Tiểu Yêu Tinh Họa Thủy: Xem Trẫm Thu Phục Nàng

Chương 172: Ta ở bên cạnh nàng (6)




Nhìn người nam nhân của mình bình thường luôn che giấu nhược điểm sau khi say rượu liền bại lộ, Mặc Ngưng Sơ sao chịu bỏ qua lúc này chứ, dùng cả chân tay quấn chặt lấy hắn, khẽ dùng sức giật nhẹ, chiếc chăn mỏng trắng noãn trên giường vốn bị nhấc lên tung bay như gợn sóng dập dờn, mà nàng đảo lộn vị trí của mình, rốt cuộc có ngày là người ở trên, nắm giữ quyền chủ động.

Đặt môi nàng vào giữa cổ hắn, hôn dần lên vành tai nóng bỏng của hắn, làn da trong sáng óng ánh của hắn bị chà xát, sắc đỏ chạy dọc từ tai lên đến mặt, khiến cả làn da biến thành màu hồng phấn nhàn nhạt.

Hắn chưa bao giờ lộ ra biểu tình khiến cho người khác muốn ‘chà đạp’ như vậy.

Giống như bị khi dễ lại không có khí lực để phản kháng lại, vô cùng đáng yêu.

Mái tóc còn ướt của Mặc Ngưng Sơ dán chặt vào làn da hai người, dưới nhiệt độ nóng như vậy có cảm giác như muốn bốc hơi luôn.

Một người nam nhân cực kỳ kiêu hãnh, cực kỳ ngạo mạn hôm nay liền bị nàng đặt ở dưới thân, căng thẳng mà nóng bỏng, thở dốc nặng nề, trong lúc lôi kéo, y phục đầu vai sớm đã hỗn độn, trễ xuống hẳn một bên cánh tay,  cả bộ ngực lộ ra là điều không tránh khỏi, tiếng nói rên rỉ xen lẫn với giọng nam trầm khàn, cả hai thân hình ngã nhào vào chiếc chăn gấm trắng, nhìn có phần đẹp mắt.

Nhìn bộ dáng lúc này của hắn, Mặc Ngưng Sơ có chút đắc ý, thậm chí chỉ nhìn như thế cũng thấy miệng đắng lưỡi khô.

Dù là lúc nào, khuôn mặt tuấn mỹ đến mức cả người và thần đều ghen tỵ không hiểu sao luôn có thể khơi gợi phần tà ác trong lòng người khác, lại thêm đôi môi mỏng hoàn mỹ dụ hoặc…

Tim Mặc Ngưng Sơ đập dồn dập lên, dùng miệng vuốt ve lỗ tai nóng bỏng cùng cánh môi xinh đẹp của hắn.

Nhưng nàng đắc ý có chút sớm, không hề chú ý đến ánh mắt gần như rõ ràng của nam tử dưới thân, ánh mắt vốn phân tán dần tụ lại, con ngươi đen nhánh nhanh chóng trở nên thâm thúy, mang theo ánh sáng chói lóa, toàn bộ thu lại dưới đôi lông mi cong rũ xuống. 

Thần trí Nạp Lan Lân dưới sự khiêu khích như thế của nàng đã từng mảnh từng mảnh ghép lại với nhau.

Mỗi lần nàng hôn hắn, thần kinh của hắn liền tách ra một lần.

Sau khi bớt say rượu hơn, hắn như mới nhận ra đấy không phải là mơ, nụ hôn cùng với nàng, cái ôm ấm áp, sự ma sát lẫn nhau đều tồn tại chân thật ngay trong ngực hắn.

Tiểu Đào Tử bướng bỉnh lại đáng yêu của hắn.

Tại sao nàng lại ở chỗ này.....

Nàng sao lại xuất hiện bên cạnh hắn ngay khi hắn cảm thấy chật vật nhất.....

Hắn nhịn rất lâu, không để cho mình thấy nàng.....

Nhưng lại muốn nhìn, nàng có thể xuất hiện, cho dù tức giận, tức giận cũng tốt.....

Mà giờ phút này, nàng đang hôn hắn.

"Sơ....." Hắn kêu một tiếng.

Mặc Ngưng Sơ giật mình.

Một bàn tay nóng bỏng đã bò lên eo nàng, chậm rãi tìm tòi.

Mặc Ngưng Sơ vừa ngẩng đầu, một đôi môi mỏng liền nặng nề đè lại, hắn hôn nàng sâu như vậy, quấn quít lấy môi nàng, điên cuồng mà bức thiết, giống như muốn nuốt cả nàng vào!

Động tác kịch liệt như vậy khiến Mặc Ngưng Sơ kinh ngạc đờ đẫn, nếu không phải ngay lúc này hắn đang nhắm chặt mắt, trên mặt còn xót lại màu hồng nhạt mới nổi, nàng sẽ cho rằng bây giờ hắn đang thanh tỉnh!!

Chỉ là một cái nghiêng người, nàng lại lần nữa bị đặt dưới thân! Thân thể tinh tráng mềm dẻo, hắn rút tay trên người nàng, cởi quần áo trói buộc trên người mình, lại dùng thân thể mình dán vào người nàng, đè nặng lên người nàng!

Mặc Ngưng Sơ giờ giãy giụa cũng không kịp, hai chân bị người mở ra, ngón tay thon dài chạm hai chân nàng, lòng bàn tay như lửa nóng, ngón giữa càng giống như mũi tên mang theo lửa nóng không cách nào cản trở đánh vào nụ hoa của nàng, khiến nàng khẽ cong lưng, tiếng rên rỉ do bị kích thích tràn ra liền bị hắn nuốt luôn vào miệng.

Hắn như dã thú chưa được thỏa mãn, cắn xé môi mềm mại của nàng, lại càng không ngừng vuốt ve da thịt nàng, giống như đã nhịn lâu, đột nhiên bộc phát mãnh liệt, muốn áp đảo nàng, cắn xé nàng, đụng chạm nàng, dây dưa nàng, để cho cái miệng nhỏ nhắn của nàng chỉ có thể khóc sụt sùi gọi tên của hắn —— ý nghĩ như vậy, không biết khi nào đã mạnh mẽ đến mức khiến cho người khác phải giật mình.

Mặc Ngưng Sơ bị động tác đến một cách đột nhiên này làm cho sợ hết hồn, nàng cố gắng hôn xuống điểm mẫn cảm ở tai hắn, lại bị hắn kéo xuống, đưa vào nụ hoa ướt át thêm một ngón tay, khiến cho nàng càng thêm thở dốc nặng nề, hình ảnh mang tính cảm giác kiều diễm cùng thẹn thùng.

Ma sát mãnh liệt khiến cho thân thể xinh đẹp của nàng run rẩy trong lòng hắn, hắn vẫn nhắm mắt lại như cũ, trong tối tăm tìm kiếm môi nàng.

"Sơ....."

Hắn nhẹ gọi tên nàng, một lần lại một lần hôn nàng, vẫn là nụ hôn sâu nhiệt tình nóng bỏng, lặp đi lặp lại mấy lần, nàng đã bị đánh cho tơi bời, đôi mắt to như nai con ngập nước mờ mịt, bị đánh chìm trong dục vọng mãnh liệt, nàng tiếp nhận chiếc lưỡi thăm dò của hắn, tiếng gọi “Sơ” khàn khàn yếu ớt kia khiến cho da đầu nàng tê dại, dòng máu trong người nàng như bị kích thích đến sôi trào.

Nàng mờ mịt nhìn hắn.

Nhìn hắn nhắm hai mắt, giống như say rượu không tỉnh.

Hắn rút ngón tay đang điên cuồng trong người nàng ra, khiến cho nàng cũng run rẩy theo, nàng đưa tay ôm chặt lấy hắn, trong lúc hắn rút tay ra liền liều mạng thở gấp, hít thở không khí.

Trong giây phút nàng như sắp điên kia, nàng nức nở, úp mặt trong ngực hắn, ôm lấy cánh tay của hắn, nhỏ giọng khóc sụt sùi nói: "Lân Xuyên....."

"Lân Xuyên..... không..... không nên..... tức giận....."

"..... có được không....."

Nàng gần như đã khóc không thành tiếng, hắn ngơ ngẩn, ngay sau đó cúi đầu hôn trán nàng, dùng nguồn nhiệt ấm áp bao vây nàng.

Hắn ngăn chặn môi nàng.

Ôm lấy nàng, tách hai chân nhỏ của nàng ra.

Ngọn lửa dục vọng lên cao đến đau đớn, từng chút từng chút không đi vào, dùng ngón tay để lấp đầy hoàn toàn khác với dùng vật nam tính kia, động tác lúc nhẹ nhàng lúc lại kịch liệt như muốn hòa tan nàng.

Địa phương ấy vốn đã ẩm ướt giờ lại bị ma sát, trêu trọc một lần nữa.

Đánh tan mọi lý trí còn sót lại của nàng.

Giống như trước đây, nàng chỉ có thể nức nở tiếp nhận hắn, bị hắn ôm vào trong ngực, cùng hắn dung hợp thành một thể với vô hạn khoái cảm cùng kích thích.

Tóc dài đen nhánh lập tức tản ra trên nền giường trắng như tuyết.

Cũng giống như màn đêm xinh đẹp ngoài kia.