Vạn Dương Trạch chưa từng nghĩ tới mẹ hắn thế nhưng lại thích Du Việt, không phải thích loại thưởng thức, mà là nàng thậm chí không phản đối hai người bọn họ ở bên nhau.
Cho dù Du Việt là Alpha.
Vạn Dương Trạch chưa bao giờ đàm luận chuyện tình cảm với người trong nhà, bộn rộn việc học là một nguyên nhân, cái khác chính là hắn không biết phải nói thế nào.
Vạn Dương Trạch biết nhà mình ra sao, hắn thậm chí đã chuẩn bị tốt đấu tranh trường kỳ, dù sao Vạn gia cùng Du gia so đấu bao nhiêu năm nay, cuối cùng cũng vẫn sợ hắn cưới một bạn lữ không ưng ý.
Cha mẹ chưa bao giờ can thiệp vào tiêu chuẩn chọn vợ kén chồng của hắn, Vạn Dương Trạch còn tưởng rằng là bọn họ càng có chủ kiến hơn.
Vạn Dương Trạch hiện tại có được sự cổ vũ của mẹ, lại lần nữa nhặt lên tin tưởng.
Cha Vạn nhấp ngụm nước, khuôn mặt u sầu, "Đừng nói giống như Du Việt không có ai muốn, bị nhi tử nhà ngươi đặt trước rồi vậy."
Mẹ Vạn tức giận trừng hắn một cái, "Sao lại luôn thích nâng uy phong của ngươi khác, diệt chí khí chính mình như vậy, Vạn Dương Trạch biết tự mình cố gắng, sớm muộn gì cũng sẽ thành công."
Vạn Dương Trạch: "......" Bát tự còn chưa có so đâu.
Tuy rằng hắn xác thật là người thân cận nhất với Du Việt, ở ý nghĩa nào đó mà nói.
Nhưng cũng không biết độ xứng đôi giữa hắn cùng Du Việt là bao nhiêu...... Vạn Dương Trạch có dự cảm, sẽ rất cao.
(dreamhouse2255)
Hắn chỉ có thể ngửi thấy hương vị tin tức tố của Du Việt, mà Du Việt, hình như trong vô tình cũng càng ngày càng ỷ lại vào hắn, cho dù một ngày nào đó lưu lạc đến nông nỗi bị quốc gia xứng đôi, Du Việt cũng sẽ là người của hắn.
Mà tiểu tử Du Việt kia, càng xứng đôi cho y, y lại càng không muốn.
Du Việt bị Du Liên ném ở cửa trường học, lại không tiện đi ngồi taxi, cuối cùng chỉ có thể gọi điện cho tài xế trong nhà đến đón.
Mẹ Du Việt buồn bực, "Khi đi ngươi không phải là ngồi xe Vạn gia sao, hiện tại về, người ta chê ngươi thứ nhất đếm ngược, không muốn chở ngươi nữa?"
Du Việt: "Hắn cũng thứ nhất đếm ngược, chê ta cái gì."
Cúp điện thoại, thẳng đến tối Du Việt mới về tới nhà.
Khi ăn cơm, Du Việt ăn liền ba chén lớn.
Cha gặp cho y một cái đùi gà lớn, Du Việt vui mẻ híp mắt: "Cảm ơn ba."
"Không cần khách khí, là ngươi lấy thứ nhất đếm ngược, nên được thưởng." Cha Du nói.
Đùi gà trong miệng đột nhiên không thơm.
Mẹ Du Việt gắp cho y một miếng phổi, "Xào cay, ngươi thích nhất."
(dreamhouse2255)
Du Việt phồng miệng ăn, cảm giác vẫn không ngon như khi ăn ở nhà Vạn Dương Trạch, y cười gượng nói, "Ta thật sự là thụ sủng nhược kinh (được yêu sủng mà lo sợ)."
Mẹ Du Việt cười nói, "Chúng ta cũng rất là thụ sủng nhược kinh, đếm hơn 1200 tên, mắt cũng nhìn mù mới thấy tên ngươi, biết thế ngay từ đầu đã đọc ngược."
Du Việt hơi ngẹn lại, "Ngươi cũng biết ta bao nhiêu điểm, nếu không phải phút cuối không đuổi kịp giao bản đồ, nhất định là thứ nhất."
"Nào có nhiều nếu như vậy." Cha Du nói.
Du Việt hít sâu một hơi, từ từ thở ra, "Là ta quá kiêu ngạo, ta cảm thấy người phía sau đều không bằng ta, còn không bằng ngủ một giấc, tới phút cuối rồi đi lật ngược tình thế, không ngờ ta bị lật ngược."
"Đúng là tác phong của ngươi, thỏ cùng rùa thi chạy, ngươi giống thỏ."
Du Việt: "......" Lời này thật sự không giống khích lệ chút nào.
Cha Du nói, "Ta xem xếp hạng mà cũng phải kinh hồn tang đảm, chỉ sợ nhìn thấy tên đứa nhỏ Vạn gia kia, lại không nhìn thấy ngươi, kết quả, cả hai ngươi đều thứ nhất đếm ngược, tâm tình thật phức tạp, có phải là ngươi kéo chặt không cho đứa nhỏ Vạn gia kia đi hoàn thành nhiệm vụ không?"
Du Việt nghĩ, Vạn Dương Trạch lại cứu y một mạng, vạn nhất hắn chân thật thứ nhất, y lại thứ nhất đếm ngược, vậy liền ngỏm củ tỏi.
Du Việt: "Haiz, ngựa còn có thể mất móng trước, lần này là cả hai chúng ta đều không phát huy tốt."
Du gia phong quang nhiều năm như vậy, lần đầu tiên Alpha trên 80%, từ kỳ quân huấn đầu tiên liền ngã khỏi top 3.
(dreamhouse2255)
Cha Du càng nghĩ càng cảm thấy khôi hài, điểm thứ nhất, thứ tự lại là thứ nhất đếm ngược, quả thực là chuyện mà Du Việt có thể làm ra được, vì thế thời điểm ăn cơm còn cười ra tiếng.
Du Việt: "......" Ta thật sự sởn tóc gáy.
Cha Du dặn Du Việt mấy ngày nay ở nhà ăn ngon uống tốt, cua lớn hồ Phong Uyên đều để dành cho y, trở lại trường học tranh thủ từ vị trí thay thế bổ sung trở thành thành viên chính thức của tổng bộ đặc huấn.
Du Việt khiêm tốn đồng ý, y nghĩ nhà Vạn Dương Trạch gia giáo rất nghiêm, nói không chừng còn nước sôi lửa bỏng hơn cả y bên này.
Bữa cơm này chính y ăn còn cảm thấy khó tiêu hóa, rất khó tưởng tượng ở Vạn gia trước nay ưu tú, Vạn Dương Trạch phải đối mặt với chỉ trích của cha mẹ thế nào.
Cái tên Vạn Dương Trạch kia trời sinh tính sĩ diện muốn sống muốn chết, y đã quá hiểu hắn rồi.
Du Việt nghỉ ngơi ở nhà, ngày hôm sau liền có người tìm tới cửa.
Lý gia tới chúc mừng Du Việt thi đậu vào Đế Đằng, thuận lợi kết thúc thời gian quân huấn.
Du Việt ngồi trên ghế sô pha cắn hạt dưa: Quân huấn xong thì có cái gì đáng chúc mừng, cũng không phải là tốt nghiệp.
Nếu như lấy được thành tích tốt thì thôi, vì sao lấy thành tích như vậy cũng vẫn tới chúc mừng, chẳng lẽ đây chính là tới cửa nhục nhã trong truyền thuyết?
Chờ Lý gia hàn huyên nửa ngày xong rời đi, cha Du nhìn về phía Du Việt, "Cà lơ phất phơ giống cái gì đây."
(dreamhouse2255)
Du Việt khép chân lại, ủy khuất không thôi, "Ta không phải vẫn luôn như vậy sao?"
Du Việt nhìn về phía mẹ y, "Mẹ, ta lại làm sai chỗ nào?"
"Nữ nhi nhà Lý thúc ngươi mới vừa phân hóa thành Omega, hình như phân hóa suất còn không thấp, không tới Vạn gia lại đi Du gia chúng ta, ngươi nói người ta có ý gì." Nữ nhân cúi đầu nhuộm móng tay.
Cha Du: "Bộ móng của ngươi không phải mới làm sao, lại làm hỏng nữa, cái này không thể bôi nhiều được!"
Du Việt đột nhiên rõ ràng, vỗ đùi một cái, "Oa! Hắn là tới cầu hôn cho ta sao?"
Mẹ Du: "......"
Cha Du hỏi Du Việt: "Thành tích của nữ nhi hắn không tồi, tiểu nữ hài rất hiểu chuyện, ta đã gặp qua, ngươi có suy nghĩ gì không?"
Du Việt lắc đầu, "Không có suy nghĩ gì, thật sự không dám giấu giếm, ta sợ O."
Lời này vừa ra, không khí trong nhà đột nhiên trầm mặc lại.
Mẹ Du thổi thổi móng, lo lắng ngồi tới bên người y, "Nhi tử, cái gì gọi là sợ O? Là một loại bệnh tâm lý sao? Khi nào thì bắt đầu, cần đi bệnh viện xem không, hay là ngươi bị Omega nào tổn thương? Ta biết rồi, nhất định là đứa nhỏ Cảnh gia đúng không, lúc trước vẫn luôn thấy y chơi với hai người các ngươi, biết phân hóa suất của ngươi không cao bằng Vạn Dương Trạch liền không tới nhà chúng ta nữa, aiz."
Du Việt: "......" Ta còn chưa nói cái gì, sao lại não bổ nhiều như vậy?
(dreamhouse2255)
Mẹ Du: "Nhưng như vậy thì có gì đáng tổn thương, y chỉ chọn phân hóa suất cao, chứng minh tình yêu với y mà nói không đáng giá, ngươi không thể bởi vậy mà sợ O, vẫn có rất nhiều Omega muốn có được tình yêu, tình yêu không liên quan đến phân hóa suất."
Du Việt luôn cảm thấy không đúng chỗ nào, y nhìn mẹ nói, "Ngươi đang biến tướng an ủi ta phân hóa suất không cao bằng Vạn Dương Trạch, cho nên không có nhiều lựa chọn như hắn sao?"
"Ta không nói như vậy."
"Mẹ yên tâm đi, ta chỉ là không muốn yêu đương mà thôi, loại chuyện này ta cũng không biết nên cự tuyệt như thế nào, trước khi tốt nghiệp khỏi Đế Đằng ta sẽ không suy xét đến chuyện chung thân đại sự, mẹ cũng đừng dự định người trong sạch nào cho ta, ta không muốn hại người ta, trong lòng ta chỉ có thành tích." Du Việt vỗ ngực.
Làm Omega mạnh mẽ xinh đẹp thôi.
"Không hổ là người Du gia chúng ta!" Cha Du vươn một ngón tay cái với y, "Nam nhân là phải có cái nhìn rộng lớn, thời thời khắc khắc nhớ kỹ gia huấn Du gia chúng ta!"
Du Việt gật đầu, "Ta biết, ta tốt nhất!"
"Ừm."
Gia huấn của Du gia không hoa lệ cái gì, chỉ có một câu "Ta tốt nhất". Ba chữ rồng bay phượng múa được cha Du viết, treo trên tường phòng khách cho khách nhân xem xét
(dreamhouse2255)
Méoo: Nhà tui có thêm một thành viên mới, đây là tác phẩm của bạn ý, mọi người ủng hộ nhé ??
[Edit - Ongoing] Trở nên mạnh mẽ - Tiêu Dạ
Tác giả: Tiêu Dạ
Tình trạng bản gốc: Hoàn (435 chương)
Tình trạng bản edit: Ongoing
Thể loại: Hệ thống, xuyên nhanh, sảng văn, trưởng thành, chủ công, 1×1, công lạnh
lùng
Edit: W
____________________
Văn án:
Cuộc tranh đấu giữa các đảng phái của đế quốc khiến cho Thẩm gia vẫn luôn trung
lập trở thành vật hy sinh, bị gán cho một tội danh "có lẽ có", chỉ trong một đêm
liền biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích, các gia tộc vốn dĩ rất thân thiết
cũng lần lượt phân rõ giới hạn.
Thẩm gia bị tịch thu gia sản, chém kẻ phạm tội, chỉ còn lại hai đứa bé bị nhốt vào
ngục giam, trở thành tù nhân.
Khi đó, Thẩm Mặc Ngôn có hai nguyện vọng.
Một là bảo vệ em gái, hai là tìm được chứng cứ chứng minh người thân của mình
trong sạch.
Sau khi mất đi người thân cuối cùng, nguyện vọng thứ hai hình như cũng không
còn quan trọng như vậy nữa.
Chứng minh bản thân vô tội thì làm được gì?
Điều hắn muốn chính là, toàn bộ đế quốc phải chôn cùng bọn họ.
[Vậy thì, cậu muốn trở nên mạnh mẽ sao?]
Đây là một câu chuyện xưa, tại các thế giới đánh nổ trời.
Chủ công, sảng văn, 1×1.Công mắc chứng tình cảm lạnh nhạt, tính cách trước và sau khi trưởng thành
khác biệt, từ mang theo vẻ mặt lạnh lùng đi lên đỉnh cao, cho đến vẻ mặt cười dịu
dàng nghiền nát cặn bã.Phần đầu không có lòng dạ nào để yêu đương, phần sau sẽ dần dần ngọt sủng.
Vai chính: Thẩm Mặc Ngôn, Đoạn Trạch
Tóm tắt bằng một câu: Không cẩn thận liền trở nên quá mạnh mẽ.
Nguồn: khotangdammyfanfic