nhìn vị tiểu thư này chầm chậm bước ra ngoài, ông chủ kia lấy tay đưa vàng lên miệng mình cắn nhẹ 1 cái để kiểm chứng xem là thật hay giả

- Ay da, là vàng thật... Rốt cuộc vị tiểu thư này là của phủ nào? Ăn mặc như này... chẳng nhẽ là

Thiên Hà tiểu thư... Thiên Hà Lâm Anh?

- Phụ thân ta cũng thật là, lo sợ giá cả tăng sao mà đưa cho ta những 10 nghìn lượng vàng, giờ chỉ tốn có 1 lượng, mấy lượng còn lại biết làm sao?

Cô vừa ra ngoài đã kêu than rồi

- Tiểu thư, chúng ta cứ dùng tiền này mua một số đồ cần thiết rồi còn thừa thì sẽ mang tiết kiệm

- Thật thông minh, em...

- Trộm!!! Bắt trộm!!! Ôi ngân lượng của tôi!!!

Cô chưa nói xong đã nghe thấy tiếng kêu của 1 lão bà

Vụt!!

Tên trộm kia vừa chạy nhanh qua cô, mắt cô nheo lại

- Tiểu Khắc, giữ xe chờ ta về!

Cô lập tức vụt chạy đi theo, tốc độ của cô rất nhanh. Tên trộm thấy cô đuổi theo liền rẽ vào 1 ngõ hẻm hòng chạy thoát nhưng cô đã nhanh chóng bay vèo vèo qua trước mặt hắn rồi giơ tay tạo kết giới nhỏ để hắn không chạy ngược lại được

- Hết đường chạy rồi cưng... Mau giả lại ngân lượng cho bà lão!!!

- Hừ... ngươi chỉ là 1 nữ tử yếu đuối... còn có thể làm gì ta?

Tên trộm nhếch mồm cười khinh bỉ mà không biết người trước mặt hắn là ai...

Hết chương 8.