Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 466




Kiều Uyển Vũ lúc đó đối với Tề Lăng Hạo là mang ơn và cảm thất rất an ủi khi nhận được sự giúp đỡ của anh, sau khi Kiều Cẩn Dương mất thì Kiều Uyển Vũ vô cùng đau lòng lúc đó người luôn bên cạnh cô chính là Tề Lăng Hạo.
Về nước được một năm, ngồi cái ghế Phó chủ tịch của tập đoàn Hoàng Kim vận hành ổn định công ty thì Tề Bách Hào liền hối thúc Tề Lăng Hạo lập gia đình nên hai cha con thường hay cáu gắt với nhau.
Tề Lăng Hạo cố tình làm lơ nhưng Tề Bách Hào lại nói mãi không chịu buông tha, trong lúc ăn cơm tối ông lại lôi chuyện kết hôn ra nói với con trai: “Ba đã hẹn với gia đình của ông Cao tối mai cùng ăn tối với chúng ta rồi, con gái của ông ấy Cao Tuyền Tuyền cũng xinh đẹp vừa tốt nghiệp đại học tài chính rất thích hợp sau này cùng con tiếp quản công ty đó Lăng Hạo à”.
Tề Lăng Hạo vẫn bình thản ngồi ăn cơm và lên tiếng đáp: “Cao Tuyền Tuyền đó quá mập con không thích”.
Tề Bách Hào liền cho ứng cử viên khác: “Vậy còn Ngô Y thì sao?”.
“Qúa gầy”.
“Vương Như Mộng thì sao?”.
“Vừa lùn vừa xấu”.
Mạc Hy Nhi ngồi một bên ăn cơm mà muốn nhai luôn cả đôi đũa trong miệng, ánh mắt của cô ta như đang nói rằng “Sao không ai nghĩ đến mình hết vậy rõ ràng mình mới là ứng cử viên sáng giá để trở thành vợ của anh Hạo mà”.
Sau một lúc kể ra hàng loạt cái tên nhưng Tề Lăng Hạo vẫn không ưng ai hết nên Tề Bách Hào cũng nổi nóng lên quát: “Lăng Hạo, con là đang cố tình gây sự với ba có phải không, những thiên kim có tiếng ở Vịnh Xuyên này đều bị con bác bỏ với đủ mọi lý do, con nhà chính trị thì con cũng không chịu, con nhà có học thức thì con cũng không ưng rốt cuộc con muốn chọn người như thế nào đây???”.
Tề Lăng Hạo vẫn bình tĩnh không chút dao động, anh ngẩng đầu lên Tề Bách Hào rồi đáp: “Cô gái đó năm nay phải vừa tròn 18 tuổi, gương mặt xinh đẹp thoát tục, nước da trắng ngần noãn nà mềm mại, có đôi mắt long lanh sáng tựa sao trên trời, dáng người cân đối không cao, không lùn, không gầy, không béo hơn nữa phải là người thông minh lắm tài lẻ”.
Vừa nghe qua miêu tả của Tề Lăng Hạo mọi người đều ngớ cả ra còn Mạc Hy Nhi thì e thẹn ngại ngùng.
Mạc Trúc Tiên nghe qua miêu tả thì cũng vui lên ở trong lòng, bà khẽ cười lên tiếng: “Lăng Hạo hóa con có người trong lòng rồi sao không chịu nói sớm làm ba con cứ nhọc lòng mấy tháng nay tìm người môn đăng hộ đối xứng tầm vừa lứa với con”.
Nét mặt khó chịu của Tề Bách Hào cũng dịu đi rất nhiều: “Lăng Hạo à, con yêu thích Hy Nhi sao ngay từ đầu không nói với ba chứ???”.
Tề Lăng Hạo trố mắt ra ngạc nhiên không biết Tề Bách Hào và Tề phu nhân nghĩ sao mà nói rằng anh yêu thích Mạc Hy Nhi được chứ.
Tề Cẩm Giang ngồi yên lặng ăn cơm nãy giờ nghe ba mình vậy liền phun cả ngụm cơm ra ngoài rồi gào lên: “Cái gì??? Anh hai vậy mà lại thích “Mạc Từ Từ” hả con có nghe nhầm không vậy?”.
Mạc Hy Nhi liền quay sang liếc xéo Tề Cẩm Giang một cái: “Con bé này em quá đáng vừa thôi chứ”.
Mạc Trúc Tiên liền lên tiếng: “Cẩm Giang con ăn nói kiểu gì mà kỳ vậy mau xin lỗi chị Hy Nhi ngay…cái gì Mạc Từ Từ chứ?! Anh hai con thích chị Hy Nhi thì càng tốt chứ sao”.
Tề Bách Hào cũng lên tiếng tán đồng: “Phải đó, Hy Nhi từ nhỏ đã sống ở Tề gia ta được mẹ con đích thân nuôi dạy như con gái trong nhà giờ thành con dâu thì cũng không vấn đề gì, nếu Lăng Hạo cưới Hy Nhi thì quá tốt rồi không cần phải lo lắng gì nữa nhân phẩm và tính cách của con bé rất tốt”.
Mạc Hy Nhi đỏ mặt e thẹn lên tiếng: “Thật xin lỗi dượng và dì vì con mà anh Hạo mới cãi lời dượng như vậy, con thay anh ấy xin lỗi mọi người”.
Tề Lăng Hạo cong môi lên mang theo ý cười rồi thản nhiên hỏi: “Ủa con có nói là yêu thích Mạc Hy Nhi lúc nào đâu”.
Tề Bách Hào và Mạc Trúc Tiên ngẩn tò te ra đồng thanh lên tiếng: “Sao cơ?”.
Mạc Hy Nhi trố mắt ra mặt ngu không tả nỗi.
Tề phu nhân liền cau mày nói: “Nhưng vừa nãy con vừa mới nói “Cô gái đó năm nay phải vừa tròn 18 tuổi” Hy Nhi nhà mình năm nay cũng vừa tròn 18 tuổi, dáng người nó cân đối lại xinh đẹp đúng miêu tả của con mà”.
Tề Lăng Hạo khẽ cười kinh bỉ một cái: “Cô ta năm nay 18 tuổi đúng là không thể phủ nhận nhưng mà cả vế còn lại phía sau câu nói thì cô ta không đủ điều kiện để đáp ứng”.
Tề Cẩm Giang liền lên tiếng tán đồng: “Anh hai nói phải đó, chị ta làm gì có gương mặt xinh đẹp thoát tục, nước da trắng ngần noãn nà mềm mại, có đôi mắt long lanh sáng tựa sao trên trời, dáng người cân đối không cao, không lùn, không gầy, không béo hơn nữa phải là người thông minh lắm tài lẻ…con thấy chị ta vừa xấu vừa ngu thì có đó”.
Tề phu nhân liền kéo tay của Tề Cẩm Giang một cái: “Cẩm Giang con còn nhỏ không hiểu chuyện đừng ăn nói bừa”.