Lăng Trạch Hàn đẩy Thẩm Tuyết ra khỏi phòng nghỉ, anh vừa chạm vào cô,Thẩm Tuyết đã cảm nhận được da thịt anh đang nóng như thế nào, vì nhẫn nhịn trên trán cũng lấm tấm mồ hôi.
Lăng Trạch Hàn tỏ ra nghiêm nghị, anh khẽ quát:
- E ra ngoài mau.
Thẩm Tuyết cắn môi đi ra cửa, nghĩ đến tình cảnh anh đang phải chịu đựng, lại nghĩ đến mấy lần anh cưỡng bức mình, mắt Thẩm Tuyết đã đỏ ửng. Cô đưa tay ra đặt lên nắm cửa, trong lòng đầy rối rắm.
Lăng Trạch Hàn nắm chặt tay lại, gân xanh đã nổi lên hai bên thái dương.
- Tuyết Nhi, xin em, đi mau đi.
Anh cố gắng nói ra mấy câu, giọng nói đã trở nên thô suyễn. truyen bjyx
Thẩm Tuyết nhìn anh, giây phút cô quay người đi nước mắt đã rơi xuống mu bàn tay.
Lăng Trạch Hàn nhắm mắt lại, anh không dám nhìn Thẩm Tuyết thêm nữa, anh đã đến giới hạn chịu đựng rồi. Đang định quay người vào phòng tắm thì có một thứ mềm mại nhào vào lòng anh. Lăng Trạch Hàn mở mắt ra, Thẩm Tuyết đã quay lại ôm lấy cổ anh, cô kiễng chân đặt lên môi anh một nụ hôn.
Lăng Trạch Hàn rên lên một tiếng, anh ôm chặt lấy Thẩm Tuyết, như muốn khảm sâu cô vào trong cơ thể mình.
- Tuyết Nhi, xin lỗi em, anh yêu em.
Nói rồi Lăng Trạch Hàn hôn Thẩm Tuyết ngấu nghiến, nụ hôn cuồng dã, mạnh mẽ nhưng vẫn đầy ôn nhu như sợ làm bảo bối trong lòng bị thương.
Thẩm Tuyết cũng hôn đáp lại anh, giờ phút này cô không muốn nghĩ gì nữa, đêm nay cô cam tâm tình nguyện giao bản thân cho anh.
Lăng Trạch Hàn hôn Thẩm Tuyết đắm đuối, quần áo của hai người từ từ được cởi bỏ, vương vãi đầy đất. Anh bế Thẩm Tuyết đi thẳng vào trong phòng nghỉ, đặt cô xuống giường, nụ hôn vẫn như mưa rơi xuống khắp người cô.
- Tuyết Nhi, Tuyết Nhi của anh. Anh yêu em.
Thân thể người con gái trắng nõn không một mảnh vải nằm trên giường,mái tóc xõa tung trên gối. Đẹp không sao tả xiết. Lăng Trạch Hàn hôn lên đôi môi đỏ thắm đã sưng đỏ vì bị anh giày vò của cô, mút hết những mật ngọt trong miệng cô.
Đôi bàn tay không yên phận xoa nắn vuốt ve khắp thân thể mềm mại. Anh không tha cho từng tấc da thịt nào trên người cô. Từ cổ trượt xuống xương quai xanh quyến rũ, nụ hôn rải khắp nơi.
Đôi gò bồng đảo vừa căng vừa trắng lại tròn, cái núm nhỏ hồng hào như kích thích mời gọi anh đến trêu đùa. Lăng Trạch Hàn yết hầu chuyển động, anh đưa lưỡi quấn quýt đùa giỡn với chúng, thỉnh thoảng lại cắn nhẹ một cái khiến chúng trở lên căng cứng.
- Ưm … Trạch Hàn …
Thẩm Tuyết cũng bị anh làm cho khô nóng trong người, hai tay cô vòng lên cổ anh, các ngón tay lùa vào mái tóc anh, ngực bị anh mơn trớn càng cong người rướn cao hơn, hành động này lại càng khiến Lăng Trạch Hàn điên cuồng hơn.
Anh vuốt ve chiếc eo thon nhỏ, rồi trượt dần xuống thung lũng bí ẩn đầy mê hoặc của cô. Ngón tay đi vào trong hang động khuấy đảo, mỗi ngón tay anh di chuyển qua lại đều bị cô hút chặt đến khít khao. Anh thỉnh thoảng lại đưa tay day nhẹ lên hạt trân châu khiến Thẩm Tuyết phải co ngón chân lại.
- A… ưm…
- Tuyết Nhi, em làm anh chết mất.
Lăng Trạch Hàn tách hai chân Thẩm Tuyết ra rồi cúi đầu xuống nơi tư mật ấy.
- Ưm … Đừng mà … Trạch Hàn.
- Tuyết Nhi, ngoan, cho anh, em hãy thả lỏng ra.
Thẩm Tuyết nhắm mắt lại, Lăng Trạch Hàn đang cúi đầu giữa hai chân cô, anh mút hết những dịch mật của cô, đầu lưỡi khuấy đảo kích thích Thẩm Tuyết kẹp chặt hai chân lại rồi tiếp tục cong người lên.
- A… Ưm … A…
Lăng Trạch Hàn đã đến cực hạn chịu đựng. Anh sợ cô gái nhỏ không kịp thích ứng,sợ cô bị đau nên đã kiên nhẫn dạo đầu cho cô. Anh sắp bị cô gái nhỏ này ép chết rồi.
Không thể nhịn thêm được nữa, Lăng Trạch Hàn đưa vật to lớn đã cương cứng từ lâu của mình đến trước cửa động rồi nhấn hông một cái, anh đã đi vào sâu trong cô.
- Ưm …
- Hazzzz…Tuyết Nhi, em chặt quá.
Lăng Trạch Hàn lại cúi người hôn lên môi Thẩm Tuyết, bên dưới bắt đầu đưa đẩy. Đây là lần đầu tiên Thẩm Tuyết chủ động, lại không chống cự lại anh, nghe tiếng rên rỉ yêu kiều của cô, Lăng Trạch Hàn được cô đáp lại thì càng hưng phấn, anh ra vào mỗi lúc một nhanh.
- A… Trạch Hàn…Chậm một chút.
Thẩm Tuyết ôm chặt lấy cổ Lăng Trạch Hàn, đôi chân nhỏ dài quặp lấy hông anh. Lăng Trạch Hàn vẫn ra vào trong cô, anh bế Thẩm Tuyết dậy trong tư thế đó, mặt đối mặt, anh bế Thẩm Tuyết ra khỏi giường rồi đặt Thẩm Tuyết tựa vào cửa phòng rồi thao cô trong tư thế đứng.
Thẩm Tuyết treo trên người anh như một con gấu túi. Tư thế này rất kích thích, hai cơ thể trần truồng quấn chặt lấy nhau, eo hông phối hợp nhịp nhàng ra vào.
- Tuyết Nhi, thích không?
- Ưm… Thích …ưm …
Lăng Trạch Hàn lại tiếp tục đặt Thẩm Tuyết lên bàn, anh kéo một chân Thẩm Tuyết quặp ngang hông mình, một chân cô chống xuống đất,mông đặt lên bàn, anh ra vào nhịp nhàng, Thẩm Tuyết bị anh ép sát chỉ biết bám chặt vào bờ vai anh rên rỉ.
Hai người đổi rất nhiều tư thế, từ sô pha đến ghế ngồi, rồi đến trên giường, sau đó là trong phòng tắm. Thẩm Tuyết vịn tay vào bồn rửa mặt mông cong lên cho anh thao cô từ phía sau, anh giữ chặt hai bên hông cô luật động không ngừng nghỉ, tiếng va chạm giữa nơi hai người kết hợp vang lên khắp căn phòng. Lăng Trạch Hàn có thuốc trong người, lại được người anh yêu thỏa mãn, anh không nhịn được cũng thở hổn hển:
- A…, hưm …ha … Shhhh, Tuyết Nhi…
Lăng Trạch Hàn thỉnh thoảng lại ghé vào tai Thẩm Tuyết thì thầm:
- Tuyết Nhi, anh yêu em …anh thực sự yêu em, Tuyết Nhi của anh …shhhh…
Một đêm này hai người làm rất nhiều lần, Lăng Trạch Hàn khiến Thẩm Tuyết từ khóc nức nở đến rên rỉ cầu xin anh, rồi lại nức nở rồi lại cầu xin, một màn như thế cứ lặp đi lặp lại. Anh vừa yêu vừa sợ tổn thương cô gái nhỏ, mặc dù thuốc còn chưa hết tác dụng nhưng Lăng Trạch Hàn vẫn vào phòng tắm nước lạnh đến hai lần nữa.
Thẩm Tuyết lúc này đã thiếp đi từ lâu. Lăng Trạch Hàn ôm cô trong lòng, anh hôn lên mí mắt còn vương nước mắt, cái miệng nhỏ xinh lẩm bẩm xin tha,cùng cô chìm vào giấc mộng.