Tiểu Thư, Thiếu Gia Không Ở Nhà

Chương 1




Vừa tỉnh lại, Thúy nhi liền vội vàng thông báo cho ta hai sự kiện.

Thứ nhất: “Tiểu thư, hiện tại mặt trời đã lên đến trên đầu, chúc mừng cô lại vì Tằng gia bớt đi một phần lương thực.”

Giọng điệu của nàng âm dương quái khí, lợn chết không sợ nước sôi bị ta liếc mắt xem thường.

Thứ hai: “Tiểu thư, thiếu gia không có ở nhà! Sáng sớm hôm nay hắn đã đi ra ngoài!”

Ta lập tức xốc chăn nhảy xuống giường, vừa mang giày vừa oán trách Thúy nhi: “Hắn không có ở nhà? ! Vậy sao ngươi không chịu gọi ta dậy sớm một chút chứ!”

Lần này đến phiên Thúy nhi trợn mắt nhìn ta.

Nha đầu kia để cho ta yêu thích đó là, chủ tử đối với nàng làm cái gì, nàng liền cũng dám đối với chủ tử làm cái đó, một chút cũng không sợ rằng sẽ có một ngày chủ tử của nàng đem nàng quăng vào chuồng heo cùng đám lợn chết ở chung cùng nhau tắm nước sôi.

“Ta thật ra rất muốn gọi cô dậy nha! Nhưng không phải cô không biết, khuôn mặt ngủ như lợn chết của cô, cho dù ta có tạt nước sôi lên người cô thì cô cũng chưa chắc đã tỉnh!”



Nha đầu kia có phải đã từng ăn qua con giun trong bụng ta rồi hay không? Ngay cả chiêu số của ta cũng có thể khám phá, lý nào lại như thế được!

Ta tặng cho nàng một cái liếc mắt xem thường: “Đừng nhiều lời như vậy, quả thực là lãng phí thời gian! Ta rửa mặt, ngươi đi nhà bếp lấy chút đồ ăn, độn chặt bụng rồi chúng ta nhanh chân chạy ra phủ đi chơi một chút mới là chính sự!”

Thúy nhi trả lại ánh mắt xem thường cho ta, sau đó mới xoay người chạy vào nhà bếp.

Ta run run. Thật không biết đôi chủ tớ chúng ta cứ thay nhau trợn mắt hoài như vậy liệu có thành người mù hay không.