Đầu óc Kiều Tri Niệm choáng váng như đang trôi nổi trên biển rồi đột nhiên rơi vào vòng ôm ấm áp, giống như người đuối nước tóm được khúc gỗ trôi dạt khiến cô giữ chặt không buông. Cơ thể dần dần bị bao phủ bởi cơn nóng bức, ngay cả quần áo ẩm ướt lạnh lẽo cũng không làm giảm bớt được. Cô bắt đầu cầu xin sự giúp đỡ của khúc gỗ di động, cố gắng giãy dụa cơ thể mềm mại.
Tần Dập vừa ngồi vào xe đã lập tức cảm giác được cô gái nhỏ trong lòng không an phận. Sắc mặt cô không còn tái nhợt như vừa rồi mà lại ửng hồng một cách bất thường. Đôi môi anh đào không ngừng khép mở, hô hấp trở nên dồn dập, bàn tay nhỏ bé liên tục sờ lung tung trên người anh, lướt qua cơ bắp căng chặt trước ngực và bả vai.
Anh giữ chặt lấy tay cô, nó nhỏ bé đến mức một tay anh cũng có thể khống chế được.
Cơ thể Kiều Tri Niệm chuyển động càng lúc càng mãnh liệt hơn, bỗng nhiên cô vùng ra khỏi vòng tay Tần Dập, ôm lấy cổ rồi hôn lên môi anh, bàn tay mềm mại lơ đãng lướt qua yết hầu của anh.
Cơ thể người đàn ông cứng đờ, hành động này đã khuấy động hết lý trí của Tần Dập. Anh nới lỏng cái cà vạt được thắt tỉ mỉ trên cổ, cắn chặt răng rồi thốt ra vài tiếng rên.
“Lái nhanh lên.”
Qua kính chiếu hậu, Tần Thịnh nhìn thấy gân xanh nổi trên huyệt thái dương của Tần Dập, mím môi lái xe đến biệt thự với tốc độ nhanh nhất. Mấy chiếc xe đằng sau không biết xảy ra chuyện gì mà chỉ lo bám sát theo.
Mười mấy chiếc xe chạy băng băng trên đường quốc lộ yên tĩnh không một bóng người ở ngoại ô.
Xe chạy đến trước cửa biệt thự, không đợi Tần Thịnh mở cửa, Tần Dập đã vội vàng ôm cô gái trong lòng xuống xe rồi xông thẳng lên phòng ngủ trên tầng cao nhất.
Quần áo của bọn họ đều dính đầy bùn đất và mồ hôi. Tần Dập sẽ không xem nhẹ lần đầu tiên như vậy, anh đặt cô gái nhỏ vào bồn tắm rồi mở nước ngập hết cơ thể của cô.
Chiếc váy nổi trên mặt nước làm quần lót bên trong lộ ra, mắt anh tối sầm lại, cởi hết đồ của cô.
Cơ thể trước mắt anh trắng nõn không tì vết, tay chân thon thả ở trong nước không ngừng muốn túm lấy anh. Eo cô mảnh mai giống như chỉ cần một tay là có thể ôm trọn, khuôn mặt nhỏ ửng hồng liên tục thở dốc. Rõ ràng vẻ ngoài là một thiếu nữ, nhưng trước ngực lại mềm mại đẫy đà.
Tần Dập cắn chặt răng, kéo cà vạt ném xuống đất, sau đó anh cởi áo sơ mi và quần tây ra. Quần lót màu đen sắp không giữ nổi thứ cứng rắn đang kêu gào muốn thoát ra ngoài.
Đôi chân dài của anh bước vào bồn tắm. Cái bồn vốn dĩ đã đầy nước nay lại chứa thêm một người đàn ông nên lập tức tràn hết ra mặt sàn.
Cô gái ôm chặt cơ thể của anh rồi cọ xát, bộ ngực tròn trịa áp lên lồng ngực cứng rắn, anh giữ lấy gáy cô rồi hôn lên đôi môi mềm mại. Vì là lần đầu nên anh cũng không có kỹ thuật gì, chỉ biết đòi hỏi theo bản năng.
Tay anh mò đến vùng kín của cô, tìm điểm nhô ra rồi nhẹ nhàng xoa nắn, ngón giữa thử cắm vào cửa động. Ngón tay vừa mới tiến vào đã bị cửa huyệt hút chặt làm anh ngạc nhiên. Ngay sau đó, anh rút ngón tay ra, gấp gáp muốn đổi thành thứ của mình.
Anh cởi quần lót xuống, đầu rồng dưới háng đã cương đến tím đỏ, thô to hùng vĩ như cánh tay của người phụ nữ, trên đỉnh còn chảy ra chất lỏng trong suốt.
Anh kéo cô lên, lấy khăn tắm lau qua loa cho cả hai rồi bế cô ra khỏi nhà tắm.
Kiều Tri Niệm bị ném lên giường lớn, tiếp đó là một bóng đen nặng nề đè lên người. Tần Dập điên cuồng hôn lên môi, cổ và trước ngực cô, dường như muốn nuốt trọn mỗi tấc trên cơ thể cô vào bụng. Anh hôn lướt qua làn da trắng như tuyết của cô, để lại dấu vết hôn đỏ ửng.
Đầu lưỡi lướt qua đôi đồi núi mềm mại, anh yêu thích hai khối thịt này đến mức không nỡ buông tay, liên tục liếm mút nơi nhô lên, khiến cô gái dưới thân thở dốc không ngừng. Cuối cùng anh đặt vật cứng dưới háng đã kêu gào từ lâu trước cửa huyệt của cô, nhẹ nhàng cọ xát vài cái, chất lỏng tiết ra thấm ướt quy đầu. Anh hôn lên trán cô rồi hạ thấp người, đẩy hông tới làm thân gậy thô lớn lập tức chen vào một nửa.
“A!”
Cô gái dưới thân anh đau đớn hét lên, bỗng mở to đôi mắt ngập nước ra.